Cô Dâu Thất Lạc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cô Dâu Thất Lạc (xem 4471)

Cô Dâu Thất Lạc

nh viện trước, những người còn lại thì sau khi sắp xếp mọi việc xong xuôi sẽ vào ngay.
Ở trên xe, máu trên đầu Hạ Quyên lại tuôn ra nhiều hơn vì chiếc xe chạy khá xóc và hay lắc lư. Hai cô y tá thay gần hết hai cuộn băng mà vẫn không cầm được máu. Tình trạng của Hạ Quyên ngày càng xấu đi. Chiếc gối trắng tinh giờ đã thấm màu đỏ thẫm. Mùi máu tanh bốc lên làm ai cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu.
Có lẽ đã nhận được điện thoại của hai vị Chủ tịch nên ngay khi chiếc xe dừng lại trước hiên bệnh viện, rất nhiều bác sĩ và y tá chạy đến trợ giúp. Hạ Quyên thở bằng ống thở oxy một cách khó nhọc. Chợt có một giọt nước ứa ra từ khóe mắt của Hạ Quyên, chẳng có ai để ý nhưng một người đã thấy. Là Nhật Anh.
*Phòng khám số 7:
Một người đàn ông mặc áo blue trắng hớt hải mở cánh cửa của phòng khám số 7 một cách vội vàng. Nhìn khắp căn phòng không có ai ngoài cô y tá trẻ, ông vừa thở vừa hỏi:
-Bác…bác sĩ Dương đâu rồi?
-Có chuyện gì vậy thưa giám đốc? – Cô y tá tên Bảo Trân thuộc phòng số 7 ngạc nhiên hỏi lại.
-Anh ta đâu rồi!??
-Thưa vì hôm nay không có lịch trực nên bác sĩ vừa về được 20 phút rồi ạ!
-Trời ơi! Lúc cần thì nhân tài đi đâu hết thế này? Cô gọi điện cho anh ta xem!
Cô y tá luống cuống bấm số của Văn Dương, một hàng tút dài như vô hạn vang lên từng hồi.
-Sao lại không bắt máy chứ!??
Ông giám đốc bệnh viện bực dọc đặt mạnh cái điện thoại xuống rồi bỏ đi. Cô y tá Bảo Trân thì đứng như trời trồng với một đống chấm hỏi trên đầu.
~oOo~



Trời đã tạnh mưa và thoáng đãng hẳn. Gió thổi từng cơn nhè nhẹ chứ không dữ dội như lúc chiều nữa. Chiếc xe Mercedes trắng với hình dán tia lửa đỏ đỗ xịch trước cửa ngôi nhà được bao trùm bởi hàng hoa giấy đủ màu. Một chàng trai dáng vẻ lịch sự bước ra với túi đồ ăn tỏa mùi thơm phưng phức.
“KÉT”
-Thằng hâm kia, sao nhà cửa tối thui thế này?
Trịnh Văn Dương bước vào nhà, đưa tay bật công tắc đèn lên, không có tiếng động gì ngoài tiếng sủa ăng ẳng của con cún lông xù trắng muốt như một cục bông tuyết đang ngồi vẫy đuôi trên ghế sofa. (Dương cũng có chìa khóa riêng của nhà Nguyên)
-Lạ ta! Đi đâu hết rồi? Làm mình uổng công mua KFC!
Đem túi đồ ăn vào bếp, Dương liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ, chỉ mới 7 rưỡi. Anh lấy một lon coca rồi đi ra phòng khách bật tivi lên xem, lòng thầm nghĩ:
“Chắc chàng dẫn nàng đi chơi rồi, thôi mình ngồi hóng tivi đợi cũng được!” – kèm theo đó là nụ cười gian xảo vô cùng.
Anvil nằm cuộn tròn trong lòng Dương, nghịch áo anh một lát đến chán cũng lăn ra ngủ. Khui lon nước ra nhấp một ngụm, Dương cầm remote điều chỉnh kênh. Anh dừng lại khi thấy bệnh viện nơi mình làm việc đang được truyền hình trực tiếp trên tivi. Nghĩ chắc có gì đó thú vị nên anh tủm tỉm cười, hai chân gác lên bàn vô cùng thoải mái ngồi xem.
“Tôi là Trương Ngọc Đình, phóng viên của đài truyền hình FIT. Theo thông tin được biết, ở vùng biển Macdan gần trung tâm thương mại Hana Plaza đã xảy ra một vụ tai nạn giữa chiếc siêu xe Lamborghini Aventador và chiếc xe đạp hiệu Assam màu trắng đời mới nhất tại một ngã rẽ trên con đường được mệnh danh là “Con Rắn Tử Thần”. Người chủ của chiếc xe Lambor đã biến mất, thay vào đó có một nạn nhân bị thương khá nặng. Đó chính là tiểu thư bị mất tích cách đây 3 tháng Hoàng Hạ Quyên. Hiện cô đang được cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa Thành phố trong tình trạng rất nguy kịch. Có tin gì đài FIT chúng tôi sẽ thông báo sớm cho mọi người.”
-Cái gì?
Dương bật dậy không dám tin vào tai mình. Hoàng Hạ Quyên đang cấp cứu tại bệnh viện Thành phố. Vậy chứ…..Thanh Nguyên đâu?
Chạy ra xe lôi chiếc điện thoại ra thì thấy có một cuộc gọi nhỡ từ bệnh viện, anh bấm thoát rồi vào danh bạ bấm ngay số của Nguyên. Dương hoang mang không biết những gì người phụ nữ tên Ngọc Đình kia nói có là thật không.
“Thuê bao quý khách……..”
-Chẳng lẽ xảy ra chuyện thật sao? – Dương tái mặt đi nhìn màn hình điện thoại đang dần tối đen…..
Bế con cún Anvil đặt sang một bên, Dương nhớ lại cuộc gọi nhỡ của bệnh viện, anh ấn nút gọi lại. Sau vài tiếng tút thì cô y tá trực phòng cũng bắt máy:
-Y tá Bảo Trân, ở bệnh viện có chuyện gì vậy?
-Bác sĩ Dương! Khi bác sĩ vừa về không lâu thì giám đốc Lăng có đến tìm bác sĩ, tôi cũng không biết có chuyện gì nữa nhưng nhìn ông ta có vẻ gấp lắm!
-Còn chuyện cô tiểu thư gì đó thì sao?
-Có một cô tiểu thư được đưa vào bệnh viện, nghe đâu hình như là cô con gái của tập đoàn Hoàng Quân thì phải!
-Ngoài cô ấy ra còn ai nữa không?
-Dạ không!
-Được rồi, 15 phút nữa tôi sẽ có mặt ở bệnh viện!
Nói xong là Dương cúp máy. Đúng là có chuyện xảy ra thật rồi! Vứt vội lon nước ngọt vào thùng rác, Dương tắt tivi, lấy chiếc áo khoác của mình rồi đi ra khỏi nhà. Khóa cửa thật cẩn thận, anh bước vào xe khởi động máy rồi chạy đi với tốc độ kinh hoàng.
“Cạch”
Trịnh Văn Dương khóa xe lại rồi chạy ngay về hướng phòng cấp cứu. Cô y tá Bảo Trân đang sắp xếp lại bàn làm việc, nghe có tiếng mở cửa liền ngẩng mặt lên:
-Ơ, sao bác sĩ đến nhanh thế?
-Nhanh gì đâu chị! Chị cho tôi hỏi ai đảm nhiệm ca cấp cứu của Hoàng Hạ Quyên vậy?
-Là bác sĩ Đường Ngân Tâm, bác sĩ muốn vào đó bây giờ luôn sao?
-Tất nhiên, chị chuẩn bị nhanh rồi đem vào cho tôi, tôi đi trước! – Dương cười nhẹ rồi khoác chiếc áo vào, bỏ đi.
Chẳng mấy chốc đã đến hành lang phòng cấp cứu. Đập vào mắt Dương là hai chàng trai mang vẻ đẹp vô cùng lãng tử cùng 4 ông bà nào đó, cũng rất quý phái và lịch sự. Liếc mắt về phía người con trai đang đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu, Dương biết ngay đó là ai. Khuôn mặt ấy anh đã thấy trên tờ tạp chí ở cửa hàng xe đạp Assam. Là Nguyễn Hải Thanh, con trai duy nhất của tập đoàn Kinh tế Nguyễn Đan. Dương hắng giọng một cái, khẽ đẩy Hải Thanh sang một bên:
-Xin anh tránh ra cho tôi vào làm việc!
-A….xin lỗi! – Hải Thanh giật mình nói rồi tránh ra để Dương đi vào.
Cánh cửa cấp cứu đóng lại lần nữa, các bác sĩ và y tá ở bên trong nhìn thấy Dương thì mặt ai nấy cũng như bắt được vàng:
-Bác sĩ Dương! May quá anh đã đến! Mau giúp một tay. – Một y tá nói.
-Cô ta bị gì? – Dương thản nhiên đi đến bàn mổ.
-Cô ấy bị chấn thương xây xát ở nhiều nơi nhưng may là không nghiêm trọng. Nặng nhất chính là vùng đầu, mất máu rất nhiều. Theo bác sĩ Tâm chẩn đoán thì có thể bị một cái gì đó đập vào rất mạnh! – Cô y tá khác nói.
-Được rồi!
Không chần chừ, Dương nhanh tay xem xét phần đầu bê bết máu của Hạ Quyên. Lúc đó cô y tá Bảo Trân cũng mang bộ dụng cụ phẫu thuật riêng của anh vào. Việc này đối với một bác sĩ thiên tài như Dương cũng gây một chút khó khăn. Hít một hơi lấy lại bình tĩnh, anh đưa tay lấy một con dao nhỏ và bắt đầu công việc của mình. Ở mắt Hạ Quyên, Dương nhận ra là có nước mắt đang chảy, không chỉ là một giọt. Nó ướt đẫm, hòa quyện với máu. Anh cứ nghĩ có lẽ liều thuốc mê vẫn chưa đủ để thấm nên nhẹ lau nước mắt của Hạ Quyên đi rồi nhẹ nhàng tiêm cho cô thêm một ít thuốc nữa. Nhưng……nước mắt vẫn cứ rơi trong vô thức.
Đến gần 2 giờ sáng cuộc phẫu thuật mới kết thúc. Hạ Quyên đã qua cơn nguy kịch nhưng cũng có thể nói là chưa hẳn. Vứt chiếc bao tay đầy máu vào sọt rác, Dương nhờ y tá của mình thu dọn lại dụng cụ đem đi rửa sạch. Anh cởi chiếc áo và khẩu trang

Từ khóa: Cô Dâu Thất Lạc,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Lột Xác Vì Em Voz Full

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

Cô Vợ Của Tôi

Truyện Nhật Ký Chăn Rau Voz Full

Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen Voz Full