Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Cuộc sống điền viên của Tình Nhi (xem 5993)

Cuộc sống điền viên của Tình Nhi


[h3'>Tác giả: Ngàn Năm Thư Nhất Đồng[/h3'>

Editor: Hấp Hấp.


Vốn là một cái tết Nguyên tiêu ngon lành, ước nguyện dưới ánh trăng, nói mình muốn sống một cuộc sống nông thôn thoải mái tự tại, ai ngờ ánh trăng lại hiểu thấu tâm nguyện của nàng, đưa nàng đến một gia đình làm nông ở cổ đại, xuyên thì xuyên, sao lại còn xuyên thẳng đến chuồng heo. Cái gì? Phụ thân là tú tài, nhưng lại không làm ra bạc, mẫu thân chỉ có thể ôm đứa nhỏ mà gào khóc. Được rồi, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình, đứng sau lưng ca ca ra chủ ý, bồi dưỡng ca ca đệ đệ thành tài, đương nhiên cũng phải chọn cho bản thân một người môn đăng hộ đối, vui vui vẻ vẻ cùng mình sống cuộc sống nông dân, sinh vài cái bánh bao, không có việc gì thì ngồi đếm bạc, không làm gì cũng thành đại tài chủ.


Sơ đồ phả hệ:


– Bên nội:


+ Tăng lão gia tử và Điền thị ( ông bà nội của nữ chủ ) sinh 2 nam 3 nữ.


+ Con cả: Tăng Thụy Khánh cưới vợ là chu thị, sinh được 2 nữ 1 nam: Tăng Tử Bình, Tăng Tử Hà (chêt yểu), Tăng Tử Toàn.


+ Con thứ hai: Tăng Thụy Tường cưới vợ Thẩm thị (cha mẹ nữ chính ) có: 4 nam 2 nữ: Tăng Tử Phúc, Tăng Tử Lộc, Tăng Tử Tình ( nữ chủ ), Tăng Tử Thọ, Tăng Tử Hỉ, Tăng Tử Vũ ( nữ )


+ Đại nữ nhi Tăng Xuân Ngọc gả cho Yến Nhân Đạtcó: 5 nam 2 nữ: Đại Mao, Nhị Mao, Quế Anh ( nữ ), Tam Mao, Quế Hoa, Tứ Mao, Ngũ Mao.


+ Nhị nữ nhi Tăng Hạ Ngọc gả cho Chu Thiên Thanh, sinh 1 nam: Chu Tề Văn.


+ Tam nữ nhi Tăng Thu Ngọc gả Chú Vân Giang sinh được 2 nam 2 nữ: Mộc Mộc, Uyển Tình, Như Tình, Lâm Lâm.


– Bên ngoại:


+ Thẩm gia lão thái thái Hà thị (bà ngoại nữ chủ) sinh 3 nam 1 nữ.


+ Con cả Thẩm Kiến Sơn cưới vợ Hứa thị, sinh 4 nam 1 nữ


+ Con thứ hai Thẩm Kiến Thủy cưới vợ Triệu thị, sinh 3 nam 2 nữ


+ Con thứ ba Thẩm Kiến Nhân cưới vợ Tiêu thị, sinh 3 nam 1 nữ


Chương 1: Chút Lỗng Lậy Cuối Cùng


Hôm nay là rằm tháng giêng – tết nguyên tiêu, sáng mai sẽ bắt đầu đi học lại, lại mấy tháng không được gặp Lưu Sầm . Vừa ăn xong cơm chiều (tập tục địa phương, tết nguyên tiêu ăn hai bữa, lần thứ nhất vào 10h sáng, lần thứ hai vào 4h chiều), Tăng Tử Tình liền vội vã đến bờ sông như đã hẹn, không biết vì sao kì về nhà nghỉ đông này nàng có cảm giác Lưu Sầm không thích hợp, không dám nhìn thẳng mắt nàng, như sắp xảy ra một việc gì đấy khiến Tăng Tử Tình hơi khủng hoảng, không biết Lưu Sầm suy nghĩ cái gì. Lần này, Tăng Tử Tình đã quyết định hôm nay phải bắt hắn nói ra tâm sự, không thể không biết trong mấy tháng nữa được.


Lưu Sầm đến sớm hơn, ngồi ở cạnh bờ sông, vẫn không nhúc nhích nhìn cảnh, bên cạnh còn có một hộp giấy lớn, ánh chiều tà lẳng lặng rơi trên người hắn, hình ảnh nhu hòa như vậy làm Tử Tình thấy cô đơn, ánh mắt cũng chua xót. Lặng im một lát, nàng lặng lẽ đi đến, dang hai tay ôm phía sau lưng hắn.


“Tình Tình, ngươi đến rồi. Lạnh không?”


“Không lạnh, ta còn tưởng rằng Sầm ca ca là tượng đá chứ? Sầm ca ca, ngươi không phải tượng đá hòn vọng phu, mà là hòn vọng thê.” Tử Tình nói xong mới ý thức được lời nói mình có vấn đề, mặt đỏ lên. May mà Lưu Sầm đang lơ đễnh nên không để ý.


Tử Tình thấy vậy, liền vói bàn tay mát mẻ của mình vào cổ Lưu Sầm.


“Lại bướng bỉnh, ngứa mông chứ gì.”


Thời niên thiếu, Tăng Tử Tình cùng Lưu Sầm là láng giềng, quan hệ hai nhà luôn tốt. Lưu Sầm lớn hơn Tử Tình bốn tuổi, Tử Tình suốt ngày theo sau Lưu Sầm gọi “Sầm ca ca, sầm ca ca”, nhiều năm qua đi, thói quen khó sửa. Sau này, Lưu Sầm chuyển nhà tới thị trấn, vài năm sau nhà Tử Tình cũng đến đây. Đoan tình duyên này bắt đầu từ khi Tử Tình tốt nghiệp phổ thông, hai người cũng chỉ có cơ hội ở cùng nhau khi được nghỉ học, hiện tại Lưu Sầm đã tốt nghiệp đại học, làm việc ở Thượng Hải, mà Tử Tình còn học tại trường cách nhà không xa, còn nửa năm là tốt nghiệp.


“Này, Tình Tình, hôm nay sầm ca ca cho ngươi thứ tốt nè.”


“A, pháo hoa, lớn quá, cho ta à? Cái này rất mắc đó.” Tuy trong lòng rất vui vẻ, nhưng Tử Tình biết một cái tuýt pháo lớn như vậy nhất định phải bảy tám trăm, đủ tiền ăn một tháng của mình.


“Không sao, ta muốn cho ngươi trải qua một cái tết nguyên tiêu khó quên. Về sau, về sau…”


“Về sau thì như thế nào?”


“Không có gì, chờ trời tối, mặt trăng lên, sầm ca ca cho ngươi xem pháo hoa đẹp nhất.”


“Sầm ca ca, ngươi có việc giấu giếm ta ư? Có chuyện gì khó khăn sao?”


Lưu Sầm đứng lên, kéo tay Tử Tình, “Đi dạo quanh bờ sông với ta một chút đi, ta ngồi hơn nửa ngày rồi.”


“Được.”


Mùa xuân phương Nam, không khí có một sự ẩm ướt nhẹ dịu, mang theo mùi thơm ngát của cỏ dại, thật thoải mái .


“Tình Tình còn nửa năm sẽ tốt nghiệp phải không? Ngươi đã từng nghĩ tới việc làm sau khi tốt nghiệp chưa?”


“Nghĩ rồi, sau khi tốt nghiệp ta sẽ đến Thượng Hải tìm ngươi, tìm một công việc, sau đó chúng ta cùng nỗ lực kiếm tiền, dành tiền, mua nhà, sống cuộc sống hạnh phúc.”


“Nha đầu ngốc, ngươi thích thành phố lớn sao?”


“Ta không thích, nhưng ngươi thích.”


“Cũng không thể vì ta mà ủy khuất chính ngươi được. Ngươi cẩn thận suy nghĩ, muốn làm cái gì nhất?”


“Ta muốn làm nhất? Ta nói ngươi đừng cười ta.”


“Được, không cười.”


“Ta muốn xây một căn nhà lớn kiểu nhà ở Bắc Kinh tại một nơi non xanh nước biếc, có một mảnh vườn trái cây, một mảnh đất trồng rau, có cảm hứng thì viết văn, không có cảm hứng thì trồng rau. Làm một con sâu gạo đơn giản mà vui vẻ.”


“Ha ha, lý tưởng của ngươi nhìn thì đơn giản, làm lại không dễ. Người mệt mỏi luôn vì cuộc sống, đánh mất đi bản tính, nhiều lúc còn không biết bản thân muốn gì?”


“Ta biết, ta muốn không nhiều lắm. Ta chỉ là một người đơn giản thôi.”


“Tình Tình, ”


“Hả?”


“Tình Tình, ngươi là một nữ tử tốt, sầm ca ca tin, ngươi nhất định sẽ sống cuộc sống ngươi muốn.”


“Nhưng đó không phải thứ ngươi muốn , có phải không?”


“Tình Tình, ta.. ta có lời muốn nói.”


“Ta biết, ta sẽ cùng ngươi đến Thượng Hải , ta không sợ khổ, chúng ta cùng nhau nỗ lực, về sau cuộc sống sẽ khấm khá lên, ngươi sẽ luôn ở bên cạnh, có phải không?” Tử Tình cướp lời.


“Tình Tình, ta sao có thể nhẫn tâm như vậy? Ta làm việc rất vất vả ở Thượng Hải vài năm, nhất là hai năm đầu, đổi công việc suốt, chuyển nhà không ngừng, có vài lần, ta suýt nữa buông tay, mà ta không cam lòng. Mỗi lần ta sắp chịu đựng không nổi, thì lại nghĩ đến sự nỗ lực nhiều năm qua, người trong nhà còn chờ ta nữa, ta lại gượng dậy. Mà công việc trong hai năm này cũng ổn định lại. Mà thôi, không nói những chuyện này. Ý ta là, ngươi vẫn nên ở lại nơi này thì tốt hơn, ít nhất, nơi này có cha mẹ, có người thân. Ta

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full

Chú và Cháu

Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc – Phần 6

Truyện Quê Em