Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) (xem 4492)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

n cô đã làm sẵn lúc sáng sớm.


Quả nhiên, Hạ Thủy Ngưng thấy dấu hôn chi chít trên cổ cô, sắc mặt đột biến, lửa giận tăng lên.


“Anh Hiên, anh có thể giải thích đây là chuyện gì xảy ra!” Cô vẫn duy trì một tia tỉnh táo cuối cùng, nhẹ giọng hỏi.


Bách Hiên nhìn bộ dáng Phương Lam, trầm mặc cau chặt mày.


Anh cũng không muốn dùng phương pháp này làm thương tổn cô, nhưng chuyện đã xảy ra, anh lúc này phải làm sao giờ? Anh hiện tại phải nói gì? Thừa nhận hay là phủ nhận? Sẽ có người tin tưởng lời anh sao?


Anh cuối cùng lựa chọn trầm mặc.


Phương Lam nhìn gương mặt rối bời kia, trong lòng len lén mừng thầm.


Cô chính là muốn châm ngòi ly gián, cô chính là muốn khiến cho Hạ Thủy Ngưng tức giận, cũng làm cho Bách Hiên tức giận, bởi vì hai người này thật sự khiến người khác rối rắm, một người nhiệt tình như lửa, nhưng luôn trưng ra cái mông lạnh, mà người kia thì trầm mặc như băng, luôn coi người khác như không khí, hoàn toàn không thấy sự tồn tại của người khác. Mà Hạ Thủy Ngưng mỗi ngày đều tìm anh, nhưng anh luôn tránh né không gặp, ngay cả cửa cũng không mở, vậy nên….. Dứt khoát để hai người bọn họ ầm ĩ một trận, rốt cuộc là chia hay là hợp, thống thống khoái khoái chấm dứt, chứ đừng lề mà lề mề không dứt.


“Hạ tiểu thư, bọn tôi thật sự chuyện gì cũng không có, tôi….. Tôi….. Tôi….. Tôi đi trước, hai người cứ từ từ trò chuyện!” Phương Lam lúng túng nói, liền lập tức nắm chặt quần áo trên người, nhanh chóng nhảy xuống giường, trốn khỏi chiến trường sắp bùng nổ này.


“Cạch!”


Cửa phòng bị đóng lại, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.


Hạ Thủy Ngưng xoay người đối mặt với Bách Hiên, nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia, cắn môi dưới, nhịn xuống nước mắt uất ức, nói, “Anh Hiên, anh thật sự không muốn giải thích với em ư? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Người trong lòng anh không phải là cô gái tên Thất Thất sao? Như thế nào lại cùng người phụ nữ này….. Làm chuyện đó? Lẽ nào anh muốn dùng phương pháp này để em buông tha anh sao?”


Chân mày Bách Hiên nhăn lại, lạnh lùng nói, “Anh với cô ấy không có làm chuyện gì hết!”


“Không có làm? Cũng đã để em thấy đến thế rồi, anh còn dám nói không có làm?”


“Em thấy cái gì? Em tận mấy thấy bọn anh làm chuyện đó sao?”


“Nhưng mà dấu hôn trên người cô ta…..” Nước mắt Hạ Thủy Ngưng lung lay trong hốc mắt, thanh âm nghẹn ngào không cách nào nói tiếp.


Bách Hiên nhìn nước mắt trong mắt cô, phiền lòng thở dài.


Hai bước đi tới trước mặt cô, vươn tay lau nước mắt cho cô, sau đó nghiêm túc nói, “Thủy Ngưng, thật ra mấy ngày nay anh đều nghĩ chuyện của chúng ta, cũng nghĩ phải nói với em như thế nào mới tốt, thừa cơ hội này, không bằng chúng ta nói rõ ràng mọi chuyện đi….. Anh thật sự không cách nào tiếp nhận em, nhiều nhất, chỉ có thể coi em là em gái mà thôi!”


Em gái?


Hạ Thủy Ngưng trừng lớn hai mắt nhìn anh.


“Em đã là người của anh rồi, anh lại còn nói để em làm em gái anh? Sao anh có thể tàn nhẫn như thế, làm sao anh có thể…..”


“Em thật sự là người của anh sao!” Bách Hiên hỏi ngược lại, “Em khẳng định em thật sự đã là người của anh sao?”


CHƯƠNG 187: SỜ SỜ…THÂN ÁI…!


Hạ Thủy Ngưng nghe thấy câu hỏi của anh, trái tim đột nhiên thắt lại, tầm mắt không tự chủ từ trên mặt anh dời đi, lộ ra bộ dáng chột dạ.


Bách Hiên nhìn vẻ mặt của cô, xác định suy đoán của mình.


“Quả nhiên, đêm hôm đó thật ra thì hai chúng ta căn bản cũng không có. . . . . .”


“Có!” Hạ Thủy Ngưng cắt đứt lời của anh, đột nhiên hít sâu một hơi, kiên định nhìn anh nói, “Ngày đó chúng ta quả thật có làm, em đã là người phụ nữ của anh rồi. . . . . . Em Hạ Thủy Ngưng xác thực đã là ngươi người phụ nữ của anh!


“Cô nói láo!” Bách Hiên phủ nhận.


“Em không có nói láo, em nói toàn bộ đều là thật!”


“Cô còn muốn gạt tôi?”


“Em không có lừa anh, em nói, em nói toàn bộ đều là thật, anh không phải đã thấy rồi sao? Lần đầu tiên của em. . . . . . Đã cho anh!” Hạ Thủy Ngưng lớn tiếng nói xong, dáng vẻ tức giận, giống như là đang che giấu sự chột dạ của mình.


“Tôi mới chỉ nhìn thấy hình ảnh đó thôi cũng không nhất định là sự thật!”


“Anh có ý gì?” Hạ Thủy Ngưng trợn to hai mắt của mình, nước mắt chực rơi ra, nói, “Anh đang nói là em tạo dựng nên những hình ảnh đó sao? Em là một người phụ nữ chưa từng bị một người đàn ông nào chạm vào, anh cho là em sẽ dùng sự trong sạch của mình để lừa gạt anh sao?”


“. . . . . .” Bách Hiên trầm mặc.


Anh thừa nhận mình đang nghi ngờ cô, dù sao ở trong cái xã hội này, phụ nữ như vậy cũng không ít, nhưng là anh không thể nói ra lời như thế, bởi vì như vậy sẽ làm tổn thương lòng tự ái của cô, nhưng là anh nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có cái gì không đúng. Coi như là uống say, coi như là không nhớ rõ, cũng có thể hiểu biết rõ ràng thân thể của mình có cùng phụ nữ lên giường hay không, chuyện như vậy không chỉ có phụ nữ mới có thể phân biệt được, đàn ông cũng là có thể phân biệt ra được, nhưng là buổi sáng hôm đó sau khi tỉnh lại, anh thật không có một chút xíu cảm giác.


“Anh Hiên. . . . . .” Hạ thủy ngưng nhẹ giọng kêu anh, nén nước mắt nói, “Anh không phải là muốn chịu trách nhiệm với em sao? Anh không phải là muốn em sao? Chẳng nhẽ anh định không quan tâm tới em nữa?”


Bách Hiên trong nháy mắt nhức đầu.


Phụ trách! Phụ trách! Phụ trách!


Anh đã làm chuyện gì mà nhất định phải chịu trách nhiệm với cô?


Nếu bọn họ đổi giới tính, anh là phụ nữ, mà cô là đàn ông, như vậy khi anh say rượu, nếu cô không có một chút ý thức nào làm chuyện, có phải hay không tất cả trách nhiệm cũng nên thuộc về cô? Có phải hay không cô cũng nên bị mọi người chỉ trích, thậm chí nên bị cảnh sát bắt đi ngồi tù, kiện cô? Nhưng bởi vì cô là phụ nữ, mà anh là đàn ông, cho nên. . . . . . coi như anh không làm gì, coi như anh là người bị hại, nhưng bởi vì anh là đàn ông, cho nên tất cả lỗi đều thuộc về anh, tất cả trách nhiệm cũng đều thuộc về anh, anh chẳng những bị mọi người chỉ trích, còn phải đối chịu trách nhiêm với cô, thậm chí phải kết hôn với cô!


Tại sao?


Tại sao đàn ông cùng phụ nữ sự khác biệt lớn như vậy? Là đàn ông thì phải chịu thiệt sao? Đây là cái gì đạo lý gì?


“A. . . . . .” Anh cười thật châm chọc.


“Phụ trách? Cô muốn tôi chịu trách nhiệm với cô. . . . . . ? Tôi vì sao phải chịu trách nhiệm? Tôi rõ ràng không có làm gì cô không phải sao? Là tôi sai lầm rồi sao? Tôi làm gì sai? Tôi sai chổ nào? Cô nói cho tôi biết. . . . . . Tôi làm gì sai mà nhất định phải chịu trách nhiệm đối với cô?” Anh nhìn bộ dáng như đang phải chịu uất ức kia của cô, gầm nhẹ chất vấn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Vì Đó Là Em Voz Full

Em sẽ xóa tên anh

Tử vi hàng ngày 12 cung hoàng đạo Thứ Tư ngày 08/03/2017

Hạo Nhiên: Năm năm tháng tháng

Cô Gái Ðến Từ Hôm Qua – Nguyễn Nhật Ánh