Cây thuốc phiện thiên đường - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Cây thuốc phiện thiên đường (xem 2735)

Cây thuốc phiện thiên đường

Tôi bất đắc dĩ nhìn Hiệp Thịnh với Tiểu Tự, nhưng dù sao thì có thêm Hiệp Thịnh giúp tôi trông hai đứa nhỏ cũng tốt, đằng nào thì cậu ta tan ca rồi cũng chỉ chơi bời lêu lổng, thôi thì cứ cho cậu ta đi cùng.


“Dì Tịch Ngôn, con muốn đi chơi công viên!” Tiểu Đao sà vào lòng tôi làm nũng, ở phía trước, Tiểu Tự đã yên vị trên vai Hiệp Thịnh, lại còn bày ra bộ mặt rất đắc ý.


Tôi gật đầu, xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Đao “Được, dì đưa con đi chơi công viên nhé!”


“Tiểu Tự muốn đi xem “Chíp bông”!” Haizz.. Chíp bông mà thằng bé nói chính là Phi Châu sư phụ, là nhân vật được bọn trẻ rất ưa thích.


“Đi thôi!” Hiệp Thịnh hướng tôi nháy mắt, cõng Tiểu Tự trên vai đi trước gọi tôi.


“Này, Hiệp Thịnh, cẩn thận thằng bé!!!” Hai đứa nhóc con này lâu rồi chưa đi vườn bách thú, vừa thấy các con vật, nhịn không được vui mừng mà gào thét, hơn nữa Hiệp Thịnh lại thích gây trò cười, tôi phải luôn miệng nhắc nhở cậu ta, lại vừa phải chú ý Tiểu Đao, đúng là còn mệt hơn bình thường.


Nhưng nhìn hai đứa vui vẻ, tôi cảm thấy bao nhiêu mệt mỏi cũng đáng giá.


Tôi nhìn Tiểu Tự và Tiểu Đao, hai đứa đều đã mệt mỏi, năng lường từ bát cháo đã sớm tiêu tan, cuối cùng, hai đứa đều nằm yên không chịu nhúc nhích trong lòng Hiệp Thịnh.


Trong công viên rất nhiều trẻ con, đặc biệt là trong khu bách thú này, chúng tôi vất vả lắm mới tìm được một cái ghế để ngồi, cho hai đứa nhỏ kia ngồi yên, tôi tiền cảm thấy khát nước, một bên má bỗng mát lạnh, trước mắt đã xuất hiện một lon nước ngọt.


Tôi ngẩng đầu, là khuôn mặt tươi cười với biểu hiện đắc ý quen thuộc của Hiệp Thịnh.


“Không cần cảm động như vậy chứ!” Hiệp Thịnh đắc ý đưa lon nước ngọt cho tôi, tự bật nắp một lon khác, mở to miệng uống ừng ực. Xem ra cậu ta cũng mệt mỏi lắm, cả buổi phải cõng Tiểu Tự mập mạp, còn đùa nghịch khiến thằng bé vui vẻ nữa.


“Không phải cậu mới là người nên cảm ơn tôi đã cho cậu cảm giác làm bậc cha mẹ vui như nào hay sao?” Tôi làm bộ làm tịch không đếm xỉa đến cậu ta, mặc kệ, dù thế nào thì nói tiếng cảm ơn với cậu ta, tôi cảm giác không tự nhiên cho lắm.


“Tịch Ngôn, chị đừng lúc nào cũng cứng nhắc như vậy!” Hiệp Thịnh bĩu môi, ngồi xuống bên cạnh tôi, nặng nề nói ra một câu “Nhưng mà nói thật, đưa hai đứa nhóc con này đi chơi so với đuổi bắt tội phạm còn mệt hơn!”


Tôi bật cười “Cho nên tôi mới nói, cậu nên cảm ơn tôi, tôi vĩ đại cỡ nào mới cho cậu đi cùng ngày hôm nay!”


“Lộ Tịch Ngôn… Chị xem tôi là trẻ con đấy hả? Chị có thể không tin, nhưng từ trước đến giờ ai gặp đều yêu thích tôi, từ nữ sinh đến cô giáo, ngay cả các thầy giáo khó tính ở trường cũng vậy!”


“Chậc chậc, mấy năm này không thiếu gì chuyện lạ, ngay cả lợn cũng có thể trèo lên cây, tôi đương nhiên là tin tưởng lời cậu nói rồi!”


“Trời đất! Tịch Ngôn, mắt nhìn người của chị có phải nên xem xét lại không?” Hiệp Thịnh nghiêm trang nói, cuối cùng đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt Tiểu Tự, lập tức làm mặt xấu “Tiểu Tự, cháu nói dì Tịch Ngôn có nên xem lại hay không?”


Tiểu Tự đương nhiên không rõ, nửa hiểu nửa không hiểu quay sang nhìn tôi, lại ngước mắt nhìn Hiệp Thịnh, không quên nhìn Tiểu Đao ở bên cạnh, một lúc sau bổ nhào vào lòng tôi khóc thét “Chú Mã Mã kỳ quái quá, đáng sợ quá!”


“Ha ha!” Rất đúng, Chú Mã Mã, chú ngựa!!


Trong đầu bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng, tôi ghé vào tai Tiểu Tự, dùng âm thanh ở mức Hiệp Thịnh có thể nghe được nói vào tai thằng bé “Chú Mã Mã cõng con cả buổi rất mệt mỏi, Tiểu Tự giúp chú ấy đấm lưng được không?”


Hiệp Thịnh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tôi “Không thể nào, Lộ Tịch Ngôn, chị có thể tốt như vậy sao?”


“Không phải tôi tốt, là Tiểu Tự của chúng ta tốt mới đúng!”


“Tiểu Tự ngoan nhất!” Tiểu Tự nghe thấy mình được tâng bốc, lập tức nâng cánh tay béo mập, xoa xoa đi đến sau lưng Hiệp Thịnh.


“Nào, Hiệp Thịnh, cậu có phải nên quay người sang bên kia không?”


“Được, để chú hưởng thụ một chút!” Hiệp Thịnh tin thật liền quay người sang bên, tôi cười thầm, cầm lấy lon nước ngọt vẫn đang lạnh, nhiệt độ vừa đủ, sau đó nháy mắt với hai đứa nhóc, Tiểu Đao lập tức hiểu liền tiến tới.


“Một, hai, ba!” Tôi kéo áo Hiệp Thịnh ra, hai đưa nhóc con nhanh nhẹn đưa lon nước ngọt vào bên trong áo.


“A a a!!! Lạnh quá!” Hiệp Thịnh nhảy dựng lên, mu bàn tay không ngừng vuốt vuốt lưng, trợn mắt nhìn chúng tôi.


“Lộ Tịch Ngôn, lần này chị xong rồi.


“A..!”


“Dì Tịch Ngôn, con bảo vệ dì!”


“Ha ha!”


Chúng tôi vui vẻ cười, trước đây tôi cũng từng cười như vậy, chân thành, vui vẻ cười…


Nhưng cũng đã rất lâu rồi, lâu đến mức tôi đã quên lúc đó cảm giác thế nào!


Chương 24: Trò Chơi Bắt Đầu


Tôi không ngờ rằng lúc đưa hai đứa về nhà, Phương Mẫn vẫn chưa về, di động báo ngoài vùng phủ sóng, đành gửi cho chị ấy một tin nhắn nhưng không có trả lời, tôi và Hiệp Thịnh đành đưa Tiểu Tự và Tiểu Đao đến quán cà phê bên đường nghỉ ngơi, hai đứa nhóc con đó chơi cả một ngày nên mệt mỏi ngủ ngoan trong lòng tôi.


Một lát sau, Phương Mẫn trả lời tin nhắn của tôi, nói tôi đến đầu phố đón chị ấy, tôi nghi ngờ nhưng vẫn đi, cho dù là có chuyện gì tôi cũng phải đến, có điều tôi vẫn là không nên bỏ qua sự kỳ quái kia thì hơn, khi tôi một mình đi đến đầu phố, từ xa một chiếc xe màu đen quen thuộc đi đến, cơ thể tôi chấn động, dưới chân như có đeo chì không thể nào bước đi được.


Chiếc xe chậm rãi dừng ở trước mặt tôi, lái xe cung kính xuống mở cửa rồi nói với tôi “Lộ tiểu thư, mời lên xe!”


Tôi đứng bất động, cố gắng đẩy sự sợ hãi trong lòng xuống. Cố ý như không nhìn thấy, quay mặt đi thẳng.


“Lộ tiểu thư!” Anh ta cố ý đè âm thanh xuống thấp nhất.


Tôi ngẩng đầu, nhìn người đàn ông cao lớn đầy vẻ lạnh lùng trước mặt, tuy rằng tôi rất muốn nói với anh ta rằng đã nhận nhầm người rồi, nhưng ánh mắt kiên nghị của anh ta nói cho tôi biết, anh ta khẳng định không nhầm. Anh ta dường như đợi tôi đã lâu, là nhận mệnh lệnh của người khác sao?


“Lộ tiểu thư, tiên sinh nói tôi phải mời cô đến bằng được, bạn của cô cũng đang làm khách ở chỗ chúng tôi!” Lái xe là một người đàn ông đeo kính đen nhã nhặn, giơ tay nhấc chân đối với tôi đều vô cũng tôn kính lễ độ, đáng tiếc, lời từ miệng hắn vừa nói ra tuyệt đối mang ý uy hiếp.


Tôi thoả hiệp, hít một hơi thật sâu, nhận lời anh ta ngồi vào trong xe.


Người đàn ông thấy tôi đã ngồi yên liền xoay người nhẹ nhàng đóng cửa xe lại, ngồi vào vị trí lái xe, bắt đầu khởi động động cơ, tôi nhìn qua gương chiếu hậu, thấy anh ta mặc một thân âu phục màu xám, cà vạt cùng màu, áo sơ mi trắng bên trong lại có cảm giác muốn bật cười. Gần đây, dạng người nào cũng nhìn giống như “thành phần trí thức”!!!


Xe chậm rãi chạy rồi dừng lại trước một ngôi biệt thự sang trọng, thiết kế đặc biệt đẹp mắt, khiến tôi không khỏi liền tưởng một chút đến ngôi biệt thự của Nghiêm gia trong ký ức.


“Lộ tiểu thư, mời!”


Không thể ngờ được, một người lái xe cũng có khí chất bất phàm như vậy, thật đúng là

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Gái ngoan” quỵ ngã chứng kiến mẹ làm điều này mỗi tối để chu cấp 5 triệu mỗi tháng, “ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc”…

Tựa như tình yêu

Quỳ xin bạn trai cưới vì cái thai đã hơn 8 tháng nhưng anh ta lại từ chối rồi phóng xe đi nhưng 3′ sau thì…

“Ít ra con dâu bà làm lương 3 triệu chứ con dâu tôi chả được gì”

Xem tử vi ngày 06/04/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo