Một đống đồ cao câp cùngtrang phục cao cấp, vật dụng hàng ngày được vài ba công nhân chuyển đến dướivòm cầu
Bắc Nguyên Ái tỷ khôngngừng chỉ huy nhóm công nhân , vừa sắp xếp vị trí cho bọn họ sắp đặt , vừa dặndò bọn họ phải cẩn thận, còn bảo Mộc tiên sinh và tôi phải trông chừng đống“gia sản” của nàng
Nhóm công nhân cuối cùngcũng chuyển xong đồ vật cuối cùng …………….cái giường lớn xa hoa, rồi lái xe rờiđi
“Được lắm!!” Bắc NguyênÁi tỷ vỗ võ đôi bàn tay dính đầy bụi, vừa lòng nhìn đống đồ lớn trước mắt
“Cái này……………..cái nàylà………….” Tôi kinh ngạc đến mức ko thể nói rõ
Mộc tiên sinh cũng vẻmặt đầy nghi hoặc nhìn nàng
“thế nào? Sao các ngườinhìn tôi như vậy? Tôi thấy cuộc sống ở đây cũng quá khổ, cái gì cũng ko có, chonên tôi đem tất cả đồ đạc trong phòng mình chuyển đến đây!! Có vấn đề gì sao?”
“ko có, ko có!” Mộc tiênsinh vội vàng cười cười xua tay
Bắc Nguyên Ái tỷ đắc ýcười
“Nhưng mà, mấy thứ nàybị dầm mưa dãi nắng cũng ko hay lắm đâu!” Mộc tiên sinh thực sự đi thẳng vàovấn đề
“Vấn đề này tôi đươngnhiên có lo qua! Vừa hay, tôi cũng mua được một cái lều trại siêu quý, vốn làmuốn dùng khi cùng bạn bè lên núi, ko ngờ tới lại vừa vặn có thể dùng ở đây!Hắc ! Hắc!”
“A! lều trại! A…………….”bính thúc ở một bên ồn ào nói
Dưới sự chỉ huy của Bắc Nguyên Ái tỷ trong suốt một ngày, tôi kinh ngạc há hốcmồm nhìn “Tân gia” đã hoàn thành
Lều trại hình chữ nhật,đại khí chiếm bốn năm mét vuông, tôi miễn cưỡng duỗi thẳng chân tay mới có thểchạm vào đỉnh. Lều trại lại đệm một lớp vải chống ẩm thật dày , mặt trên là mộttầng thảm xinh đẹp, dưới thảm là một mỹ nhân mắt to không ngùng hướng về tôitươi cười. Bốn vách lều trại đều bày biện đồ vật Bắc Nguyên Ái tỷ yêu thích .Thứ gây sự chú ý nhất, đương nhiên chính là cái giường lớn được đặt ở giữa lều
“Thu Thu! Em thật maymắn! Bắt đầu từ hôm nay trở đi, em theo chị ngủ trên giường, những người cònlại ngủ dưới sàn!” Bắc Nguyên Ái tỷ vui vẻ nói với tôi
“Nhưng…………..nhưngmà………….”
“Chúng ta ở nơi hẻo lánhnhư vậy, sẽ ko có người chú ý đến chúng ta , cô ko cần lo lắng” Mộc tiên nghịchngợm hướng tôi trừng trừng mắt
“Thu Thu, đúng thế!Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, xảy ra chuyện rồi nói sau!”
“Nhưng………..đã…………..đãxảy ra vấn đề……….”
“vấn đề gì?” Bắc NguyênÁi tỷ theo tay tôi , nhìn thấy Bính thúc ngồi dưới đất, trên đầu hắn là quầnlót của Bắc Nguyên Ái tỷ
“A………………..xú lão đầuđáng giận này!”
Bắc Nguyên Ái tỷ tứcgiận đến sôi máu, tiến lên cùng Bính thúc tranh đoạt quần lót . Tôi vốn tưởngrằng Mộc tiên sinh cũng sẽ tiến lên ngăn BÍnh thúc lại, nhưng thật ko ngờ hắnlại cười đến suýt nữa là lăn lộn trên mặt đất
Tôi ngơ ngác nhìn đámngườ trước mắt, tựa như đang nhìn người ngoài hành tinh, tôi thật phải theochân bọn họ cùng nhau sinh hoạt tại đây sao?
Tôi cố ý ko cho bản thânmình nghĩ đến mọi chuyện thuộc về quá khứ của Ma Thu Thu , tôi chỉ muốn ở “HồngKiều Động Thiên” làm một người khách trọ
“Hồng Kiều Động Thiên”là tên tôi đặt cho nhà mới
Hai bên bờ sông có nhữnghò đá đen nho nhỏ , trở lên phía trên là mặt cỏ xanh mượt mà, tuy rằng đã làmùa thu nhưng vẫn đầy hoa dại nở rộ. Cách Hồng Cầu hơi xa một chút là một mảnhrừng nhỏ, xanh um tươi tốt, cực kì xinh đẹp
Nghe Mộc tiên sinh nói,Hồng Cầu, chỗ chúng tôi đang ngồi cách nội thành khá xa, đi ngược hướng sẽ đếnmột thị trấn nhỏ . Tuy ở đường chính , nhưng không biết tại sao thị trấn lạihoang phế như thế, cho nên có rất ít người đến đây, xe cộ cũng không có . Nơinày nghiểm nhiên đã trở thành một “Thế Ngoại Đào Nguyên” (*Bồng lai tiên cảnh), cho bốn “cao nhân” chúng tôi ẩn cư
Nhưng không hiểu vì sao,tôi lại thường xuyên nhớ đến cái nơi gọi là nhà kia, có hai ông anh suốt ngàychọc ghẹo tôi, mẹ cả ngày nói tôi phiền phức, cả người ba an toàn là trên hết
Không biết hiện tại bọnhọ đang làm gì, nhưng ko sao , bọn họ hẳn là sẽ không lo lắng cho tôi, dù saotôi cũng mới bỏ đi có bốn ngày
Còn có………còn có……….
Tôi lắc lắc đầu, khôngcho bản thân mình tiếp tục suy nghĩ . Ít ra hiện tại, cuộc sống thanh bình này,cũng khiến cho tôi và Bắc Nguyên Ái tỷ tập thành thói quen , sáng sớm đến bãirác “lựa chọn địa điểm bón phân” , giữa trưa lúc mặt trời lên đến đỉnh sẽ làlúc xuống sông bơi lội, còn nhờ Mộc tiên sinh giúp chúng tôi làm cần câu, tìmkiếm thức ăn
Về phần Bính thúc ầm ỹ ,theo như lời nói của Mộc tiên sinh, đã trở thành kẻ làm đau đầu Bắc Nguyên Áitỷ nhất , hắn thủ đoạn đầy mình, không trộm trang phục cao cấp của Bắc NguyênÁi tỷ thì cũng dùng đồ trang điểm của nàng viết chữ như gà bới lên mặt, khiếnBắc Nguyên Ái tỷ ko ngừng kêu khổ . Có lần , Bính thúc còn lấy khăn trải giườngnàng mua từ Pháp về ra nấu nhừ!! May mắn , Mộc tiên sinh dùng tay nghê may vátinh xảo của hắn đem dra giương khâu lại nếu ko Bắc Nguyên Ái tỷ cũng sẽ khócnhư mưa
Vị khách không mờimà đến – Phần 1
Tôi vừa hưởng thụ ánhsáng mặt trời ấm áp của một ngày mùa thu, vừa mang theo giấy vệ sinh của BắcNguyên Ái tỷ vô điều kiện quyên tặng , một mình hướng Hồng Kiều Động Thiên đi
“Loảng xoảng………loảng xoảng…………”
Tôi mạnh mẽ quay đầulại, phía sau không có một bóng người…………….chỉ có một cái lon nhẹ nhàng lăntrên mặt đất………..Không……………….
………………không phải chứ?Câu chuyện ma của Bắc Nguyên Ái tỷ ngày hôm qua lại hiện về thật sinh động , nữnhân vật chính kia cũng bị nó bám lấy từ phía sau…………..
Tim càng đập càng mạnh,tôi một đường hướng về Hồng Kiều Động Thiên chạy như điên . Tôi bị dọa đến mấthồn mất vía , thất kinh xốc cả lều trại lên
“Đánh chết ngươi!!!………tađánh chết ngươi, tên biến thái này!……………..”
“Tốt tốt……………….đánha………………..”
Tôi vừa tiến vào lềutrại, từ trên trời đã giáng xuống 1 cái chổi , cây lau nhà, cần câu cá, cũngkhông chút nào ………..lưu tình hướng lên người tôi đánh tới
“Tôi………..làtôi…………..”Tôi bị chuyện hiện tại dọa làm cho phát sợ , chỉ có thể ôm đầu bịđánh cho đầy đất lăn lộn
“Ngươi cái gì?!ta đánhchết ngươi đồ biến thái này…………..dám theo dõi ta!!……………” Giọng nói Bắc NguyênÁi tỷ đầy vẻ giận dũ
“Ngừng…………ngừng ngừng!!Mau dừng tay!”
Mộc tiên sinh đột nhiênkêu to, tách Bắc Nguyên Ái tỷ và Bính thúc còn đang dập lên người tôi tới tấp
“Thu Thu…………sao lại làem?” Bắc Nguyên Ái tỷ ngạc nhiên hô lên một tiếng
Ô ô ô ô………….sao khôngphải là tôi? Xong rồi xong rồi , tôi có thể nghe được tiếng gãy nát của xươngcốt mình
Bắc Nguyên Ái tỷ thấytôi ko nói lời nào, xấu hổ, cười khan vài tiếng, ánh mắt đánh về phía Mộc tiênsinh
“Lúc Bắc Nguyên Ái vừatrở về có nói bên ngoài có tên biến thái theo dõi …………cho nên…………..” Mộc tiênsinh ko biết xấu hổ gãi gãi đầu
“Tôi cũng……………..cũngthấy…………….thấy được một cái bóng đêm…………..” Tôi nhìn Bính thúc còn cười lăn lộntrên mặt đất rồi cười khổ
“Cái gì?! Dám theo dõiMa Thu Thu của chúng ta! Xem tôi làm sao xử hắn!”
Bắc Nguyên Ái tỷ tómđược cơ hội chuộc tội , liền túm lấy cần câu trong tay Bính thúc