Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) (xem 4388)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

mộng đẹp nhất định có Mặc Tử Hàn người này.


Đột nhiên, Mặc Thiên Tân buông lỏng tay Mặc Tử Hàn ra, nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Tử Thất Thất.


Không biết là đã bao nhiêu năm, mỗi khi mẹ ngủ say cũng sẽ bất giác nỉ non tên ba, nhưng là bản thân mẹ giống như hoàn toàn không biết chuyện này, có lẽ đây chính là tiềm thức quấy phá, nhưng lại bại lộ tâm đích thực của mẹ đã cố che dấu.


Khóe miệng giơ lên, nhìn khuôn mặt hai người bọn họ ngủ, một suất, một mỹ, căn bản chính là tuyệt phối trời sinh, cho nên trái tim cậu tha thứ bọn họ một lần, lần này thì yên lặng rời khỏi, bất quá.


Cậu bỗng nhiên tới gần sát bên tai Mặc Tử Hàn, nhỏ giọng nói với anh, “Ba, ba nhất định phải nhớ kỹ, nếu ba lại làm cho mẹ khóc thì con nhất định sẽ mang theo mẹ đào tẩu…. Cho nên ba tốt hơn đối đãi tốt với mẹ, hàng vạn hàng nghìn…. Đừng làm cho con phải nhìn thấy nước mắt mẹ nữa…..”


Nói xong, cậu ngay lập tức đứng thẳng lên, nhảy xuống giường, đi ra khỏi phòng.


“Két!”


Ngay khi cửa phòng đóng lại, hai mắt Mặc Tử Hàn đột nhiên mở ra.


Mới vừa nãy là nó cảnh cáo anh sao? Nó đã sớm nhìn ra anh đã tỉnh sao?


Vốn đang cho là nó lại sẽ chơi trò đùa quái đản nào, bất quá không nghĩ tới nó dĩ nhiên cũng lặng lẽ rời đi như vậy, bất quá, vừa mới Tử Thất Thất nói mê nó cũng nghe đến sao? Nó tựa hồ chính là nghe được cô ấy nói mê cho nên mới dừng tay, hơn nữa cũng không có lộ ra kinh ngạc, chẳng lẽ là thường thấy chuyện như vậy? Lẽ nào thật cùng suy đoán của anh giống nhau, bảy năm này Tử Thất Thất lúc ngủ đều nỉ non tên của anh?


Như vậy…. nó biết nguyên nhân sao?


Bất quá, nó mới vừa cảnh cáo anh lời kia, hình như nói cái từ “nữa”.


“Ba, ba nhất định phải nhớ kỹ, nếu ba lại làm cho mẹ khóc thì con nhất định sẽ mang theo mẹ đào tẩu….. Cho nên ba tốt hơn là đối đãi tốt với mẹ, hàng vạn hàng nghìn….. Đừng làm cho con phải nhìn nước mắt mẹ nữa….”


Từ “nữa” này của nó là có ý gì?


Nó nói khóc, chỉ là một lần kia?


Cảm giác tựa hồ anh không biết ý nghĩa….


Bất quá!


Đột nhiên hai cánh tay anh ôm Tử Thất Thất khẽ dùng sức, đem thân thể cô dán càng chặt vào mình, sau đó lại nhắm mắt.


Tuy rằng anh cảm thấy nước mắt của cô rất đẹp, nhưng mà, anh cũng không muốn phải nhìn cô khóc nữa.


Trong cuộc đời này hãy để anh nếm thử cảm giác yêu một người đi.


“Tử Thất Thất…. Từ nay về sau, anh sẽ không lại để em rời xa anh… Tuyệt đối…..”


………


Ngoài cửa phòng bệnh


Mặc Thiên Tân mới vừa đi ra cửa phòng bệnh liền thấy Hổ Phách đứng ở đó.


Trong nháy mắt, sắc mặt Mặc Thiên Tân liền trở nên vô cùng khó coi, hơn nữa cả người lúng túng cũng bắt đầu câu thúc. Chỉ cần vừa nghĩ tới tối hôm qua tại khách sạn, cậu liền….. cậu liền muốn tìm một cái lỗ chui vào.


“Này, tôi cảnh cáo chú, không được đem chuyện tình ngày hôm qua nói cho bất kỳ ai!” Cậu đột nhiên nhìn chằm chằm Hổ Phách.


Hổ Phách không khỏi có chút nghi hoặc, “Cậu nói chuyện…. Là cái kia?” Là ở khách sạn? Hay là ở bệnh viện?


Tối qua tựa hồ đã xảy ra rất nhiều chuyện…..


“Chú….. Chú…. Chú đừng nói chú không biết!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Thiên Tân vừa hồng vừa xấu hổ.


“Tiểu thiếu gia, tôi thật sự không rõ cậu nói là chuyện nào, có thể hay không xin cậu nói rõ ràng cho tôi biết, như vậy tôi mới có thể xem xét có đồng ý cậu hay không, nếu cậu muốn tôi giữ bí mật tất cả những chuyện tối qua, vậy thì…. Tôi sẽ nghe theo mệnh lệnh của cậu!”


“Cái gì?” Mặc Thiên Tân tức giận.


Hắn là cố ý, hắn nhất định là cố ý, giả thật đúng là giống, biểu diễn thật là tốt…. Lần này coi như cậu gặp đối thủ, người này một trăm phần trăm là cố ý khoét lấy chỗ đau của cậu, cười nhạo cậu.


Người đàn ông này ghê tởm!


Mặc Thiên Tân hận nghiến răng nhưng lại không cách nào cãi lại.


Nhưng là Hổ Phách hắn đích thực không rõ ràng lắm cậu ta nói là chuyện gì? Anh chỉ là một người rất cứng nhắc, một người đàn ông thành thật chính trực.


” Được rồi, vậy liền đem mọi chuyện cần thiết tối qua giữ bí mật, nhưng nếu chú dám tiết lộ một chữ, vậy thì…..” Cậu đột nhiên cười tà, thần thần bí bí nói, “Phải đem một vật trên người chú cho tôi!”


“Thứ ở trên người?” Hổ Phách nghi hoặc.


“Đúng vậy, phạm vi này chính là rất lớn, có lẽ là đồ đeo trên người chú, tỷ như quần áo, tỷ như tiền, vân vân…. Nhưng có thể là đồ thân (bộ phận cơ thể) gì đó của bản thân, tỷ như con mắt, tỷ như nội tạng, tỷ như…..” Thanh âm Mặc Thiên Tân đột nhiên dừng lại, hai mắt nhìn dưới phần eo hắn, bộ vị khác chân trở lên, nói, “Tóm lại, chú hiểu chưa?”


Trên trán Hổ Phách rõ ràng ẩn ẩn chảy ra mồ hôi lạnh.


Thật không hổ là con trai điện hạ, làm việc lại ác như vậy, hơn nữa trình độ nụ cười tà ác kia cũng tựa hồ cho hắn thấy được điện hạ lúc tuổi còn trẻ.


Sống lưng rét run, nhưng lại không thể không trả lời, nói “Vâng, tôi biết!”


Mặc Thiên Tân vẻ mặt hài lòng gật đầu, còn vươn cánh tay nhỏ bé mập mạp của mình vỗ vỗ cánh tay anh ta, ông cụ non nói, “Chú yên tâm đi, chỉ cần chú không nói ra, thân thể chú sẽ bình yên vô sự, đừng lo lắng, trông nom tốt miệng của chú, hết thảy đều sẽ bình an, thế giới vĩnh viễn hòa bình…..”


Hổ Phách đổ mồ hôi!


Vì sao anh có loại cảm giác bị người đùa bỡn bên trong cái vỗ tay?


※※※


Một tháng sau


Ra viện


Rốt cục Mặc Tử Hàn chờ đến ngày này, suốt một tháng nhẫn nại, ý nghĩ nào đó bị hắn đè ép rất nhiều, như vậy…. Tối nay, hắn phải như thế nào vượt qua chứ?


A…..


Người nào đó cười tà ở trong lòng!


CHƯƠNG 105: ĐỘNG TÁC DỊU DÀNG, TRONG LÒNG TÀ ÁC


Khách sạn.


Một chiếc Bentley cao cấp dừng ở cửa lớn trong suốt, người đàn ông trẻ tuổi mặc đồng phục lập tức đi tới mở cửa xe ra.


Mặc Tử Hàn là người đầu tiên ra khỏi xe, vẻ mặt phong tư anh tuấn giống như vương giả trở về, khí thế to lớn. Mà theo phía sau anh bước ra là một đứa bé thấp lùn, khuôn mặt y hệt anh, Mặc Thiên Tân, căn bản là không cần đoán, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra bọn họ là cha con ruột thịt, nhưng Tử Thất Thất lại ngồi ở trong xe chậm chạp không chịu đi ra, đối với tình huống hiện tại có loại cảm giác đã lâu.


Cái này hỏng bét!


Làm sao bây giờ?


Cô nhớ tới khi anh xuất viện dường như đã nói, muốn cô đem thân thể tặng cho anh, mà cô tựa hồ cũng đáp ứng, nhưng là bây giờ đến thời khắc mấu chốt, cô…. Cô….. Có loại cảm giác hối hận.


“Như thế nào còn không xuống xe?” Hai mắt hẹp dài của Mặc Tử Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt trông thấp thỏm của cô.


“Em…..” Tử Thất Thất chần chờ mở miệng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Mở cửa phòng, chết lặng khi thấy bộ dạng thằng bé còn tấm chăn thì run lên bần bật…

Há hốc mồm với câu nói của chồng khi thấy trai lạ thân mật với vợ

Truyện Chị Quản Lý Dễ Thương Voz Full

Truyện Em ghét anh

Xem tử vi ngày 22/03/2017 Thứ Tư của 12 cung hoàng đạo