Bốn năm phấn hồng - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Bốn năm phấn hồng (xem 4210)

Bốn năm phấn hồng

dài một lượt.


Bốn cái thăm “kí túc xá” đều đã có người bốc phải. Đúng lúc đó không biết Diệp Ly đã xuất hiện ở hành lang từ lúc nào, cô ấy nói: “Không cần bốc thăm tiếp nữa, cái thăm “kí túc xá” còn lại để cho tôi đi”.


Tất cả mọi ánh mắt đều dồn vào cô ấy.


Cô ấy vô cùng bình tĩnh. Dưới ánh đèn tù mù của hành lang, bóng dáng cô ấy trông không được rõ nhưng tôi vẫn nhận thấy sự bình tĩnh trong mắt cô. Một thứ ánh sáng lãnh đạm. Ánh đèn tối như vậy còn bóng dáng cô ấy trông thật gầy yếu nhưng cái thần sắc lại được ánh đèn ảm đạm ấy tô vẽ trở nên đoan trang hơn.


Hoá ra cô gái này thật dũng cảm. Định nghĩa của cái gọi là “dũng cảm” vào thời điểm đó chính là có thể chiến thắng tính hư vinh và sự nhút nhát của bản thân.


Điều kì lạ là những người bốc thăm trúng “kí túc xá” dường như cũng không có phản ứng bất mãn quá lớn. Mặc dù trong đó có cô nữ sinh vừa rồi đã khóc rất to khi bị chỉ định buộc phải ở lại kí túc xá.


Đúng là “phục trời không phục người”. Nếu là ông trời an bài thì người ta chấp nhận, nếu là con người sắp đặt thì người ta chống đối.


Trong giây phút đó dường như tôi không có bất kì một ý nghĩ nào, hàng ngàn tâm tư trước đó đã bị quét sạch. Danh sách những người ở kí túc xá đã được ấn định nhưng việc chuyển nhà cũng đủ để khiến tất cả các nữ sinh đau đầu. Khi vào đại học mọi người đều mang theo kha khá “gia sản”, đó là một ít quần áo, sách vở và cả mấy thứ đồ dùng lặt vặt của con gái. Một năm qua đi, sự khác biệt đã trở nên rõ ràng hơn. Có cô gái với đống quần áo dùng đến hai vali to cũng không chứa hết. Có cô gái lại chỉ toàn sách, phải đến một mét khối sách. Nhưng có cô gái với tất cả đống tài sản chỉ dùng hai va li có thể thu dọn gọn gàng.


Buổi tối đầu tiên chuyển nhà, tất cả các phòng kí túc đều giống như vừa bị cướp vậy, một đống bừa bộn. Trên mặt đất toàn là sách, từng bó sách, từng đống quần áo, hỗn tạp đủ thứ lung tung lộn xộn. Giấy má và xiêm áo đủ màu cùng bay lên, rác rưởi và những thứ linh tinh cùng một loại. Con búp bê nhỏ này đã cùng mình đi ngủ một năm trời mình không nỡ vứt nó đi, cái cốc nước này có thể dùng làm ống cắm bút nên cũng không nhẫn tâm ném bỏ. Những thứ vụn vặt của con gái biểu hiện ra thật tinh tế sâu sắc. Tôi thì thanh lí một cách không thương tiếc, tôi đã vứt đi một nửa “tài sản”, hễ là thứ chưa từng đụng tới trong vòng nửa năm tôi đều vứt hết. Dứt khoát.


Thanh lí “tài sản” là một việc khó nhưng chuyển “tài sản” từ khu phía đông trường sang khu phía tây còn phiền phức hơn nhiều. Thực ra cũng đơn giản nếu bạn tìm được một nam sinh giúp đỡ, nhưng cũng không đơn giản ở chỗ, nếu hôm chuyển nhà bạn có thể tìm được bao nhiêu nam sinh đến lao động không công cho bạn thì cũng có nghĩa là sẽ có từng ấy nam sinh có ý định theo đuổi bạn và có quan hệ “mờ ám” với bạn. Số lượng nam sinh tìm được có quan hệ trực tiếp với chỉ số hấp dẫn của nữ sinh. Những tâm tư nhỏ nhặt này của con gái nếu con trai không thấy thì cũng phải đoán ra.


Hôm chuyển nhà, tôi nhìn thấy vô số các nam sinh đang chạy ra chạy vào trong khu kí túc xá, vác các túi lớn túi bé trông dũng mãnh khác thường. Những nữ sinh bình thường đối xử với họ chẳng ra sao bây giờ cũng dịu dàng ân cần hỏi han vài câu “vô thưởng vô phạt”, đại loại như: “Có mệt không?” – Rõ ràng là câu hỏi vô duyên, nếu không mệt thì tại sao các nữ sinh không tự mình mang vác đi. Nam sinh cũng vui, nữ sinh cũng mừng, thật đúng là nam nữ phối hợp thì làm gì cũng không mệt.


Với tình hình này thì việc chuyển nhà sẽ hoàn tất rất nhanh. Ngày hôm đó, khắp mọi nơi trong trường học đều thấy những người vác túi to túi nhỏ chạy như bay, giống như là đang đi sơ tán vậy, các vị lãnh đạo và giáo viên thì ngồi dưới bóng cây hóng mát đôn đốc, “chỉ huy tác chiến”, khích lệ học sinh. Giáo viên và học sinh, một bên tĩnh, một bên động nhưng lại là sự kết hợp hoàn hảo, sinh động thú vị, sống động vô cùng.


23. La Nghệ Lâm bị tập thể xua đuổi


Mỗi phòng ở khu chung cư có thể dành cho bốn người. Trong số sáu người của phòng kí túc chúng tôi thì có Chương Hàm Yên đã ra nước ngoài, Diệp Ly ở lại khu kí túc xá. Theo lí mà nói thì bốn người còn lại là: tôi, Trịnh Thuấn Ngôn, Tô Tiêu và La Nghệ Lâm chuyển vào cùng một phòng ở chung cư là ổn rồi.


Đáng tiếc, Trung Quốc có một câu tục ngữ “Làm nhiều điều bất nghĩa tất tự đẩy mình vào chỗ chết”. Lời của các bậc tiền bối quả không sai, giờ đây tôi có thể tìm thấy một ví dụ điển hình ngay bên cạnh mình, một người có thể minh hoạ cho từng chữ mà các bậc tiền bối đã tạo ra. Trong mấy năm đại học này, kiến thức của tôi về rất nhiều câu tục ngữ và thành ngữ của Trung Quốc đã từng bước được nâng cao.


La Nghệ Lâm bị tập thể chúng tôi xua đuổi. Chúng tôi đều không muốn lại cùng sống với La Nghệ Lâm một lần nữa.


Thử nghĩ một chút, nếu sống cùng phòng với một cô gái nói phét không ngượng mồm, nịnh bợ không cần suy nghĩ, mềm nắn rắn buông, nịnh trên nạt dưới, bạn sẽ phải hít thở một phần không khí mà cô ta thải ra, chiếc giường của bạn có thể bị cái mông cô ta ngồi lên, tất cả những thứ sạch sẽ của bạn đều sẽ in dấu cô ta, vậy bạn có thể tiếp tục chịu đựng một cuộc sống ô nhiễm, ngột ngạt như vậy không?


Thực ra lúc đó cả phòng kí túc cũ của chúng tôi đã không ai nói chuyện với La Nghệ Lâm nữa. Tuy cô ta bị nhiều người ghét bỏ nhưng cũng phải công nhận cô ta có những điểm hơn người, cô ta là một cô gái tinh ranh xảo hoạt. Cô ta biết chúng tôi đều không ưa gì cô ta nhưng bề ngoài vẫn tỉnh bơ như không, và còn ngấm ngầm vươn bộ “móng quỷ” ra xa hơn. Trước khi chuyển phòng cô ta đã bắt đầu lôi kéo các nữ sinh phòng khác. Tôi dùng từ “lôi kéo” là vì tôi không tin La Nghệ Lâm có thể thật lòng muốn kết bạn với ai đó, tôi không tin cô ta có thể đối đãi với người khác một cách hữu hảo thuận hoà.


Bởi vì “lôi kéo” có tính đối đầu và phương châm chỉ đạo rõ ràng, do đó so với việc muốn kết bạn với ai đó một cách hữu nghị thì “lôi kéo” sẽ dễ dàng đạt được cái bề ngoài hoà hợp và thống nhất hơn nhiều.


Trước khi đổi phòng, La Nghệ Lâm đã bắt đầu ra ra vào vào hai phòng kí túc nữ khác rất thường xuyên, họ cười nói rôm rả rồi cùng ăn quà vặt, thậm chí đến mức cùng ăn, cùng ngủ, cùng đi lấy nước. Phải công nhận rằng sự nhiệt tình của La Nghệ Lâm đối với người khác luôn có sức hấp dẫn kì lạ khiến người ta không có cách gì ngăn cản được, sự nhiệt tình của cô rất dễ khiến người khác cảm thấy cô là người bạn cùng phòng tuyệt vời, đó là người có phẩm chất tốt biết lấy việc giúp đỡ người khác làm vui, bạn học thường bị mê hoặc bởi sự nhiệt tình và rộng rãi của cô khi mới tiếp xúc. Thế là cô và mấy người phòng khác cứ sum vầy tíu tít, đầy vẻ sôi nổi. Tôi chợt nghĩ tới một câu cũng có thể rất hợp với cô ấy, đó là: “Bịt tai trộm chuồng”.


Buổi tối hôm đầu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Lão Hàng Xóm Đáng Ghét Full

Truyện Nước Mắt Sao Bắc Cực Full

Chính chồng đã phải mang váy áo của tôi đi giặt chỉ vì sở thích đáng ghét này của anh

Thiên Thần Ác Quỷ Đều Là Em

Bồ Câu Không Đưa Thư Full