Thấy bọn họ tới, vẻ mặt Lý Quế Lan mới hơi dễ nhìn một chút nói với Ngô Hồng Nhi: “Hồng Nhi à, chúng ta đi trang Đại Lý một chuyến, con ở nhà trông Đản Đản tử tế nha, buổi trưa hôm nay không cần nấu cơm cho chúng ta đâu.” Đản Đản là nhũ danh của bạn nhỏ Hồ Kiệt.
Trang Đại Lý, Ngô Hồng Nhi giật mình, đây là Hồ Lê Nhi lại xảy ra chuyện rồi. Hơn nữa nhìn chuyện này còn không nhỏ, việc này còn cần người nhà mẹ đẻ đi qua rồi.
Con gái đã lấy chồng bị ấm ức ở nhà chồng nhà mẹ đẻ đánh đến cửa rất bình thường, nhưng đó cũng phải là chuyện lớn, nếu chỉ là một chút chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi người nhà mẹ đẻ mà đánh tới cửa còn chưa đủ mất mặt đâu.
Ngô Hồng Nhi ngầm ước lượng trị số vũ lực của bọn họ bên này, một hàng đàn ông vạm vỡ, rất tốt. Nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu mấy người phụ nữ. Dù sao đàn ông có thể đánh đàn ông, nhưng là đánh phụ nữ cũng không dễ nhìn. Vốn là nếu nhà họ Hồ đông anh em, mấy cô con dâu cộng thêm Lý Quế Lan là dư dả, nhưng hiện tại chỉ có một nàng dâu trẻ là Ngô Hồng Nhi, sức chiến đấu của nhà họ Hồ ở trên mặt phụ nữ thật sự là không đủ nhìn.
“Mẹ, nếu không con giao Đản Đản cho chị dâu cả họ con trông rồi đi cùng mọi người nhé.” Ngô Hồng Nhi mặc dù biết sức chiến đấu của mình khá yếu ớt, nhưng là chỉ để cho Lý Quế Lan đi cùng thật sự là không yên lòng, mụ mẹ chồng kế kia của Hồ Lê Nhi không phải là hạng tốt đẹp gì, bằng không cũng sẽ không có khả năng chèn ép một người như Hồ Lê Nhi ngay cả nhà cũng không cần tay trắng ra khỏi nhà.
“Không cần đâu, mẹ gọi thím Ba con cùng với mấy chị dâu họ con nhà thím ấy rồi, bác dâu con cũng đi cùng, người đủ nhiều rồi, con ở nhà trông Đản Đản, buổi tối làm thêm mấy món ăn.” Lý Quế Lan thấy con dâu hiểu chuyện như vậy, trên mặt vốn đang đen ghê gớm cũng dịu đi vài phần.
Chẳng qua đứa nhỏ Hồng Nhi này da mặt mỏng không phải là đối thủ của mụ yêu quái già kia nhà họ Lý, Lý Quế Lan không chút nghĩ ngợi đã để cô ở nhà.
Nghe Lý Quế Lan nói thím ba cô cũng đi, Ngô Hồng Nhi thở phào nhẹ nhõm, hơn một năm này cô cũng biết bàn về đánh nhau chửi nhau để thím ba này của cô làm đúng là gà chọi trong gà trống rồi. Chẳng qua mẹ chồng cô cũng đã thả vũ khí có tính sát thương quy mô lớn là thím Ba cô ra rồi, có thể thấy được chuyện trong nhà chị Ba không nhỏ, nghĩ đến đây Ngô Hồng Nhi không nhịn được trong lòng lại lo lắng vài phần.
Thật ra Ngô Hồng Nhi không đoán sai, chuyện này thật đúng là không nhỏ. Hôm nay là Hồ Lê Nhi đặc biệt truyền nhi về nhà bảo người nhà họ Hồ qua, đây là lần đầu tiên.
Mà nguyên nhân xung đột lần này không vì cái gì khác chỉ vì phân đất. Trang Đại Lý, tên như ý nghĩa người họ Lý chiếm đại đa số trong thôn, nói tới trưởng thôn trang Đại Lý còn là bác cả trong tộc của Lý Chấn Lương. Một đống chuyện rách nát kia của nhà Lý Chấn Lương người trong thôn cũng không có ai không biết, Lý lão đầu kia đầu óc như bị lừa đá trưởng thôn cũng biết rõ ràng.
Lần này phân đất, trưởng thôn vì không để cho ông em họ này lại hồ đồ, còn đặc biệt lưu tâm, nếu như đã phân nhà thì tách ra bốc, không phân nhà thì người đứng đầu gia đình bốc. Lúc trước nhà họ Lý phân nhà hận không thể chia rõ ràng từng sợi tóc trên đầu, trưởng thôn nghĩ lần này chắc sẽ không gây chuyện nữa đi.
Nhưng ông đã nghĩ lầm rồi, người có ý xấu cho dù ông có suy nghĩ chu đáo hơn nữa cũng có thể gây sự.
Lúc trước sau khi Lý lão đầu đuổi cả nhà Lý Chấn Lương đi thì ở cùng mụ vợ kế và thằng con mụ mang đến, khi đó bốc thăm là Lý lão đầu bốc, chẳng qua có lẽ là nguyên nhân làm việc trái với lương tâm, tay của Lý lão đầu được gọi là thối mà, một mảnh đất xấu nhất trong thôn vô cùng trùng hợp lại để cho lão bốc được.
Cái này đừng nói mẹ kế không ưng ý ngay cả Lý lão đầu cũng rầu muốn chết. Nhưng nếu muốn tìm người đổi là tuyệt đối không có khả năng, ai cũng không phải là kẻ ngu. Bị vợ xúi bẩy, Lý đầu đầu lại nghĩ cách giành của mấy người con trai.
Hồi đó khi cả nhà Lý Chấn Lương chuyển từ trong nhà cũ ra là tay trắng ra khỏi nhà, phân nhà ở riêng không cần dưỡng lão cho Lý lão đầu, Lý lão đầu còn ký tên hẳn hoi. Bởi vậy lần này lão cũng không nghĩ cách giành của nhà Lý Chấn Lương, chẳng qua âm kém dương sai cuối cùng lại liên lụy đến một nhà Lý Chấn Lương, còn thiếu chút nữa làm mất đứa nhỏ Hồ Lê Nhi vừa mang.
Lúc này Hồ Lê Nhi thật sự tức giận rồi, trước đây chị còn cầm dao thái rau đòi liều mạng với người khác, lần này dứt khoát nhờ người mang tin về cho nhà mẹ đẻ, không nói rõ ràng đống chuyện rách nát này chị dứt khoát mang theo Lý Chấn Lương và hai đứa nhỏ về nhà họ Hồ ở rể luôn, dù thế nào đi nữa ở nhà mẹ đẻ cũng có một miếng cơm ăn cho bọn họ.
Chương 41: Hỗn Chiến
Lúc người nhà họ Hồ chạy tới trang Đại Lý thì nhà họ Lý đang đánh thành một đoàn. Nhà họ Lý cộng thêm thằng con trai mẹ kế Lý Chấn Lương mang đến tổng cộng bốn anh em, ngoài ra Lý Chấn Lương còn có một chị gái, chị nghe được tin nhà mẹ đẻ lại ầm ĩ cũng tới rồi, lại cộng thêm người nhà mẹ đẻ của đám con dâu quả thực rối loạn lung tung.
Bởi vì mấy ngày hôm trước Hồ Lê Nhi bị tức đến thiếu chút nữa mất con, Lý Chấn Lương dứt khoát để cho chị ở lại nhà mình đừng đi ra, tự mình hắn tới nhà cũ. Chẳng qua Hồ Lê Nhi sợ Lý Chấn Lương chịu thiệt, nên để cho Đại Nữu đi theo qua, một khi tình huống có gì không đúng thì lập tức trở về gọi chị. Đại Nữu mặc dù mới bảy tám tuổi, nhưng con cái của người nghèo sớm lo liệu việc nhà, hiện tại cô bé cũng có thể giúp trong nhà không ít việc rồi.
Nói tới Lý Chấn Lương và Hồ Lê Nhi, lần này hai người cũng là gặp tai bay vạ gió. Vốn là Lý lão đầu và mẹ kế của Lý Chấn Lương tìm cách giành là anh cả Lý Chấn Quốc, nhưng đứa nhỏ nhà Lý Chấn Quốc đã mười bảy mười tám rồi, qua mấy năm nữa đứa nhỏ sẽ phải cưới vợ, trong tay đang khó khăn đó, đâu thể đổi đất tốt nhà mình cho cha hắn, lại nói năm đó lúc cha Lý đuổi hai người Lý Chấn Lương ra ngoài bọn họ cơ bản cũng đều lạnh tâm rồi.
Bởi vì nguyên nhân Lý Chấn Lương là con út, năm đó cha Lý thế nhưng là ngay cả đầu ngón tay cũng không nỡ động đến hắn. Nhưng là bây giờ vì một người ngoài vậy mà có thể để cho đứa con trai út thương yêu nhất tay trắng ra khỏi nhà, đừng nói bảo Lý Chấn Quốc đổi ruộng tốt nhà mình cho cha hắn để cho lão đi nuôi mẹ kế, hắn không đi ra mộ khóc mẹ ruột hắn đã không tệ rồi.
Vì thế Lý Chấn Quốc đối với cha hắn dứt khoát là áp dụng chính sách không thèm đếm xỉa tới, bất kể ông nói cái gì, tôi chính là không phản ứng với ông, ông nói tôi không hiếu thuận, được, ông đem đất cho tôi trồng về sau tôi có một miếng cơm ăn thì nhất định sẽ không để ông đói. Không cần nghĩ điều này cũng không có khả năng, cho dù là chỗ cha hắn đồng ý, mẹ kế hắn cũng sẽ không đồng ý.