Bốn năm phấn hồng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Bốn năm phấn hồng (xem 4253)

Bốn năm phấn hồng

trống tình cảm bất cứ lúc nào. Những người khuất phục sự cô đơn là những người đối xử với bản thân mình tàn nhẫn nhất.


Tô Tiêu nhanh chóng “kết nạp” người yêu thứ hai, một nam sinh năm thứ tư. Đáng thương thay lúc đó chúng tôi mới vừa bước vào năm thứ nhất, vẫn còn là những con bé thuần khiết, trong sáng, còn anh chàng nam sinh đó thì… Theo như Tô Tiêu nói, bắt đầu từ lần hẹn hò thứ hai, lần nào anh ta cũng đều động chân động tay làm cho cô áo xống xộc xệch. Lại còn hay xúi giục Tô Tiêu buổi tối không về kí túc xá để hai người có thể lên mạng hoặc xem băng thâu đêm.


Khi đó vấn đề tác phong đều được cả phòng chúng tôi xem xét với thái độ rất nghiêm túc, còn nhớ sau rất nhiều lần Tô Tiêu oán trách anh chàng nam sinh ấy cứ thích động tay động chân với cô, chúng tôi đã từng hỏi cô có yêu anh ta không. Câu trả lời của Tô Tiêu lúc ấy còn như mới trong kí ức của tôi, cô nói: “Mình không biết mình có yêu anh ta không, cũng không hiểu tại sao lại có thể yêu anh ta”. Câu nói đó gần như là câu trả lời cố định trong mọi mối tình của Tô Tiêu.


Khi ấy, La Nghệ Lâm đã nói những lời rất khó nghe, nhưng cũng rất đúng, cô ấy nói: “Nếu cậu không muốn mất đi sự trong trắng của mình sớm như thế, nếu cậu còn có chút nhục nhã và sĩ diện thì hãy sớm chia tay với anh ta. Ở đâu lại có cái thói thọc tay vào áo con gái ngay lần hẹn hò thứ hai cơ chứ!”


Nhớ năm đó mới lên đại học, vấn đề tình dục vẫn chưa được nhìn nhận thông suốt, tất cả chúng tôi đều là những cô nữ sinh thuần khiết trong sáng, ai ai cũng đều trong suốt như băng, lành nguyên như viên ngọc không tì vết, đều chưa từng va chạm thân thể với đàn ông, nên luôn cảm thấy rằng nếu nam sinh sờ soạng những chỗ không nên sờ thì dứt khoát là hành vi của cầm thú, trời đất không dung, ai ai cũng cảm thấy thân thể mình là thứ không thể xâm phạm. Nhưng về sau tôi mới dần dần hiểu ra điều này: “Tình yêu chẳng qua chỉ là sản phẩm phụ của sự rung động giới tính”. Đặc biệt là đối với những chàng trai trẻ.


Có thể khi đó tình cảm của Tô Tiêu là trong sáng, nhưng một nam sinh máu dê đã khiến người đẹp còn nhỏ dại của chúng ta sợ chết khiếp, hai người đã chia tay khi yêu nhau chưa đầy hai tháng. Và vẫn là Tô Tiêu đề nghị trước. Thời gian hai tháng này nhất định đã ảnh hưởng rất lớn đến sự thay đổi của Tô Tiêu. Khi đó La Nghệ Lâm nhiều lần nói năng vô tư trước cả phòng, rằng toàn thân Tô Tiêu chắc chắn toàn là dấu tay của anh chàng nam sinh đó, đã yêu nhau một tháng thì tuyệt đối không còn là gái trinh nữa rồi. Những lời ấy tuy khó nghe nhưng đến khi chúng ta yêu mới biết rằng La Nghệ Lâm đã không hề nói quá. Anh chàng nam sinh đó rõ ràng là chỉ nhằm vào chuyện thể xác, mọi chuyện tiến triển quá nhanh. Tô Tiêu lại quá hồ đồ.


Các anh lớp trên này, nếu các anh muốn yêu một nữ sinh mới bước vào đại học thì cần phải có lòng nhẫn nại và kiềm chế một chút, hãy khởi động dần dần, không thể vội vàng hấp tấp được. Tiến trình đi quá nhanh thường khiến những nữ sinh mới vào đại học sợ mà chạy mất, sau khi bỏ chạy vì sợ, các cô còn đi khắp nơi nói anh là con quỷ háo sắc, họ sẽ quét sạch danh dự của anh. Những cô nhóc nữ sinh thường không hiểu rằng, ở đại học yêu đương trên tinh thần thuần khiết trong sáng cũng đồng nghĩa với không yêu.


43. Người yêu thứ ba của Tô Tiêu


Người yêu thứ ba của Tô Tiêu là một chàng trai khá “thượng hạng”. Có thể hẹn Tô Tiêu ra ngoài mà không mang một xu nào, có thể mang theo 20 tệ nhưng lại bảo Tô Tiêu tìm một nơi thi vị nào đó để ăn cơm, khi ăn cơm có thể hạn định cho Tô Tiêu không được gọi những món quá số tiền ấy, có thể thản nhiên vay tiền Tô Tiêu, xưa nay Tô Tiêu cho anh ta vay tiền khác nào lấy bánh bao ném cho chó, một đi không trở lại.


Diệc Thư (1) nói rất hay là “thời buổi này ai còn đi giết người phóng hoả mới là người xấu”, một người đàn ông mà đến cái hoá đơn 36,5 tệ cũng không muốn thanh toán, thì đúng là một người đàn ông xấu!


Tôi không hề cho rằng ở đại học, nam sinh và nữ sinh yêu nhau thì nam sinh đó phải chịu hoàn toàn hoặc phần lớn những khoản chi. Mọi người đều là sinh viên, mà yêu đương vốn dĩ rất tốn kém và không hề dễ dàng. Ở đại học những bạn đã từng yêu đều biết, một khi đã yêu thì chi tiêu của bạn ít nhất cũng phải gấp rưỡi so với khi bạn độc thân. Cũng có nghĩa là, ở Vũ Hán, một sinh viên đại học bình thường không yêu đương thì khoảng 400 tệ là vừa (lấy bình quân), nhưng một khi đã yêu thì ít nhất một tháng phải có 600 tệ mới đủ tiêu. Thông thường nam sinh sẽ có thêm nhiều khoản chi hơn. Đó là không kể chi phí cho những ngày lễ tết như sinh nhật, Valentine, Giáng sinh… Đây là những lời rất chân thực của tôi, những con số đưa ra cũng vô cùng chân thực.


Chi phí sinh hoạt trong gia đình thì nhiều, mà hầu hết sinh viên đều xuất thân từ những gia đình bình thường, những sinh viên có tiền như Chương Hàm Yên trong trường tìm được mấy người. Sau khi yêu, chi phí tăng vọt, vậy phải làm thế nào? Người khôn ngoan một chút thì ra ngoài làm thêm hoặc tranh thủ đi làm gia sư, kẻ không hiểu biết thì lừa dối gia đình, hôm nay nói trường học bắt đóng tiền, ngày mai nói lớp sắp đi du xuân, lần sau lại nói mình bị ốm, lừa hết cả nhà lại quay sang vay mượn anh em bạn học. Tôi đã thấy rất nhiều nam sinh mắc nợ đầm đìa sau khi có bạn gái.


Có lẽ ở đại học yêu đương mới là khoản chi lớn nhất. Bạn gái mới là hàng tiêu dùng cao nhất.


Giữa Tô Tiêu và người bạn trai thứ ba không ngừng xảy ra tranh chấp về vấn đề kinh tế. Bạn gái vốn là một hạng mục tiêu dùng cao cấp, huống hồ bạn gái lại là một người đẹp. Dịp lễ Giáng sinh, những nữ sinh đã có người yêu đều nhận được quà, ai ai cũng ôm một con thú bông rất to, đương nhiên Tô Tiêu cũng không thể kém phần, nhưng anh chàng đó chỉ tặng Tô Tiêu một con mèo rất rất rất nhỏ. Tôi thấy Tô Tiêu vừa về đến phòng liền quẳng con thú bông vào tủ với bộ mặt không vui vẻ gì. Ngày lễ Tình nhân, ở lớp có đến mấy nữ sinh nhận được 99 bông hồng, Tô Tiêu chỉ nhận được có 9 bông, và cô lại không vui, sau khi quay về liền bực bội rầy la bắt chàng nam sinh đó phải trả lại cô số tiền đã vay.


Xin đừng nói chúng tôi hư vinh. Ba cô gái một sân khấu, nhiều nữ sinh cùng sống với nhau như vậy khó tránh khỏi những chuyện so đo, ganh tị. Kiểu so đo ganh tị này thể hiện đặc biệt rõ ràng vào những ngày lễ tết. Mức độ giá trị quà tặng của bạn trai thể hiện rõ ràng nhất mức độ anh ta yêu bạn đến đâu, dường như đây đã là luật bất thành văn của phòng nữ sinh.


Đối với các nam sinh thì những điều đó là cực kì không công bằng. Mọi người đều đang đi học, lần này mua cho em chiếc nhẫn kim cương, lần khác mua cho em con BMW, liệu có hiện thực không? Đàn ông dùng vật chất để thể hiện tình ý. Nhưng đàn ông kiếm được bao nhiêu tiền là năng lực của anh ta, tiêu bao nhiêu tiền là thái độ của anh ta. Dùng tiền để đo độ nông sâu của tình cảm, không xem giá trị tuyệt đối, chỉ xem tỉ lệ phần trăm. Hơn nữa, đàn ông tình nguyện tiêu tiền vì bạn không có nghĩa

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Choáng khi thấy vợ ngoan cởi váy trong đêm tân hôn

Chồng tôi thật anh tuấn

Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi

Đòn trả thù cao tay của cô con dâu bị nhà chồng lừa cưới

Thấy vợ tát mẹ, cả họ hàng nhà chồng đuổi đánh