Boomerang – Yêu Thương Quay Về - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Boomerang – Yêu Thương Quay Về (xem 2024)

Boomerang – Yêu Thương Quay Về

nảy lửa về phía Tony.
- Được rồi được rồi. Không nói thì không nói. Dù sao em cũng thích giữ bí mật này làm của riêng _ Tony nháy mắt _ Bạn ý đã hỏi em là gay hay bi đó!
- Nói không phải là được _ Duy Phong vẫn lạnh lùng không thèm để tâm đến kẻ vẫn đang cười ngặt nghẽo.
Tony nghe thấy thế liền quay sang Linh Nhi ra vẻ nghiêm túc:
- Đúng vậy. Bạn nhầm rồi. Mình là tomboy!
Thật không hiểu nổi hôm nay là ngày gì mà toàn những sự kiện lạ lùng liên tiếp xảy ra. Linh Nhi ngớ người, mắt long lanh như sắp khóc. Rồi bỗng nhiên Duy Phong lạnh lùng tung nắm đấm ngay giữa ngực cái người đã gây nên biết bao sóng gió cho lớp D vốn ảm đạm này. Tony ôm ngực nhăn nhó:
- Anh…sao anh nỡ…
- Lại mất tiền đi bơm silicon rồi _ Duy Phong nghiêng đầu cười nhạt.
Tony cũng không chịu kém cạnh, nhảy lên đập “Bốp” vào lưng Duy Phong thách thức:
- Để hôm khác tính nợ. Quân tử mười năm trả thù chưa muộn!
- Huống hồ Tony còn là tiểu nhân _ Duy Phong nhếch miệng.
- Đừng có được đà làm mất thể diện tôi trước mặt bạn gái cậu! Tôi mất ba ngày ba đêm mới nghĩ ra được màn kịch ra mắt chị dâu đó _ Tony vênh mặt tự hào.
- Xin lỗi Linh Nhi đi. Làm cô ấy sợ tái mặt rồi kìa _ Duy Phong ra lệnh.
Ghé sát vào khuôn mặt khó hiểu của Linh Nhi, Tony dùng chất giọng ngây thơ:
- Chị ah, nhìn em giống gái giả trai lắm sao?
- Ơ…
- Em manly thế này mà!!!
Khoảng cách gần kề khiến khứu giác Linh Nhi bị lay động mạnh mẽ bởi mùi The Beat vô cùng gợi cảm. Lùi lại. Tony cũng bước theo. Vấp phải chân ghế. Linh Nhi ngã sõng soài. Duy Phong chạy đến đẩy Tony ra:
- Có sao không?
- Không sao. Không sao ạ.
- Tốt nhất cậu nên tránh xa Nhi ra một chút nếu không muốn suốt ngày bị ăn đòn! _ Duy Phong hằm hè với Tony.
[1'> Lớp học đặc biệt, phải đóng nhiều tiền và được trang bị cơ sở vật chất tốt hơn các lớp khác trong trường dân lập.
[2'> Manly: nam tính.
[3'> Gay: đồng tính nam.
[4'> Bi: (bisexual) lưỡng tính, yêu và quan hệ với cả nam lẫn nữ.
Chương 4
Mệt mỏi bật công tắc đèn tầng một. Sau một ngày xảy ra quá nhiều sự kiện Duy Phong chỉ muốn tự thưởng bằng việc tắm nước nóng rồi lên giường ngủ một giấc thật sâu để lấy lại tinh thần. Nhưng người tính vốn không bằng trời tính.
Chiếc đèn chùm thủy tinh giữa phòng bừng sáng. Bóng người rũ rượi ngồi bên cầu thang đập ngay vào mắt Duy Phong. Anh khẽ gọi:
- Mẹ!
Người đàn bà ngẩng đầu, đối diện với Phong bằng đôi mắt háo hức trẻ thơ:
- Phong! Sao về muộn thế? Làm Cẩm Quyên chờ mãi.
- Mẹ ăn cơm chưa?
- Bọn người đó không cho ăn _ bà chỉ tay về phía đám người giúp việc đang khép nép ở góc phòng.
- Bà chủ không chịu ăn uống gì, cứ nhất định đòi chờ cậu hai[1'> về _ người quản gia phân trần.
- Tôi biết rồi. Dì bảo mọi người đi dọn cơm. Tôi sẽ cho mẹ ăn.
Duy Phong kiên nhẫn ngồi đút từng miếng cơm cho mẹ mình. Mọi cử chỉ đều thể hiện rõ tình yêu thương vô bờ. Và mặc cho hai mi mắt đã díu lại nhưng anh không thể bỏ mặc Cẩm Quyên – người mẹ đã vì bố anh mà cả đời chịu khổ.
Theo đánh giá của người ngoài thì gia đình Duy Phong thật hoàn hảo. Dường như mọi điều tốt đẹp đều hội tụ ở nhà họ Âu vậy. Gia thế hiển hách, tài sản bạc tỉ, cha mẹ xứng đôi lại có hai cậu con trai khôi ngô tuấn tú. Nhưng họ đâu có ngờ bố anh – Âu Dương Hoa là một kẻ tàn nhẫn bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.
Trước đây, ông cưới mẹ anh cũng vì bà là tiểu thư con nhà giàu. Âu Dương Hoa chỉ coi mẹ anh chỉ là bước đệm để ông ta chen chân vào giới thượng lưu. Đỗ Cẩm Quyên khi ấy đã bị vẻ ngoài phong lưu, lịch thiệp của Âu Dương Hoa đánh lừa. Bà từ chối mọi lời yêu thương chân thành của những công tử khác rồi lấy bố anh – một kẻ nghèo kiết xác nhưng lại rất đỗi lãng mạn, ngọt ngào.
Sau khi ông ngoại Duy Phong mất, Âu Dương Hoa đã nhanh chóng lên nắm chức chủ tịch hội đồng quản trị, ngang nhiên đổi tên tập đoàn từ Đỗ Thị thành Âu Hoa. Nhờ những mánh khóe, thủ đoạn cùng đầu óc nhạy bén ông ta đã đưa Âu Hoa vươn xa, có chỗ đứng vững chắc cả trong và ngoài nước. Nhưng càng làm ăn phát đạt bao nhiêu ông ta càng trở nên tàn nhẫn, xa cách với mẹ con anh bấy nhiêu. Âu Dương Hoa từng tuyên bố thẳng thừng với Đỗ Cẩm Quyên:
- Trong mắt tôi cô chỉ có giá trị lợi dụng về vật chất. Ngoài ra chẳng tồn tại chút tình cảm nào hết. Cô đừng ôm mộng nữa! Nếu không chịu được cảnh bồ bịch của tôi cô hãy viết đơn li dị. Yên tâm tôi sẽ không để cô thiệt. Dù sao cũng nhờ cô mà tôi mới có được sự nghiệp như bây giờ.
Lúc đó, Duy Phong – một cậu bé năm tuổi chưa hiểu hết sự đời đã mang nỗi căm hận người mà mình phải gọi cha đến tận xương tủy. Cậu huơ huơ nắm đấm hùng hồn tuyên bố:
- Sau này, Phong nhất định sẽ khiến ông ta phải quì xuống xin lỗi mẹ!
Nào ngờ Duy Phong lại nhận được cái tát bỏng rát của mẹ. Cẩm Quyên giàn giụa nước mắt, lay mạnh vai đứa con bé bỏng:
- Con phải nhớ cho kĩ! Âu Dương Hoa là cha của con! Cả thế giới này có thể quay lưng với cha nhưng con thì không được phép! Không được phép! Cái con mang trong người chính là dòng máu nhà họ Âu! Hiểu không, Âu Dương Duy Phong !
Mẹ anh là vậy. Mãi mãi một lòng yêu thương kẻ mang tên Âu Dương Hoa. Nếu là người khác đã không thể chịu đựng mà bỏ đi từ lâu nhưng cho đến tận khi hóa điên dại bà vẫn không nỡ rời khỏi ngôi nhà chất chứa bao kỉ niệm đau thương này. Suốt quãng thời thơ ấu Duy Phong đã chứng kiến trọn vẹn sự nhẫn nhục dường như không có giới hạn của mẹ mình. Như việc bà biết rõ cha anh sẽ không về nhưng bữa cơm nào cũng sai người hầu lấy thêm bát đũa với lí do sợ ông chủ về “đột xuất”. Và tất nhiên sự “đột xuất” ấy đã chẳng bao giờ xảy ra. Bởi khi mẹ anh mòn mỏi ngồi nhà ngóng chông thì Âu Dương Hoa lại đang mải miết với những cuộc chơi thâu đêm bên những cô bồ nhí đáng tuổi con cháu. Vậy mà Duy Phong chưa từng thấy mẹ lên tiếng than vãn, trách móc cha mình lấy một lời.
Đỗ Cẩm Quyên luôn ân cần chăm sóc hai đứa con bé bỏng như để bù đắp cho sự lạnh nhạt của cha nó. Bà cũng đã thử bươn trải nơi thương trường để kiếm tiền nuôi Duy Phong và Duy Tuấn khôn lớn. Bà nói muốn để dành số tiền cha anh chu cấp cho tương lai sau này nếu nhỡ có chuyện không may xảy ra. Thực chất bà lo sợ một lúc nào đó những việc làm bất chính của Âu Dương Hoa bị phát giác thì ông ta sẽ không có đường lui nên đã âm thầm chuẩn bị trước. Nhưng khi Âu Dương Hoa biết được việc này liền sỉ vả mẹ anh không thương tiếc:
- Loại đàn bà tầm nhìn không qua ngọn cỏ như cô thì biết gì mà đòi đi kiếm tiền. Nếu chuyện này lọt ra ngoài người ta lại cho rằng tôi bạc đãi cô. Có mỗi việc đơn giản là ngồi nhà ngoan ngoãn làm phu nhân chủ tịch cũng không nổi thì chết đi cho rồi!
Đỗ Cẩm Quyên đã cắn răng chịu đựng hết ấm ức này đến tủi hờn khác nhưng đến một ngày Âu Dương Hoa đã đạt tới giới hạn khiến bà trở thành người điên dại mất trí. Hôm đó, Đỗ Cẩm Quyên có hẹn ra ngoài với bạn nhưng trên đường đi chợt phát hiện đã quên ví ở nhà liền cho xe quay về. Vừa thấy bóng dáng bà chủ bước vào nhà bọn người hầu đã sợ hãi run rẩy. Nhưng Đỗ Cẩm Quyên vì mải lo sẽ lỡ hẹn nên đã không để ý đến thái độ của bọn chúng mà chạy thẳng lên lầu. Xoay nhẹ nắm của mạ vàng. Cánh cửa gỗ nặng trịch từ từ hé mở. Cảnh tượng trong đó có lẽ đến suốt đời vẫn sẽ đeo bám t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đêm tân hôn tôi phải tức tốc đưa vợ đi cấp cứu

Em sáng suốt khi chia tay anh

Mẹ của tôi muốn..lấy chồng ở tuổi 55

Chồng vẫn đày đọa tôi chuyện trinh tiết

Lý do người mẹ già làm mâm cơm cúng chỉ toàn rau má khiến ai cũng khóc