Nói tới đây đáy lòng cô cũng có chút buồn bực. Người lãnh đạo trực tiếp đã bị đánh, ngày mai cô đệ đơn từ chức có khi nào làm khó dễ không?
Tư Thánh Nam hừ lạnh một tiếng, “Chẳng lẽ muốn tôi trơ mắt nhìn cô bị lão sắc lang kia nạp làm tình nhân sao? Tôi cũng không có nhẫn nại như vậy, hơn nữa đánh thì cũng đánh rồi, đó là quả báo ông ta nên nhận được……”
“Nói trở về, Văn Tĩnh, tôi thấy vẫn rất kỳ quái, sáu năm trước tôi xuất ngoại rồi sau đó cũng không liên lạc gì được với cô? Số điện thoại nhà cô không gọi được, gửi email thì chưa bao giờ trả lời, ngay cả MSN cô tựa hồ cũng lâu rồi không có lên, có thể nói cho tôi biết xảy ra chuyện gì không?”
Liên tiếp bị anh truy hỏi, cô không biết làm sao đành bưng ly café lên lấp liếm, “Hả, điện thoại không gọi được là vì đường dẫn bị trục trặc nên đổi số, gửi email không trả lời là vì tôi đã quên pass, email anh gửi tới, tôi còn chưa được nhìn thì làm sao mà trả lời được, về phần MSN tôi đã nhiều năm rồi không chơi.”
Cô thuận miệng nói dối, đánh chết cũng không nói cho anh biết cô là cố ý trốn anh.
Lúc hai người hơn mười tuổi xui xẻo kết nghiệt duyên, cuộc sống của cô từ ngày gặp anh phải dùng bốn chữ ‘nước sôi lửa bỏng’ mới hình dung được, thật vất vả mới đợi được đến lúc anh đi Mỹ du học. Lúc đó chuyện đầu tiên cô làm là đốt pháo ăn mừng, chuyện thứ hai chính là cùng anh cắt đứt tất cả liên hệ.
“Phải không?” Tư Thánh Nam có chút hoài nghi tính chân thật trong lời nói của cô, “Làm sao có thể phát sinh nhiều trùng hợp như vậy, nói sau, cô cũng thật là không có lương tâm, đổi điện thoại cũng không cho tôi biết, hại tôi lúc vừa đến nước Mỹ siêu buồn bực, ngay cả bằng hữu tán gẫu tâm sự cũng không có, muốn gọi điện thoại tìm cô tố khổ cũng tìm không được.”
Thấy anh oán giận, Kỹ Văn Tĩnh trong lòng cười trộm, đồng thời cũng vẽ cái giá chữ thập. Tìm không thấy mới tốt a, tôi đâu có thể nào ngốc như vậy bị anh dễ dàng tìm được.
***
Nói quan hệ hai người sâu xa, còn phải lội ngược dòng về năm cô mười tuổi.
Cô là người mệnh khổ, năm cô mười tuổi ba mẹ ly dị, lão ba đánh bạc thành tánh, sau khi ly hôn liền qua luôn MaCao rất ít khi trở về.
Lão mẹ ỷ vào khuôn mặt xinh đẹp vội vàng tái giá, đem cô quăng cho gia gia nuôi dưỡng.
Gia gia cô là người chăm sóc hoa cho một gia đình giàu có, hai ông cháu sống nương tựa lẫn nhau, cho dù có lúc khốn khổ nhưng rất ấm áp.
Mãi cho đến một ngày, cô như thường lệ đến đưa tiện lợi cho gia gia, vì chạy quá nhanh bất hạnh đụng trúng một người…..
“Ai da!”
Một tiểu nam hài bị cô đụng vào đang té dưới đất, mà cái khối bảo sắc lục ngọc mà cậu ta vừa cầm trên tay, “Vèo—” một cái bay qua đầu, thẳng tắp bay về một chỗ khác, sau đó lừng lẫy hi sinh cắt thành hai mảnh.
“Thật xin lỗi! Tư thiếu gia, tôi không phải cố ý!”
Kỹ Văn Tĩnh ôm tiện lợi trong lòng gặp tình huống như vậy hoảng sợ luôn miệng giải thích.
Tư Thánh Nam bị té ngã trên đá cẩm thạch chậm rãi đứng lên, tuy rằng năm ấy mới mười hai tuổi nhưng ánh mắt sắc bén của anh đã làm cho người khác cảm thấy sợ hãi.
“Cô đánh nát ngọc của tôi.” Anh thật không khách khí trừng mắt cô.
“Thật xin lỗi.” Cô xoay người giải thích.
“Bồi!” Anh hai tay khoanh trước ngực, một bộ dáng cao cao tại thượng.
“Bao…..bao nhiêu tiền?” Kỹ Văn Tĩnh ôm tiện lợi, rất cẩn thận dò hỏi.
“Một chiếc xe thể thao cộng với hai căn biệt thự, tính theo Mỹ kim là khoảng tám trăm ngàn đô, ba ngày sao đem tiền bồi thường vào tài khoản của tôi, tôi sẽ không so đo cùng cô.” {mới mười hai tuổi mà ghê gớm quá, sao này lớn lên….chẹp chẹp =.=}
Nói xong anh thuần thục lấy ra một tờ giấy tiện lợi, xoát xoát xoát, viết xuống vài chữ rồng bay phượng múa rồi lạnh lùng đem tờ giấy đến trước mặt cô.
“Nhớ rõ nha, ba ngày sau.”
Ông trời! Đánh con một phát cho tỉnh đi! Con đang nằm mơ!!!
Kỹ Văn Tĩnh bị dọa đến ngẩn người, hai mắt mở to, miệng há ra muốn rớt cằm.
Tám trăm ngàn đô la?
Xem cô bộ dáng bị dọa ngốc, anh nhíu mày, “Như thế nào, không trả nổi?”
Lui bả vai, cô thật ai oán gật đầu, cho dù anh cao hơn cô một cái đầu nhưng lại nhỏ hơn cô ba tuổi, vậy mà nhìn bộ dáng của anh thoạt nhìn tràn ngập sắc thái địa ngục—rất là khủng bố!
Tư Thánh Nam khinh thường nhếch môi cười lạnh, “Người nghèo quả nhiên là người nghèo, ngay cả hai căn biệt thự cùng một chiếc xe thể thao cũng dọa các ngươi nghĩ lầm là con số thiên văn.”
Cái tên tiểu hài tử chết tiệt này!
Kỹ Văn Tĩnh thật muốn nhào tới đập cho tên tiểu tử này một trận, nhưng cô không có can đảm đó, vì người ta là đại thiếu gia con nhà giàu, mà cô chỉ là cháu gái một ông lão làm vừơn.
“Thật xin lỗi, tôi có thể chọn phương thức bồi thường khác được không…..” Cô ngập ngừng nói.
“Phương thức bồi thường khác?” Anh thật ngạo mạn vỗ về cái cằm của mình, làm như rất trầm tư, mắt to vòng vo qua lại bốn năm lần còn lóng lánh ra ánh sáng ác ma rất rõ ràng.
Xoát xoát xoát—-
Anh lại xé một tờ giấy, sau đó bay tới trước mặt Kỹ Văn Tĩnh là cái khế ước bán mình buồn cười!
Nha, trời ạ! Cái đó thật là cái khế ước bán mình! Chết tiệt!
Cô kinh ngạc muốn kháng nghị nhưng anh lại lười biếng lắc đầu ban cho cô một cái cười lạnh.
“Tôi đề nghị cô ngoan ngoãn kí tên lên cái khế ước bán mình này đi, nếu không tôi không dám cam đoan ngày mai gia gia cô sẽ không trở thành một phần tử trong đám dân cư thất nghiệp đâu.”
Kỹ Văn Tĩnh trợn tròn mắt. Tiểu quỷ này kiếp trước chắc canh là tuyệt thế đại ma đầu!
Ngày kế tiếp—-
Cô trở thành món đồ chơi của anh, mỗi ngày tan học còn phải giúp anh làm hết những bài tập đau đầu.
Anh vô cùng ác độc chiếm lấy tiền tiêu vặt của cô, sau đó uy hiếp cô mời anh đi ăn các loại ăn vặt. {Sun: vậy tiền đâu mà tỷ trả vậy???}
Mỗi khi anh bị nữ sinh trong trường cuốn lấy sắp hỏng hết sức, anh sẽ đem cô hóa trang thành bộ dáng vô cùng khó coi rồi lôi đến trước mặt những em gái này nói anh thích xấu nữ chứ không thích mỹ nữ.
Nữa đêm anh ngủ không được sẽ gọi điện đến nhà cô, mệnh lệnh cô bồi anh đi ra ngoài ngắm sao, mặc kệ cô ngày mai có đi học hay không.
Anh thích lên mạng chơi game online, cô phải bồi anh cùng nhau đánh quái kiếm điểm kinh nghiệm, anh mệt nhọc có thể vù vù ngủ nhiều còn cô phải ngồi một mình canh giữ trước máy tính, chờ quái ra đánh nó để giành điểm cho chủ nhân. Haizz, cuộc sống rất là chân chó.
Cô có bạn trai, anh giống như quỷ ám cô làm rối tung tất cả, hơn nữa còn rất không khách khí tuyên bố cô đã có bạn trai, anh là muốn thế nào đây????? AAAAAAAA—–
Cô bị tên hỗn đãn này tra tấn suốt bảy năm, sau đó ác quỷ rốt cuộc cũng bị người nhà tống đến Mỹ du học.
Anh chân trước mới vừa đi, cô sau lưng lập tức lấy điện thoại gia gia dỡ xuống, còn quấn quít cuốn lấy gia gia đã muốn về hư