Cô Dâu Thất Lạc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Cô Dâu Thất Lạc (xem 4510)

Cô Dâu Thất Lạc

ba mẹ tin hay không thì tùy ạ! Con chỉ nói sự thật!
-Con đừng nghĩ chỉ nói với ba mẹ là xong, còn đám phóng viên đang đợi bên ngoài nữa kìa!
Mẹ từ tốn nói, ra hiệu cho tôi nhìn ra ngoài.
Choáng váng!
Cả một rừng người với máy ảnh, bút, máy quay, micro…v..v…
Họ la ó đòi tôi ra để phỏng vấn…..chỉ vì một bức ảnh thôi sao?
Tôi cắn môi, thật tình đầu óc trống rỗng, nếu như có một hạt cát bé nhỏ thì cũng chả tìm thấy được đâu. Lúc này, tôi lo cho Hải Thanh. Anh đã đọc bài báo này chưa?
Ơ…..chiếc motor màu bạc quen quen xuất hiện từ xa…..là anh?
Cánh báo chí như nghe thấy tiếng rồ ga đang phóng đến nên tản dần ra hai bên, nhôn nhao hơn hẳn. Đúng là anh rồi! Tôi nửa mừng mà nửa lo…….anh đã biết!
====================================================
-Em sao vậy? Lại đây ngồi đi!
Không hiểu Hải Thanh đã nói gì đó với đám phóng viên mà có thể khiến họ đi về không do dự chèo kéo. Sau đó anh tiến vào sân nhà tôi. Tôi đứng ngay cửa đón anh mà lòng cứ thấp thỏm như núi cao núi thấp hỗn loạn. Đáp lại tôi không phải là nét mặt trách cứ hay lạnh lùng như tôi vẫn tưởng, anh mỉm cười tự nhiên gọi tên tôi. Hỏi thăm ba mẹ tôi một lát, họ bảo tôi và anh nên ra sau vườn ngồi nói chuyện. Hải Thanh ngồi xuống chiếc xích đu màu trắng trang nhã với phong thái rất điềm đạm, cứ như chưa có gì xảy ra. Tôi do dự. Sao anh lại có thể giữ được nụ cười dịu dàng trên môi giỏi như thế chứ? Càng nhìn nụ cười của anh, tim tôi càng thắt lại…… Khuỵu xuống tấm thảm cỏ xanh mướt, tôi nghẹn giọng:
-Anh…..mọi chuyện không phải vậy đâu! Em với Nguyên chỉ là bạn thôi!
-Ừm, anh biết! Em đứng dậy đi. Anh sẽ tìm cách giải quyết chuyện này……
Hải Thanh cười gượng xoa đầu tôi. Đôi mắt màu nâu mà tôi thích vì sự bình yên luôn hiện hữu bây giờ đã hóa sẫm một màu u tối. Tôi chùng mắt cười trừ:
-……Cảm ơn anh!
-Hì…..em vào nhà lấy trái cây đem ra đây, anh gọt cho em ăn nhé bé yêu!
-Vâng, đợi em tý!
Nghe giọng anh đã tự nhiên hơn, tôi vui vẻ chạy nhanh vào nhà mở tủ lạnh ra lục đồ ăn. Cầu mong sự hiểu lầm ko đáng có này sẽ sớm trôi qua!
====================================================
Khi bóng dáng Hạ Quyên đã khuất bóng trong nhà, nụ cười trên môi Hải Thanh tắt ngúm. Anh bóp mạnh tay mình lại, gân xanh nơi cổ tay nổi lên rõ rệt. Anh không tin chính mình lại có thể diễn kịch hay đến như vậy. Ráng nặn ra những nụ cười tự nhiên nhất, cố gắng kìm chế sự tò mò về vấn đề đang “hot” nhất hôm nay. Thật sự sáng nay, lúc cô giúp việc chạy như ma đuổi vào nhà và giơ tờ báo ra trước mặt anh, anh choáng váng đánh rơi cả tách trà trên tay. Tâm trạng anh khi trông thấy khuôn mặt của Nguyên đang tươi cười rất vui vẻ ở bên Hạ Quyên là một sự tổng hợp: Ghen có, giận dữ có, đố kị có, căm ghét có…….
Nếu như có người ở đây, chắc người đó cũng cảm thấy rợn người bởi những tiếng rôm rốp phát ra từ các khớp xương tay của Hải Thanh.
Anh rất muốn nổi giận và có quyền tra hỏi Hạ Quyên…..nhưng không thể…… Tại sao anh lại làm như thế đối với người con gái mình yêu được chứ!?
Con ngươi mang màu nâu sẫm đen nằm giữa lòng trắng mắt của Hải Thanh khẽ lay động, những tia mạch máu nhỏ li ti bên trong hằn lên đỏ ngầu. Anh nghiến răng:
-Đặng Thanh Nguyên, nếu cậu đã muốn…..tôi sẵn sàng đối mặt!
*-*
Ở một nơi cách đó khá xa, một người con trai đang ngồi chống cằm suy tư bên khung cửa sổ trong suốt. Ánh mắt cậu đơn độc hướng về một nơi xa xăm nào đó……cơ hồ chưa tìm thấy được đích đến.
“Nước mắt em lăn dài cùng với mưa, anh có thể nhận ra! Nhưng em lại không thể phân biệt được giọt thủy tinh đang đọng trên má anh là mưa hay nước mắt!?”
End Chap 13.
Chap 14:
Đã ba ngày trôi qua mà toàn trường Banwa nói chung và khoa Kinh tế nói riêng, sự ảnh hưởng của bài báo kia vẫn không hề giảm đi chút nào. Đi đến đâu cũng toàn nghe những lời xì xào khó chịu. Những cụm từ “đứa con gái lẳng lơ”, “xấu xí”, “quạ mà tưởng thiên nga”…..dường như có thể mọc rễ và cắm sâu vào trong não của Hoàng Hạ Quyên. Sức chịu đựng của con người có giới hạn……..không để yên được hay sao vậy hả?
Hải Thanh cũng không phải không biết đến tình hình hiện nay. Anh luôn ở bên cạnh Hạ Quyên mọi lúc mọi nơi để kiếm chuyện cho cô khỏi nghe những lời nói chướng tai kia.
Về phía Thanh Nguyên, cậu lại khá thờ ơ với việc này. Vậy nên ngay lập tức sau một ngày tin tức được đăng, tin đồn Nguyên định giành Hạ Quyên với Hải Thanh cũng rộ lên nhanh chóng. Điều này làm nhiều cô nàng trong trường vô cùng ấm ức.
-Thật là tức chết đi được, con nhỏ đó có gì hay cơ chứ!? Đến hot boy lớp Y cũng mồi chài cho được!
-Ừ, tôi đẹp hơn nó gấp trăm lần mà sao Hải Thanh không là của tôi….
-Để rồi coi nó sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.
Một đám con gái đứng ngay ban công hành lang trước cửa lớp của Hạ Quyên nói to, cốt là để cho cô nghe thấy được. Hạ Quyên nuốt cục tức vào bụng mà thầm rủa chính mình tại sao không ra ngoài kia cho mấy đứa con gái đó một trận. Chợt một giọng nói lạnh vang lên:
-Các cô nói đủ chưa?
Hạ Quyên quay mặt ra nhìn người vừa lên tiếng. Nguyên!
-Nếu tôi còn nghe mấy cái chuyện vớ vẩn tào lao này thì đừng có trách, tôi chẳng nể con gái đâu!
Lời đe dọa của Nguyên không những làm cho bọn con gái kia im thin thít đến bỏ đi mà còn khiến cho Hạ Quyên vô cùng ngạc nhiên. Vẻ mặt vừa rồi của anh thật làm cho người ta cảm thấy…..sợ!
-Hi, làm gì mà nhìn anh dữ vậy cô bé? Anh đẹp trai đến thế sao?
-Hả?
Giật mình vì Nguyên bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt mình, Hạ Quyên chỉ kịp “hả” lên một tiếng. Gương mặt tỏ vẻ ngơ ngác của cô làm cậu phì cười, đưa tay nhéo mũi cô:
-Đừng bận tâm về chuyện kia nữa, cười lên đi!
Nhìn nụ cười ân cần của Nguyên, Hạ Quyên không biết làm gì hơn ngoài việc cười đáp lễ lại anh:
-Em biết rồi!
-Hạ Quyên!
Cả lớp học, kể cả bên ngoài gần như ồn ào hẳn lên vì sự xuất hiện của Hải Thanh ngay cửa lớp. Trên tay anh là một hộp bánh su kem nho nhỏ thơm lừng.
Mấy cô gái đứng đằng sau Hải Thanh len lén nở nụ cười hả hê. Họ chính là bọn con gái lúc nãy vừa bị Nguyên dọa. Những cô nàng đỏng đảnh này vô tình gặp Hải Thanh ngay cầu thang. Vốn căm ghét Hạ Quyên từ lâu nên cả bọn lập mưu tạo thêm scandal cho cô.
-Hải Thanh!? Có chuyện gì vậy anh? – Hạ Quyên đứng dậy.
-Em ra đây với anh một lát.
Hạ Quyên gật đầu rồi đi ra trước cửa lớp với Hải Thanh, vô tình bỏ mặc Nguyên ngồi khoanh tay trước ngực ngóng theo. Nhiều sinh viên ngồi gần đó thấy vậy bèn giở giọng an ủi:
-Anh bạn gì đó ơi bỏ cuộc đi thôi, Hạ Quyên có Hải Thanh rồi!
-Đúng đấy, hay anh với em làm quen nhau nhé!
-Này, ai cho cô giành trước vậy hả?
-Cậu không thắng được Hải Thanh đâu…..
………..
Bỏ ngoài tai những lời nói sáo rỗng, Nguyên lặng lẽ đứng lên rồi nhảy phóc ra khỏi lớp bằng cửa sổ.
.
.
.
Hạ Quyên nhìn vào hộp bánh trên tay Hải Thanh, nói bông đùa:
-Em không biết anh thích ăn bánh su kem đấy!
-Hỳ, anh mua cho em mà.
-Thế à? Vậy em cảm ơn. Mà anh kiếm em có việc gì thế?
-Tối nay nhà anh tổ chức tiệc kỷ niệm 20 năm thành lập công ty tại nhà hàng Reiyamond. Nhờ em mời ba mẹ cùng Nhật Anh đến dự!
-Ớ, vậy là khô

Từ khóa: Cô Dâu Thất Lạc,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thơ Radio: Mình hiểu nhau thêm một chút được không em?

Em Là Tất Cả Của Tôi

Hãy Biết Trân Trọng Khi May Mắn Và Hạnh Phúc Ở Bên Mình

Chim sẻ ban mai

Chồng rắc thính “săn” bồ, vợ “ngây thơ” sa lưới