Chính Là Nó - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Chính Là Nó (xem 2732)

Chính Là Nó

;—————————
-Những điều cô vừa nói là thật chứ?-Nguyên
-Cô điều tra tốn rất nhiều tiền đó, không đúng thì cháu có thể kiểm tra mà.
-Thú vị thật-Nguyên cười khẩy.
-Cháu đừng làm quá mọi chuyện nha.Nên nhớ ông ta đang ở trong bóng tối.
Rụp.
Giờ nó không biết nên xử Mai thế nào đây.Bóp chặt tay, nó quay lại căng-tin.
———————————–
-Cô ta là đồ cáo già mà các anh có thể tin tưởng sao, các anh không có mắt nhìn người nữa sao.-Hà
BỐP.
Nó đứng khựng lại nhìn cảnh trước mặt.
Khánh mất bình tĩnh giơ tay tát một phát vào mặt Hà.
-Các người đang làm gì vậy?-Nguyên đanh mặt lại khi chứng kiến hành động đó của Khánh.
-Sammy à-Quỳnh khóc nấc lên.
-Cô yên phận đi đừng chen vô, đừng để tôi nghĩ cô cũng giống như họ-Khánh.
-Tôi đâu có quan tâm anh nghĩ gì về tôi.-Nguyên
-Bạn tôi động chạm tới nguyên thủ quốc gia hay sao mà lại tanh bành thế kia-Mặt nó lạnh băng liếc nhìn Mai đang vênh con mắt lên.
-….
-Sammy à, không như cậu nghĩ đâu, cậu biết mà.-Hà ôm má nhăn nhó.
-Các anh chỉ nghe một phía mà ra tay đánh bạn tôi sao?
-Mọi người đều chứng kiến, là do cô ta đẩy Mai khiến cô ấy bị chảy máu.-Khánh chỉ vào Hà.
Nguyên đi tới đám đông , kéo theo một tên trong những đứa đánh nó hôm trước.
-Nói đi.
Mọi người không tin vào mắt mình bởi một cô gái như nó lẽ ra an phận thì hơn lại chen vô mấy chuyện này.
-Là..do…do..-Anh chàng run lẩy bẩy.
-Nói sự thât ấy-Khánh quát lên.
-Cứ bình tĩnh , nói những gì mình nhìn thấy đi.-Nguyên
-Là do Hà đẩy Mai vào bàn…
Nguyên nghiêng đầu nhìn bộ mặt đắc thắng của Mai.
-…nhưng Mai là người gây sự trước -tên kia nói nốt
-Nói hết chưa-Nguyên
-Hết..hết..rồi.
-Xem ra cô cũng biết cách bắt nạt người khác đẩy nhỉ?-Khánh cười khẩy.
-Anh tin cô ta đến vậy cơ à, cả khi có người làm chứng?-Nguyên
-Đừng lôi người khác vào chuyện này.-Khánh bừng bừng cả mặt.
-Haizzz.Trắng đen rõ rồi, cô..xin lỗi mau-Nguyên chỉ thẳng mặt Mai.
-Tôi việc quái gì phải xin lỗi 2 con đó-Mai gồng người lên quát vào mặt nó.
BỐP.
Giờ thì nó đành nói ra vậy.
-Tôi không ngờ phẩm chất của cô lại tồi tệ đến vậy, nhanh chóng rời khỏi gia đình họ Trịnh ngay lập tức đi.
-Này cô bạn, dù Mai có quá đáng thật nhưng cô cũng không có quyền ăn nói như vậy-Luân
-Các người bị mù từ khi nào thế?-Là do cô ta cứu mạng ông Trịnh Thái nên mới được nhận làm cháu đúng không?-Nguyên tức cười.
-Và các người đâu biết mọi việc đều do cô ta chủ mưu dựng lên tai nạn đó.
Mai giật mình trước những lời nói của nó, chuyện này cô ta đã cấm bọn thuộc hạ không được mở lời.
-Cô nói gì vậy?-Mai sừng sổ nhìn nó.
-Hại chết cháu gái người ta rồi mang cái bản mặt của mình lợi dụng tình cảm của họ, xem ra cô không có chút liêm sỉ nào nữa-Nguyên.
Mọi người sững sờ trước câu nói của nó.
-Cô..cô..là ai?-Mai bắt đầu toát mồ hôi, mặt tái lại.
-Đầu thú đi, sao cô không nói với bọn họ cô là con gái của Hùng lạnh nhỉ-Nguyên nhếch mép cười.
-Con gái của Hùng lạnh?-Khánh trừng mắt lên.
Bọn đứng cạnh giờ mới ý thức được những gì nó nói.
-Mai, có đúng như cô ta nói không?-My chen vào.
-Đừng nên nói đó là sự thật nếu cô muốn yên thân-Luân hùng hổ
-Thì sao, đúng vậy, tôi là con gái ông ta đó, các người biết cũng chẳng làm gì được vì con bé Nguyên đã chết dưới tay tôi rồi-Mai phá lên cười ghê rợn
-Cô đã hại Nguyên thật ư?-Khánh nắm cổ áo Mai lên dí người cô ta vào tường.
-Mục đích của tôi vào đây chỉ có vậy, các người có giết tôi cũng không làm cô ta sống lại được và các người đâu có bằng chứng gì để buộc tội tôi-Mai cười ranh mãnh, một con chằn tinh mới lột xác.
Những lời nói của Mai khiến 4 đứa chúng gục xuống, tinh thần còn đau khổ hơn khi biết nó chết đi.Đối xử tốt với cô ta, người khiến cô bạn của mình mãi mãi không quay trở về.
-Là do các người quá cả tin thôi, có bằng chứng thì tới mà bắt, cô ta chết mọi bí mật đều xuống mồ rồi.-Mai đắc thắng.
-Pháp luật rồi sẽ trừng trị cô thôi-Nguyên đạp thẳng vào người Mai cho cô ta nằm lăn lóc
-Cô là ai , biết mọi việc của tôi-Mai ôm bụng nhăn nhó.
-Tôi…là..người-Nó nhe răng cười trọc tức Mai.
-Rồi cha con tôi không để yên cho cô đâu-mai nhìn nó sắc lạnh
-Xin mời.Với hạng người như cha con cô, xử tử là quá nhẹ nhàng.Biến mau đi.
Hai cô bạn của Mai chạy tới dìu cô ta dậy rồi biến mất khỏi đám đông.
Nguyên thở dài rồi sải bước đi.
-Cô là ai?-Khánh kéo tay nó lại.
-Tôi là Sammy.
-Tại sao cô biết những gì cô ta làm, mà cô mới từ nước ngoài vào đây học-Khánh định tháo cặp kính của nó ra thì bị nó khóa tay lại.
-Tôi chỉ tình cờ nghe được thôi, đừng thô lỗ với người giúp đỡ mình thế chứ-Nguyên thả tay ra rồi chạy mất.
-Tớ thấy có gì đó kì lạ-Luân
-Chúng ta phải nói những điều này cho ông Trịnh ngay thôi-Duy
Kết thúc một trận đấu khẩu , ai nấy lại về lớp, giờ thì mọi người đã biết tội lỗi không thể gột sạch của Mai.Và có những suy nghĩ cho cái chết bất hạnh của nó.
———————————————
Cảm ơn các bạn nhiều.
Còn tại sao lại đặt tên như vậy thì…tớ cũng không rõ.
Chap 52
-Tất cả là lỗi lầm của ta, tại sao hôm đó ta lại đồng ý cho nó đi sớm vậy cơ chứ-Cơn dằn vặt của một năm trước lại ôm lấy ông Thái sau khi mọi chuyện đã sáng tỏ.
-Đâu là lỗi của bác, có ai ngờ Mai lại gian xảo như vậy.-Tùng
-Ta quá lú lẫn khi không điều tra về con bé Mai-ông Thái
-Chắc Nguyên đã biết cô ta là con của hắn từ lúc đầu rồi-My thở dài.
-Dù đã biết là do cô ta gây ra như bằng cách nào thì không ai hay-Duy
-Mai biến mất rồi, có lẽ cô ta…-Luân
-Nếu để tớ thấy mặt,cô ta sẽ không còn đường sống đâu-Khánh
-Cô rất hiểu cảm giác của các cháu nhưng mà trước tiên nên để ý đến cô bé Sammy ấy.Nhờ con bé mà chúng ta biết được mọi chuyện , có thể cha con Mai sẽ không để yên cho cô bé ấy.
-Để chúng ngoài vòng pháp luật mãi sao ạ?-Nam


-Không có bằng chứng và chúng ta không biết chúng ẩn nấp ở đâu-ông Thái
-Như vậy thật bất công cho cái chết của Nguyên-Nam.
-Tại sao ông trời lại để chúng cướp đi tính mạng của nó dễ dàng như vậy chứ?-Thiên đập mạnh tay vào bàn.
Mọi người chẳng ai nói câu gì nữa, mỗi người đeo đuổi một suy nghĩ riêng.
Bỗng tiếng chuông cửa reo.
Phiền một lần nữa ông quản gia lật đật ra mở cửa…nhưng chẳng có ai….chỉ có một túi xách màu đen dựng giữa cổng.
-Ông chủ, có một cái túi xách đặt bên ngoài-QG đặt nó lên bàn.
-Lạ nhỉ, sao tự dưng ai đem đến mà không..-ông Thái lục lọi trong túi lấy ra một chiếc hộp giấy và một phong bì thư.
-Trò gì vậy?-ông Lực ( giờ mới có cơ hội lên tiếng).
-Mở cái hộp ra trước vậy-Mọi người đổ dồn mắt vào chiếc hộp màu xanh ấy.
-Máy ghi âm.Sao lại xám xịt thế này-ông Thái loay hoay.
-Kiểu máy này của năm ngoái mà-Duy
-Á..chạy được nè…
Rẹt….Rẹt….
-Có chuyện gì vậy?-Tiếng của Nguyên vang lên khiến mọi người ngơ ngác nhanh chóng chú tâm nghe hết cuộn băng.
-Cô chủ trong thùng nhiên liệu có gì đó-người 1
-Bật chế độ lái tự động đi, chúng ta cần kiểm tra.-Nguyên
Uỳnh….zzzzzzzzzzz.
-Sao máy bay rung lên vậy?-Nó lo lắng.
-Cô chủ…ha

Từ khóa: Chính Là Nó,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Mãi mãi là bao xa

Tha Cho Em Được Không?

Yêu giả cưới thật

“5 phút cũng được, anh cứ cố một lần để em biết anh thẳng hay cong” để rồi sau đó hối hận cũng không kịp…

Truyện LÀM DÂU – Phần 7