Là thế này, cửa đang mở, tôi nhanh chân chạy ra, bỗng cửa đóng lại……tôi đâm vào.
Từ trong nhà tắm, Dương bước ra với bộ thể thao rất chất!
– Đồ đít nhái……..(sau đó là một tiếng cười sặc sụa của Dương)
Tôi thì vẫn choáng…….sau đó đứng dậy, xoa xoa cái chán.
– Do cậu làm đúng không?(lần này tôi thông minh đoán ra)
– Tùy cô(hắn vẫn cười sặc sụa)
Chưa bao giờ tôi thấy tên này cười…tự nhiên hôm nay cười hơn thằng khùng:
– Thằng điên! ( tôi chửi luôn…phần vì đang đau trán, mà lại do thằng cha này làm nữa chứ….chắc hắn có điều khiển cửa chứ gì…..khốn khíp….Tưởng hắn tha cho mình chứ…ai ngờ……)
Tên Dương bị tôi chửi….hết nhăn nhăn nhở nhở , lại chuyển sang lạnh lạnh, giá giá, đá đá luôn:
-Nói lại! ( Gằn giọng)
-Thằng điên!
-Tiếp!
-Điên!
-Tiếp!
-Điên!
……………….
santruyen.com
Dương đi thật nhanh, tiến gần lại tôi, giữ lấy đầu tôi, nghiêng đầu và dành cho tôi trọn 1 nụ hôn… Tôi vẫn đứng đó trợn mắt, đơ cả người, sau đó giật nảy mình, tôi lập tức đẩy tên Dương ra:
BỐP! ( 1 cái tát rất mạnh dành cho hắn)
Hắn tỏ vẻ “muỗi đốt i nốc” làm tôi bực ơi là bực…..
– Được hôn mà bị đánh cũng đáng….( Hắn làm tôi tức nổ mề @@)
Đang định dành tặng hắn 1 phát tát nữa thì….
– Một nụ hôn bằng một cái tát! ( Hắn phán 1 câu làm tôi điên tiết hơn……tôi biết nếu tát hắn nữa thì ôi ôi! Ôi cái đời con gái của mình…..hắn sẽ làm thật đó…ôi không nên liều)
Tôi không tát nữa mà dậm chân huỳnh huỵch ra cửa.
– Mở cửa ra! ( Tôi gằn giọng)
– Một nụ hôn – mở cửa. ( hắn vẫn thản nhiên)
OMG….chuẩn bị có án mạng xảy ra rồi…TT…Lần này mề tôi nổ luôn rồi…Tôi tiến lại gần hắn…dơ tay lên để lấy hết sức mạnh tát….
– Một cái tát – một nụ hôn. ( mặt hắn vênh vênh)
Dơ tay lên……tay tôi run run, rồi dật phắt xuống vì không làm gì được hắn…Tại sao cứ gần hắn là tôi muốn “phòi máu” thế? Chúa đất thiên địa ơi????? Không thể chịu được………………………………..
Lần này tôi lại lấy lại vẻ “ thơ ngây”…
– CÁI TÊN NGẠO MẠN! ( Tôi dí mặt tôi vào gần mặt hắn, sau đó vênh mặt lên, phán)
Chương 39
Hắn lại nghiêng mặt, lại nhẹ nhàng đặt làn môi lên môi tôi, chưa kịp ngạc nhiên, chưa kịp tức giận thì hắn thẳng đầu trở lại, phán:- Đổi lấy cái mở cửa… ( Sau đó hắn quay người ra đằng sau…..và cửa bật mở…)
Tôi tức run người….sợ rằng nếu tát hắn thì cửa sẽ lại đóng……..nhịn là tốt nhất….khi nào tìm cơ hội trả thù sau…. Hắn nhếch mép 1 cái , còn tôi thì chạy vụt nhanh ra ngoài…và lần này thì như hắn nói, tôi “bảo toàn tính mạng”…
Khi đã ra khỏi cửa, tôi lấy gấu áo lau , lau, lau cho hết cái thứ “ bẩn bẩn” kia đi……..
– AAAAAAAAAAAAAAAA! ( Tôi hét thật to cho vơi hết nỗi giận)
(* Chú thích: Trong căn phòng đó, Dương đang nằm trên giường cười vật vã…Xong rồi như thấy cái gì đó là lạ…anh lại lạnh lùng: “ Quái! Mình làm sao thế này, từ cái hồi đó, mình chưa bao giờ mỉm cười cả….Phải vô tâm vào….!@@” …..Nhưng Dương vẫn cảm thấy vui vì đã được hôn nó…….chàng đã “say” rồi sao?)
Tôi đi trên một hàng lang dài, chọn đại một cánh cửa, tôi mở cửa đi vào trong…Ôi! Sao căn phòng đẹp thế nhở? Mỗi tội không đẹp bằng cái phòng kia….Thôi kệ, nói chung là không tưởng tượng nổi cái khu này nó đẹp như thế nào đâu..
Tôi uể oải mò tới giường….Thả mình xuống và nằm nghỉ 10-15’ , sau đó dậy và lấy quần áo đi tắm. Tắm xong, tôi bước ra 1 cách sảng khoái. Ngả người xuống bộ sofa, mở TV lên, đang có bộ phim ********* , tôi chăm chú theo dõi….
Đến đoạn người con trai và người con gái tựa vào nhau bên xích đu, chàng trai nói với cô gái 1 cách dịu dàng:
– Ngôi nhà này, chỉ anh và em được sống, sẽ sống bên nhau trọn đời…mãi mãi nhé! ( Chàng tải nói xong, 2 người ôm nhau thắm thiết…)
Bỗng trong đầu tôi hiện lên 1 ý nghĩ rất là “củ chuối”….: “ Tên Dương nói thế là sao? Ta và hắn sẽ bên nhau mãi mãi, trọn đời á….Giống trong phim này đấy hả? Mà cũng phải…chàng trai trong phim đẹp zai như hắn, ak không, hắn đẹp trai hơn. Còn ta giống cô gái đó đó sao? Chắc là ta phải đẹp hơn rồi…hơ hơ…Thôi thôi…Nghĩ như này thôi chứ ta mà ở với hắn 1 ngày chắc khu này thành 1 chiến trường, cái tên “dê già” ý…..)
Thoát khỏi dòng suy nghĩ, tôi lại nhớ lại câu nói của hắn: “ Tôi đã xây cho một mình tôi và…người tôi yêu….Chỉ tôi và người ấy mới được bước chân vào đây…” @@
– HẢ????!!!!!!!!!!!!!! ( Tôi trợn tròn mắt……….thảm nào ở đây không có ai ngoài hắn, ta với thằng Hải…………. nhưng………nhưng………thằng Hải thì sao?……..
Tầm bậy……không được nghĩ bậy……..thằng Hải ở đây thì làm sao có thể khẳng định tên ấy…….ấy ấy mà được chứ?……..
(Tác giả :các bạn đừng nghĩ bậy bạ nhá! Tác giả viết như thế này khổ tâm lắm……..TT)
Tôi không dám suy nghĩ nữa, lắc đầu quầy quậy nghĩ: “thôi! Ngủ đi cho khỏe, miễn là mình được ăn ngon mặc đẹplà được. Ngủ !”
Tôi tự động viên mình………Nhưng…………mãi mà tôi không ngủ được, cứ trằn trọc mãi, mãi……….Đồng hồ đã điểm một giờ đêm. Mắt tôi vẫn mở thao láo.
– Ặc…Kiểu này không hỏi chắc không “an nghỉ” được mất.
– Tôi quyết sang bên phòng Dương đẻ hỏi. Tôi gạt bỏ tất cả, chạy thật nhanh lên phòng Dương
– Kính coong! kính coong! (Tiếng chuông phòng vang lên)
– ……………………….(ba phút sau chưa có động tĩnh gì)
– Kính kính kính coong! Kính coong! Kính coong. (tôi nhấn lien tiếp)
– ………………………..
UỲNH! UỲNH! (Tôi hơn con thần kinh, cứ đập uỳnh uỳnh vào cửa…….to, lấn an hết cả không gian yên tĩnh cửa màn đêm)
RẦM! (cửa phòng bật mở rất mạnh, tên Dương vs con mắt như con thú dữ nhìn tôi)
– Tôi muốn hỏi anh một chuyện……(tôi ấp úng).
Hắn không nói gì…….vẫn ánh mắt đó.
– Tôi được ở đây? Ý cậu là sao?
RẦM!(cửa phòng đóng lại một cách tàn nhẫn)
Suýt chút nuexa là cái mũi của tôi dập rồi. TT.
– ĐÀn ông con trai gì mà tàn nhẫn vs con gái thế không biết Anh không phải là đàn ông. Tính thì yểu điệu như con gái(@@),ít nói, vô cảm y tất cả. Biến thái, thần kinh, ……blabla……… (Tôi hét một tràng dài
RẦM!(Lại một tiếng mở cửa; không! đập cửa mới đúng……)
Hắn lại một ánh mắt ý ……. Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ……..tôi vẫn cương quyết:
– Cậu trả lời câu hỏi của tôi đi đã ! ………..
Bỗng! cánh tay của tôi bị lôi mạnh vào trong……….trong khi tôi chưa hết sững sờ thì……hắn đẩy mạnh tôi vào tường.
– Muốn hôn lần 4?(hắn gằn giọng hỏi)
– Ơ…………này……..này………tôi cấm cậu đấy……..cậu mà làm thế……tôi…..tôi.
– Sao/
– Từ cái mặt nhà cậu. Hứ (tôi vênh mặt)
Nói xong, trách hắn làm điều ấy……….Tôi đẩy mạnh hắn ra, tự tin, dõng dạc bước ra cửa, quên luôn cái điều cần hỏi. @@.
Còn Dương, hắn bị đẩy ra cộng vs câu nói của tôi, hắn không làm gì cả, chỉ đứng nhìn v