Anh, em sai rồi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Anh, em sai rồi (xem 4370)

Anh, em sai rồi

lâm ly tới tận cùng. Tình yêu dù sâu nặng, cũng chỉ có thế này, mới đủ để thổ lộ. Dù chết vẫn phải yêu, không vui sướng nếu không khóc đến khi cười. Vũ trụ dù hủy diệt, trái tim vẫn tồn tại….” (Bài hát Dù chết vẫn muốn yêu)


Đầu bên này, Lâm Vi Vi và Tô Tiểu Lai đã say như chết, trên bàn rải rác đầy vỏ chai rượu, nhưng hai người vẫn tiếp tục phấn khích chơi trò chơi con ong mật nhỏ phạt rượu.


“Hai con ong mật nhỏ này, bay đến giữa bụi hoa này, trái bay, phải bay, bay lên, bộp bộp…”


“Hai con ong mật nhỏ này, bay đến giữa bụi hoa này, trái bay, phải bay, bay lên, bộp bộp…A a ”


“Tiểu Lai, cậu lại thua rồi, phạt rượu … phạt rượu.” Ánh mắt Lâm Vi Vi lờ đờ bưng chén rượu.


“Được.” Lẩm bẩm lẩm bẩm, lại một chén rượu nữa.


“Sao lần này lại vậy, vì sao tớ luôn thua thế?”.


“Tiểu Lai, cậu không thắng được đâu, bởi vì … Bởi vì cậu chỉ biết ra “đá” thôi, ha ha ha.”


“Tớ chỉ ra đá ấy à, hừ, lần này tớ không ra “đá” nữa, tớ ra “bố”, ha ha ha.” Tô Tiểu Lai nghiêng trái nghiêng phải, toàn bộ cơ thể đổ lên ghế sofa.


“Đá Bố Kéo.” (trò này chúng ta chơi gọi là oẳn tù tì, đấm giấy kéo)


“Sao tớ lại ra “đá” thế này, được rồi, uống rượu uống rượu.” Nói xong tự phục vụ cho mình rồi nâng chén uống cạn.


“Tiểu Lai à, cậu nói cậu ngốc hay không ngốc?”.


“Không ngốc, sao tớ lại ngốc được chứ? Cậu thấy từ nãy đến giờ nhiều cuộc điện thoại gọi đến tớ còn chưa thèm nhận đâu, tớ nói cho cậu một bí mật nhá.” Cô nàng kề miệng đến tai Lâm Vi Vi, nhỏ giọng nói, “Ha ha tớ không hề ngốc, nhìn đi, màn hình còn hiện ID đây này? Tớ sẽ không nhận, có ngốc mới nhận, đúng không?”.


Tô Tiểu Lai say khướt nói năng lung tung xong, cơ thể lảo đảo giơ chiếc di động, ấn hạ nút từ chối, tiếp theo trực tiếp tắt máy, ném vào một góc sofa.


“Đại công cáo thành, không có người nào được phép quấy rầy chúng ta uống rượu.”


“Ha ha, cậu không ngốc, còn tớ rất ngốc, cậu biết không? Tớ yêu một người đã bảy năm rồi, ha ha ha.” Tiếp theo là một chuỗi tiếng cười bi ai.


“Ha ha, ghét nhất là trả lời điện thoại lúc này, chúng ta không cần để ý đến người kia.” Tô Tiểu Lai ngồi thẳng người tuyên bố.


“Tớ cũng không muốn để ý đến người kia đâu, vì sao Tiêu Thất lại xuất hiện sau ba năm trời, vì sao vào lúc tớ sắp quên rồi anh ta lại đến quấy rầy cuộc sống của tớ. Vì sao vì sao vậy?? Tiểu Lai, cậu nói cho tớ biết, vì sao hả?”. Lâm Vi Vi túm cổ áo Tô Tiểu Lai gào thét.


“Ha ha, bởi vì anh ta thích cậu, ngốc ạ.”


“Thích tớ? Thật buồn cười, ha ha, nào, chúng ta cùng cụng ly, cụng ly vì những người đàn ông thích chúng ta.” Lâm Vi Vi đứng vững dậy, nâng hai chén rượu lên, đưa một ly cho Tô Tiểu Lai.


“Được, cụng ly, cụng ly cho anh trai tớ.”


“Tiểu Lai, Tiểu Lai, chúng ta lại chơi trò con ong mật nhỏ đi, nào nào …”


“Không chơi nữa đâu, tớ muốn đi tiểu, tớ thật sự cần đi tiểu, đi tiểu gấp đây.” Nói xong loạng choạng đứng dậy, đầu óc choáng váng không kịp chống đỡ, suýt chút nữa ngã xuống đất.


Cô vịn tay vào tường, từng bước một đi ra khỏi bàn, lúc thật bước nhanh đến toilet sắp ngã xuống đất thì một cánh tay mạnh mẽ đã đỡ lấy cô, Tô Tiểu Lai ngẩng đầu nhìn lên, người này đẹp trai lại rất nam tính nhá, lắc lắc đầu, muốn mình tỉnh táo lại, sao người này nhìn quen thế nhỉ, giống như đã gặp ở đâu rồi đấy, phải rồi, nhất định đã gặp ở đâu rồi mà.


“Tiểu Lai, sao em lại ở đây? Còn uống say như vậy nữa chứ.” Dịch Xuyên Thân từ từ nâng cô đứng vững, lông mày nhíu lại thành một đường thẳng.


Giọng nói cũng rất quen mà, rất dễ nghe~~


“Tôi muốn đi tiểu, buông ra.” Tô Tiểu Lai giãy dụa, “Nhưng, WC nữ ở bên nào vậy?”. Bàn tay nhỏ sờ cằm, làm vẻ suy nghĩ đến vấn đề sâu sắc.


“Ách…”. Sắc mặt Dịch Xuyên thần thoáng trắng bệch thoáng tím tái.


“Ha ha, bên này rồi, ở trên có hình giày cao gót màu đỏ mà.” Nói xong liền đi đến hướng đó.


“Tiểu Lai, sao em dám uống say thế này hả? Đến đứng cũng không vững nữa, em chắc chắn có thể tự mình giải quyết sao?” Dịch Xuyên Thần xấu hổ hỏi, anh thật sự lo lắng cô ấy ngã ở bên trong.


“Ha ha, tôi không tự mình giải quyết thì anh có thể giúp tôi đi tiểu hả.” Vẻ mặt Tô Tiểu Lai hỏi như thật, sau đó vỗ hai cái lên vùng cổ màu đồng của Dịch Xuyên Thần, nghênh ngang hướng vào phía WC nữ.


Dịch Xuyên Thần sững sờ đứng chôn chân ở đó, mặt lúc này bỗng đỏ rực.


Nha đầu kia, mỗi lần gặp cô ấy đều vớ đầy rẫy hiểm họa.


Bản năng anh lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điến số Trình Thiếu Phàm, ngẫm nghĩ lại, thôi quên đi, đã lâu như vậy mới gặp nhau, lại còn gặp ngẫu nhiên như thế, anh không thể buông tha cơ hội khó khăn này được!


“Xem đi, tôi tự mình đi tiểu xong rồi nè.” Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, miệng duyên dáng bĩu ra đáng yêu.


Dịch Xuyên Thần nhìn cô mỉm cười, sau đó qua đỡ cô, nói, “Đi thôi.”


“Đi đâu? Tôi muốn về bàn tôi.”


“Được, anh đưa em về bàn.”


“Đây không phải đường về bàn tôi mà, anh muốn dẫn tôi đi đâu?”. Tô Tiểu Lai bắt đầu cảnh giác.


“Đây là đường khác về bàn em thôi, ngoan nào.” Tay Dịch Xuyên Thần xoa đầu cô dỗ dành.


“Sao lại học kiểu xoa đầu của anh tôi thế, tôi là con chó nhỏ của anh sao? Hừ”.


Dịch Xuyên Thần sửng sốt, đỡ cho cô đứng thẳng người, cười khổ nói, “Em là con chó nhỏ đáng yêu nhất trên đời này.”


“Ha ha, thật không? Tôi … tôi … tôi tôi…”


“Em làm sao vậy??”


“Tôi …” Nôn…


Kết quả là, thảm kịch đã xảy ra.


“Quần áo của tôi!!!!!!!!!!”. Một tiếng hét thảm thương vang lên.


“Tôi … tôi còn muốn nôn …”. Lại nôn …


Tiếp đó lại nhìn vào bộ quần áo bóng bẩy của mình, Dịch Xuyên Thần suy sụp.


Quyết tâm nào, nhắm mắt lại, quên chuyện cô ấy nôn đi, cùng lắm thì bỏ luôn bộ quần áo này.


Nhưng rồi Tô Tiểu Lai đứng bất động, ghé sát lên người anh ngáy to.


Dịch Xuyên Thần dở khóc dở cười, nha đầu kia, như vậy mà cũng ngủ được.


Chương 40: Đêm Tai Họa


Thực sự mà nói, say rượu đối với Tô Tiểu Lai không phải là xa lạ gì. Mỗi lần cùng ba chị em tụ tập, không thể không say. Nhưng mà lần này thì khác, nghiêm trọng hơn, cô say túy lúy, đầu óc choáng váng mơ hồ, cả người rũ rượi không sức lực. Quay trái quay phải, cảm giác như có cái gì đó đang ôm mình, lại giống như không phải.


Hở, anh đâu? Sớm như vậy mà anh đã dậy rồi sao?


Cảm thấy người đã khá hơn, cô miễn cưỡng mở to mắt. Nhưng mà, ngay khi vừa nhìn rõ mọi vật xung quanh, cô liền sợ đến hồn bay phách lạc.


Cô đang ở đâu thế này? Cái giường này không phải là cái giường quen thuộc của cô, cách bài trí phòng cũng khác. Cô sợ hãi không khỏi toát mồ hôi lạnh, đầu bắt đầu hoạt động. Nhớ lại nào, uhm…sáng hôm qua anh đưa cô đến trường, sau đó tụ tập ăn uống, rồi đi Karaoke, sau đó, cô cùng với Vi Vi uống rượu, ờ, đúng rồi, là rượu, sau đó thì sao nhỉ??? Sự việc sau đó như thế nào c

Từ khóa: Anh, em sai rồi,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô vợ xã hội đen của ông trùm hắc đạo

Bí mật mảnh ghép tình yêu

Hot girl facebook Thái Lan: Arisara Karbdecho

Truyện Hay Tôi, Em

Truyện Chạy Đi Em, Đừng Ngoảnh Lại