Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) (xem 4674)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

ứ ba nữa.


Làm sao bây giờ?


Cô nhất định phải nghĩ biện pháp, tuyệt đối không thể để cho người người đàn ông này đụng chạm vào cô nữa!


Nhưng là cô có biện pháp nào có thể bảo vệ mình?


Mặc Tử Hàn vẻ mặt thong thả, một tay chống ở cửa sổ xe, nâng cầm mình, khẽ quay đầu nhìn biểu tình tâm hoảng ý loạn của cô, khóe miệng hờ hững cười tà.


“Thật chờ mong a… Cho cô lần thứ ba sẽ là cảm giác gì?”


Tử Thất Thất toàn thân run rẩy, trong nháy mắt, trong đầu nhớ tới chuyện tình lần trước, đồng thời, thân thể giống như lại một lần nữa bị tay anh chạm vào, lại một lần nữa bị môi của anh hôn, giống như có vô số bàn tay, vô số môi, không ngừng xâm phạm thân thể của cô.


Không cần!


Trong lòng cô lớn tiếng gào thét, thân thể bắt đầu có chút run rẩy.


Thật buồn nôn…. Thật dơ bẩn… Thật muốn nôn….


Loại cảm giác bồi hồi làm cho người ta chán ghét, làm cho cô bắt đầu hoảng sợ, sợ…


Làm sao bây giờ?


Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?


Có ai….. Có thể tới cứu cô sao??


….


Cửa tiệm rượu


Xe Bently đột nhiên dừng lại, một người đàn ông trẻ tuổi tới bên cạnh xe, mở cửa xe ra.


Mặc Tử Hàn tiêu sái xuống xe, Mặc Thiên Tân cũng vui vẻ nhảy xuống xe, chỉ có Tử Thất Thất còn lăng lăng ngồi trên xe, cánh tay khẽ vươn ngoài xe.


“Xuống xe rồi!” Mặc Tử Hàn nhắc nhở cô.


“A?” Tử Thất Thất hoàn hồn, rất rõ ràng vừa mới bắt đầu đều bị vây ở trạng thái linh hồn xuất khiếu.


Hai mắt cô nhìn khách sạn bên ngoài, trái tim càng thêm hoảng loạn.


Tới rồi?


Khách sạn?


Anh ta thật sự sẽ không phải muốn làm chuyện đó chứ?


Không muốn xuống xe, không muốn đi vào nơi này, muốn lập tức chạy trốn, trốn càng xa càng tốt, chính là tay cô lại bị buộc gắt gao với tay anh.


“Này, xuống xe rồi, cô không nghe thấy sao?” Chân mày Mặc Tử Hàn khẽ chau lên, có chút không kiên nhẫn.


“….”


Tử Thất Thất trầm mặc ngồi ở bên trong xe, thân thể hơi hơi di động nhưng là hướng về bên trong xe, cũng lẩm bẩm nói, “Tôi… không muốn xuống xe!”


“Cái gì?” Mặc Tử Hàn bực mình.


Anh đã không kiên nhẫn uy hiếp cô nữa, hơn nữa cũng không có kiên nhẫn ngồi cùng cô trên xe, càng không kiên nhẫn cùng cô dông dài ở chỗ này.


Đột nhiên một chân bước vào bên trong xe, hoàn toàn không để ý tới tay hai người còn bị cột, cường ngạnh ôm lấy eo của cô, sau đó vừa dùng lực đem cả người của cô vác lên vai mình.


“A!” Tử Thất Thất lớn tiếng thét chói tai, “Anh muốn làm gì? Mau buông tôi xuống, tên khốn kiếp anh thả tôi xuống, tôi có chết cũng không vào khách sạn này, anh mơ tưởng đụng vào tôi… buông tôi ra, mau buông tôi xuống…. Cứu mạng…. Cứu mạng a…..Help me….”


Cô lớn tiếng hô hoán, không ngừng cầu cứu, ngay cả Anh văn cũng nói nhưng những người bên cạnh nhìn được nghe được nhưng không có một người dám lên trước ngăn cản, thậm chí có những người này cũng làm như không nghe thấy, trực tiếp rời đi. Chỉ có Mặc Thiên Tân đứng tại chỗ, bất đắc dĩ lắc đầu!


Hôm nay đã là lần thứ ba mẹ mất mặt! Thật không rõ nghề nghiệp tuyển thủ quyền đạo năm đó của mẹ là thế nào đạt được, lại hô cứu mạng, còn help me… Ai, cậu thật không biết phải nói như thế nào!



Dưới sự hướng dẫn của của nhân viên phục vụ, Mặc Tử Hàn khiêng Tử Thất Thất cả đoạn đường gào thét đi tới phòng ở tầng cao nhất.


Vừa mới mở cửa, đại sảnh giống như hoàng cung kiểu Anh hoa lệ hiện ra ở trước mắt, mà hai bên đại sảnh là bậc thang hình cung, phòng ngủ ở tầng thứ hai.


“Wow….” Mặc Thiên Tân không khỏi cảm thán, “Phòng ốc thật xinh đẹp a!” So với nhà bọn họ quả thực là một trời một vực.


Phía sau, người đàn ông mặc đồng phục tới trước mặt Mặc Tử Hàn, cung kính khẽ cúi đầu, sau đó dùng Trung văn lưu loát nói, “Mặc tổng, người phục vụ chuyên dành cho VIP sẽ ở cửa đợi phục vụ, nếu anh có cái gì cần, thỉnh trực tiếp gọi, hoặc là ấn vào cái nút màu trắng này!”


Người đàn ông cầm một cái điều khiển từ xa nhỏ màu đen đưa cho anh, phía trên chỉ có ba cái nút, màu đỏ là đóng cửa, màu xanh biếc là mở cửa, màu trắng là gọi phục vụ.


“Tôi biết rồi, anh đi xuống đi!” Mặc Tử Hàn nhận lấy điều khiển từ xa.


“Vâng!” Người đàn ông lập tức lui ra, cũng đem cửa phòng đóng lại.


Trong phòng lớn như thế chỉ còn lại có ba người bọn họ!


Tử Thất Thất vẫn đang bị vác trên vai, từ lúc mệt liền trầm mặc không nói, hơn nữa bụng của cô bị đặt trên vai anh rất đau.


“Có thể thả tôi xuống chưa?” Cô hữu khí vô lực hỏi.


Mặc Tử Hàn hoàn toàn không để ý tới thanh âm của cô, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Mặc Thiên Tân đứng bên cạnh, lạnh lùng nói, “Ở chỗ này con có thể tùy ý đi lại, nếu như muốn ăn cái gì thì kêu người đem đến, vật này cho con, nhưng là nhớ một điểm duy nhất cho ta….” Anh đột nhiên dừng lại, cảnh cáo nói, “Không cho phép quấy rầy chúng ta!”


Anh nói xong liền đem điều khiển từ xa ném cho cậu, tiếp tục khiêng Tử Thất Thất lên lầu hai.


Không cho phép quấy rầy chúng ta?


Này…. Này…. Đây là ý gì?


“Này, Mặc Tử Hàn, anh thả tôi xuống, anh mau buông tôi xuống, thả tôi xuống….” Tử Thất Thất tránh trát trứ rống to, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.


CHƯƠNG 85: NGHĨ KỸ ĐỂ CHO TA HÔN, HÃY ĐỂ CHO TÁI CÁI KIA SAO?


Mặc Thiên Tân nhìn theo bóng hai người bọn họ lên lầu.


Cậu anh tuấn đem điều khiển từ xa cầm trong tay ném lên, sau đó chuẩn xác tiếp lấy, khóe miệng….. vui vẻ gợi lên nụ cười tà ác.


Bảo cậu không quấy rầy bọn họ? Này…. Đương nhiên là không thể nào!


Lúc nên quấy rầy thì phải quấy rầy, nhưng mà cậu tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối sẽ không để cho mẹ cậu chịu thiệt, bất quá, nếu như thật sự thúc thủ vô sách, cậu cũng không có cách nào khác, đành nhìn thôi vậy!


Lại nói, trước hết cậu phải gọi điện thoại cho mẹ tiểu Lam mới được.


Cậu vui vẻ bước đến ghế sô pha lớn xa hoa trong phòng khách, trực tiếp nằm lên đó rồi lấy điện thoại ra bấm một dãy số:


“Uy? Thiên Tân?”


“Mẹ tiểu Lam!”


“Đã tới Anh quốc rồi?”


“Đúng a!”


“Vậy hai người đang ở đâu?”


“Ở một khách sạn xa hoa giống như trong hoàng cung, thật sự rất đẹp, con lần đầu tiên nhìn thấy căn phòng đẹp đến như vậy!”


“Thật sự? Không nghĩ tới Bách Hiên ra tay lại hào phóng như vậy!”


“Không phải đâu mẹ tiểu Lam, người cho chúng con ở phòng tốt như vậy là ba mà!”


“Cái gì? Mặc Tử Hàn? Anh ta đã tìm được rồi sao? Mẹ con bị anh ta bắt rồi? Vậy Bách Hiên đâu?”


“Ai…. Nói ra thì rất dài!”


[

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đêm tân hôn, chồng đòi ly dị vì chê vợ ‘màn hình phẳng’

Truyện Ngôi nhà có cánh cổng cao cao

Truyện Bạn Thân Yêu Voz Full

Tán gái cạnh nhà

Tuổi thơ và Hiện tại