Cô vợ bỏ trốn của bạo quân - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Cô vợ bỏ trốn của bạo quân (xem 1874)

Cô vợ bỏ trốn của bạo quân

ữa!”


“Hạo Luân!” Thư Cẩn Dư sắc mặt tái nhợt nhìn theo bóng hắn rời đi.


Trước kia cô như thế nào không phát hiện, bạn trai của mình đối với em gái hắn vốn là tình cảm cố chấp?


Đây là lần đầu tiên cô phát hiện tình cảm hắn dành cho Thuần Thuần thật dị thường, trước kia cô cũng không cho rằng điều này có gì không đúng, anh trai yêu thương em gái là chuyện thường tình, chỉ là hắn so với người thường càng thêm yêu thương em gái thôi! Vốn không có gì lạ hay kỳ quái.


Nhưng hiện tại… Cô thật sự cảm thấy càng lúc càng khả nghi.


Hắn thật sự rất sủng ái Thuần Thuần, sợ cô ấy lạnh, sợ cô ấy đói, một cô gái lớn hai mươi mấy tuổi, hắn còn kiên trì mỗi ngày đưa đón cô ấy đi làm, vô luận cô ấy làm cái gì, nhất định sẽ cẩn thận chú ý từng hành động, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, nhất định lập tức dứt bỏ hết thảy, đuổi tới bảo vệ thân thể cô ấy.


Trong quá khứ, loại tình hình này không chỉ phát sinh một lần, khi đó cô đều nghĩ rằng đó là vì hắn yêu thương em gái, cho nên chưa bao giờ cảm thấy quái dị, nay cẩn thận suy nghĩ, sự tình xác thực không hoàn toàn như vậy.


Hắn đến tột cùng là thương em gái, hay là…yêu em gái?


Khi ý tưởng hoang đường này dâng lên trong lòng cô, lập tức liền bị cô lắc đầu xua đi.


Cô sao lại có thể có suy nghĩ vớ vẩn như vậy? Hắn đương nhiên chính là thương em gái! Nếu hắn đối với em gái mình có tình cảm gì khác ngoài tình anh em, đó không phải là loạn luân rồi sao?


Cô tin tưởng con người hắn, hắn tuyệt đối không thể như vậy, đó chỉ là hồ đoán loạn tưởng của cô thôi, không có khả năng là sự thật.


Đúng!


Tuyệt đối không thể…


Vốn tưởng rằng ngày đó tranh chấp chỉ là hắn nhất thời không khống chế được cảm xúc, chờ thêm vài ngày tâm tình của hắn khôi phục bình tĩnh, tự nhiên sẽ tìm đến cô.


Thư Cẩn Dư vẫn ôm chặt loại ý tưởng này, chiều nào đến giờ tan tầm cũng hy vọng, hy vọng khi ra đến cửa công ty sẽ thấy thân ảnh tuấn dật quen thuộc, nhưng…


Nháy mắt mười ngày trôi qua, cô vẫn không có nhìn thấy hắn xuất hiện, cô từng thử gọi điện thoại cho hắn, nhưng thư kí của hắn luôn nói hắn không rảnh nghe, tuy rằng nói vậy, Đinh Hạo Luân lại một lần cũng không hồi phục.


Cô sầu lo, khẩn trương, bi thương, có nhiều loại cảm xúc đan xen, cô bắt đầu sinh bệnh rồi.


Cô bỗng trở nên không thèm ăn, ăn cái gì liền nôn cái đó, thân thể vốn đã gầy nay càng thêm gầy yếu, cuối cùng bạn tốt Tuyết Lương cùng Quyên Linh đến gặp, thấy bộ dáng của cô mới ép cô đi bệnh viện, lúc ấy cô phát hiện ra một chuyện kinh người.


“Cậu mang thai rồi?” Tô Tuyết Lương cùng Đào Quyên Linh thét chói tai.


Không thể nào! Mới một khoảng thời gian không gặp, mà cô đã thành mẹ rồi?


“Mình mang thai rồi?” Thư Cẩn Dư chính mình cũng thực kinh ngạc.


Bọn họ vẫn có dùng biện pháp tránh thai, trừ bỏ có một lần hắn uống rất nhiều rượu, nửa đêm đột nhiên chạy đến chỗ ở của cô, lần đó bọn họ căn bản không kịp sử dụng biện pháp tránh thai…


Chẳng lẽ là lần đó?


Taycô khẽ vuốt cái bụng bằng phẳng của mình, khó có thể tưởng tượng bên trong có một sinh mệnh nho nhỏ.


Úc! Sinh mệnh thật sự là kỳ diệu.


“Cẩn Dư, hiện tại cậu tính làm sao bây giờ?” Tô Tuyết Lương thật cẩn thận hỏi. “Cậu sẽ không … bỏ đứa nhỏ đi chứ?”


“Đương nhiên không có khả năng!” Thư Cẩn Dư tràn ngập tình thương của mẹ bảo vệ bụng của mình.“Nó là con của mình, vô luận như thế nào, mình đều phải sinh nó.”


“Đinh đại thiếu gia biết không?” Đào Quyên Linh vẽ rắn thêm chân, bổ sung một câu. “Đứa nhỏ hẳn là của hắn chứ?”


Những lời này vừa phát ra, Tô Tuyết Lương liền đưa đến một ánh mắt rất rõ ràng. “Cậu nghĩ Cẩn Dư là người tùy tiện như vậy sao? Cậu ấy cả đời này chỉ có một bạn trai là Đinh Hạo Luân thôi!”


“Mình biết! Vậy, Cẩn Dư, cậu có muốn nói cho Đinh Hạo Luân biết không?” Đào Quyên Linh lại hỏi.


“Mình… Chắc là sẽ nói thôi!”


“Đúng vậy! Loại sự tình này nhất định phải nói cho nam nhân biết, bọn họ đừng tưởng rằng có thể gieo mầm mống ở mọi nơi, mà không chịu trách nhiệm!”


“Tuyết Lương!” Đào Quyên Linh cùng Thư Cẩn Dư thiếu chút nữa té xỉu.


Đây là điều mà một cô gái nói ra sao?


“Vốn chính là vậy thôi! Cẩn Dư, cậu cứ việc đi tìm Đinh Hạo Luân, chọn đúng thời điểm, mình có thể cùng cậu đi!”


“Cũng không phải đi lấy lại công đạo, cậu đi theo làm gì? Vẫn là an phận một chút, để Cẩn Dư cùng Đinh Hạo Luân tự mình xử lý là tốt rồi!”


Đào Quyên Linh hiểu rõ, những đôi tình nhân trong lúc đó sẽ không thể quyết đoán, theo lý mà nói sẽ còn phát sinh tâm tình phức tạp, duy nhất chỉ có người trong cuộc mới có thể tự mình cảm giác rõ ràng mà thôi.


“Được rồi! Cẩn Dư, nếu cậu cần bọn mình hỗ trợ, thì đừng khách khí, cứ tận lực mà nói nhé!”


“Mình biết, cám ơn các cậu!”


Thư Cẩn Dư cảm kích cười.


Chỉ là nhớ tới Đinh Hạo Luân đã biến mất gần hai tuần, hoàn toàn không có liên lạc, cô đột nhiên có loại cảm giác bất an.


Nếu hắn biết cô mang thai thì sẽ nghĩ như thế nào?


Hắn sẽ vui vì đứa nhỏ sao?


Lại đợi thêm một tuần, Đinh Hạo Luân vẫn không hề có tin tức, Thư Cẩn Dư rốt cục nhịn không được lại đến Đinh gia.


Đinh mẫu nghe thấy người giúp việc nói cô đến đây, gương mặt vốn đang đang ưu sầu lập tức lộ ra nụ cười hoan nghênh.


“A, là Cẩn Dư à? Mau vào đi!” Đinh mẫu mở rộng cửa giúp cô đi vào.


“Bác gái, cháu đến tìm Hạo Luân. Xin hỏi anh ấy có nhà không ạ?”


“Nó ở bên trong. Cháu vào nhà rồi nói sau!”


Thư Cẩn Dư tiến vào phòng khách, trước là vấn an Đinh phụ, sau đó mới quay sang nhìn chăm chú Đinh Hạo Luân.


“Hạo Luân?”


Hắn ngồi trên sô pha, sắc mặt ảm đạm, hai mắt vô thần, hắn một mạch chăm chú nhìn vách tường phía trước, một bộ dạng không còn biết đến cái gì vui trên đời. Biết cô đến đây, cũng chỉ là nghiêng đầu thản nhiên liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó lại tiếp tục quay đầu nhìn chằm chằm vách tường.


Thư Cẩn Dư nhìn dáng vẻ của hắn không vui, nhịn không được quay đầu hỏi Đinh mẫu: “Bác gái, Hạo Luân rốt cuộc làm sao vậy?”


“Hắn… Aiz, chuyện này có liên quan đến Thuần Thuần, hẳn là nên bắt đầu từ nó. Thuần Thuần, con bé…”


Dưới sự giải thích của Đinh mẫu, Thư Cẩn Dư mới hiểu được bí mật Đinh gia đã che giấu hơn hai mươi năm.


Hóa ra Thuần Thuần cũng không phải cốt nhục của Đinh gia, mà là bọn họ nhận nuôi từ cô nhi viện, vốn chuyện này vẫn bị giấu diếm rất kỹ, ngay cả bản thân Thuần Thuần cũng không biết, nhưng anh trai của Thuần Thuần đến đây không lâu, hắn hy vọng em gái nhận thức tổ tông, Thuần Thuần khi biết mình không phải con gái của Đinh gia, liền bỏ đi.


Đinh mẫu nói từ sau khi Thuần Thuần bỏ đi, Đinh Hạo Luân chưa từng trở về phòng nghỉ ngơi, vẫn ngồi ở phòng khách chờ em gái trở về.


Thư Cẩn Dư hiểu rằng trong lòng hắn đang chịu thống khổ, hắn yêu thương Thuần Thuần như thế, nhất định không muốn nhìn đến sự thật bị tố giác! Cô đi đến bên cạnh hắn ngồi xổm

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Kết Thúc Một Tình Yêu Full

7 năm lấy chồng 3 lần sảy thai mới giữ được đứa con, đến lúc sinh gặp đúng bồ chồng đỡ đẻ và cái kết bất ngờ

Anh Là Cái Thá Gì? Anh Chỉ Là Đồ Chơi Của Tôi Thôi!

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

“Không Có Tiền Tôi Mới Chết, Chứ Không Có Anh Nắng Vẫn Rực Rỡ Lắm!”