All in love (Ngập tràn tình yêu) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

All in love (Ngập tràn tình yêu) (xem 3724)

All in love (Ngập tràn tình yêu)

quan tâm ai đúng ai sai. Nhưng không ngờ, vừa hạ cửa kính xe xuống, cậu ta vội vã gật đầu : “Xin lỗi, vừa rồi em lái sai đường, cua hơi gấp, không để ý phía sau, may mà chưa xảy ra tai nạn. Xin lỗi, xin lỗi!”


“… Chậc, không sao. Cậu quay đầu xe lại đi, tôi lái qua rồi cậu đi cũng được.”


“OK!” Cậu ta định đi nhưng bỗng quay lại, “À, chị có biết đường đến vườn hoa XX không? Em mới tới đây, không biết đường.”


Tôi nghĩ thầm, trùng hợp thật, vườn hoa ấy ở ngay sát khu nhà tôi. Tôi hỏi: “Cậu muốn đến đó?”


“Vâng, vâng.”


Thực ra tôi không thích xen vào chuyện của người khác lắm, nhưng vẫn nói: “Hay là đi theo tôi? Tôi cũng cần đi qua đó.”

eTruyen.net

Đối phương rất cảm kích, nói cảm ơn mấy lần liền rồi chạy về xe, nhanh nhẹn quay đầu.


Và sau đó, một chiếc xe Audi trắng hổ báo bon bon đi sau tôi, với tốc độ 60yd/h, trừ khi đi trên đường cao tốc, tôi luôn luôn duy trì tốc độ nhỏ hơn hoặc bằng 60 (đường cao tốc phải đi trên 60yd/h). Đáng thương thay cho một kiếp xe thể thao!


Đến nơi, cậu ta lại xuống xe cảm ơn, cười hì hì nói: “Cảm ơn chị nhiều lắm, không có chị, chẳng biết em phải đến đây kiểu gì nữa.”


“Tiện đường ấy mà.”


Tôi nghĩ thầm, nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, trông ăn chơi thế kia chưa chắc đã hư hỏng. Ai ngờ khi tôi vừa khởi động xe, thấp thoáng nghe thấy tiếng cậu ta gọi điện thoại, “Địch xxxxxx mày, mày tưởng ông rảnh rỗi lắm à! Đến nơi rồi, ra đón mau!”


“…”


#79


Tôi, Từ Vi Vũ và mẹ Vi Vũ – mẹ chồng tương lai đi mua xe.


Mẹ Từ Vi Vũ là giáo viên, rất hiền lành. Lần đầu tiên gặp, bác gọi tôi là con gái rất mượt, làm tôi hơi bối rối. Vi Vũ hí hửng nói: “Hồi chưa gặp em mới chỉ thấy qua ảnh, mẹ đã gọi em là con gái rồi cơ, còn thích em hơn cả anh!”


Mẹ Từ Vi Vũ cười nhìn con trai: “Lâu lắm mới tự ý thức như thế đấy.”


Về sau, quan hệ của tôi với mẹ chồng rất tốt, mẹ tôi nói phải sống sao cho thân mà không chán. Thực ra tôi muốn dính cũng không dính được, nói đến thân, tôi thấy không cần thân thiết quá làm gì, cứ sống sao cho chân thành là được.


Lại nói đến chuyện mua xe, mẹ chồng hỏi tôi nên mua loại nào. Tôi trả lời: “Về phương diện hao nhiên liệu và an toàn, cháu thấy của Đức tốt hơn.”


Mẹ chồng cười híp mắt nói: “Đức à, thế hỏi Vi Vũ nhé?”


Tôi… Mẹ chồng, ý con chỉ là xe Đức tốt hơn thôi, có nghĩa gì khác đâu.


Vi Vũ tí tởn ra ôm tôi nói: “Mẹ, Thanh Khê lúc nào chẳng thiên vị con.”


“…”


Mẹ chồng còn khuyên bảo rất chân thành: “Thanh Khê này, con đừng chiều nó quá, thằng nhóc này chuyên ‘được đằng chân lân đằng đầu’. Nếu sau này nó bắt nạt con, cứ khoe với mẹ, mẹ chỉnh nó cho!” 100% nhiệt tình.


Hôm ấy chọn xe xong đưa mẹ chồng về nhà, tiện ăn cơm ở đó, bố Từ Vi Vũ cũng là người thoải mái, cởi mở.


Khi ăn cơm, Vi Vũ uốn éo sang phía tôi, đòi ăn thịt bò, tôi với tay gắp cho anh, một lúc sau lại đòi ăn canh, tôi đang định đứng dậy thì bố Vi Vũ nhíu mày nói: “Thanh Khê, con để nó tự múc!” Rồi nói tiếp: “Sau này nó còn dám sai con, bảo với bác, bác dạy dỗ nó cho! Thằng nhóc này toàn coi mình như ông trời, chưa mắng chưa yên!”


“…”


Tối về, Vi Vũ ngồi cạnh ghế lái ôm đầu cười, cuối cùng không nhịn được, sấn tới vuốt tóc tôi, “Em thật đáng yêu!”


Anh cố ý chứ gì?


Anh cười ha ha, nói: “Cha mẹ đều đứng về phía em, chỉ còn mình anh cô đơn lẻ bóng cần được sưởi ấm và an ủi biết bao.”


Tôi trả lời: “Về nhà em cho.”


Anh sững sờ, tai đỏ bừng nhìn ra ngoài cửa số, nói với cảnh vật bên ngoài: “Thật á?”


Tôi đáp: “Ừ, về đun nước tắm cho anh.”


“…”


#80


Có tối, ăn khuya trước khi ngủ, nằm trên giường, Vi Vũ sờ bụng tôi hí hửng: “Em có bụng nhỏ.”


Tôi trả lời: “Dù người mẫu ăn táo thì vẫn có như thường.” Huống hồ tôi ăn cả một bát sủi cảo to đùng.


Bạn trai cười híp mắt nói: “Anh không có, em sờ xem. Dáng người tiêu chuẩn đấy.”


Tôi sờ sờ thử… đúng là chuẩn thật.


Vi Vũ nói: “Sờ sang hai bên còn thấy cả xương.”


Tôi sờ theo, Vi Vũ “Ừ…” một tiếng, tiếp tục: “Sau đó sờ xuống dưới…”


“…”


Tôi đứng dậy, vỗ đầu anh nói: “Lao động là vinh quang.”


Vi Vũ thấy tôi xuống giường, ra cửa mới vội vàng nhảy dựng lên: “Em đi đâu đấy? Quay lại đây nhanh!”


Tôi nói đi xem TV, tiêu hoá bớt.


Vi Vũ đau đớn, “Vậy thì anh phải làm sao? Lửa cháy bừng bừng rồi!”


Tôi trả lời, “Tự dập.”


“Không dập được!”


Tôi vừa mở cửa phòng thì anh nhảy đến đóng sầm lại, còn ép tôi vào cánh cửa, trách cứ: “Đồ vô lương tâm! Sao em có thể hành hạ người ta như thế?”


Còn vừa ăn cắp vừa la làng: “Rõ ràng là em… giở trò ở đấy cơ mà?” = =!


“Nói chung là em phải chịu trách nhiệm!”


Bỗng có tiếng mẹ tôi ngoài cửa: “Hai đứa làm sao thế, tối rồi không ngủ ầm ĩ cái gì?”


Tôi đang định trả lời thì bị Từ Vi Vũ bịt miệng lại, anh đáp: “Không có gì đâu mẹ, Thanh Khê bị chuột rút, con đang mát xa cho cô ấy. Mẹ cứ nghỉ ngơi sớm đi.”


Mẹ tôi “ừ” một tiếng rồi ra ngoài.


Tôi rất buồn.


Anh vừa thả tay xuống tôi đã phê phán: “Anh dám nói dối.”


Vi Vũ cười dê: “Chẳng lẽ em muốn nói cho mẹ biết hai ta đang làm gì à?”


“…”


Và sau đó, tôi ngồi im lặng đọc sách. Anh cuộn một cục trong chăn, bực dọc: “Đồ độc ác!!”


#81


Dạo này tôi toàn ở nhà. Hôm nay, Vi Vũ đến đón đi ăn cơm, cuối cùng cũng có lúc hai người ở riêng, Vi Vũ nói: “Mãi mới được sờ chân bóp má, ấp ấp ôm ôm, động tay động chân một tí.”


Thật quá bỉ ổi.


Sau khi lên xe, anh kéo tay tôi… dán lên mặt mình, “Được rồi, cho em sờ lại.”


Nghĩ vẫn thấy hơi dị dị…


#82


Trên đường đi ngang qua một quán vịt quay, tiện xuống mua chân vịt ăn đêm.


Tôi lái xe nên Vi Vũ vào quán trước, vừa đi xuống thì nghe thấy tiếng ông chủ hỏi: “Anh muốn mua gì?” Hai giây sau, “Còn em gái?”


Tôi… cúi xuống nhìn quần yếm của mình rồi lại ngẩng lên nhìn âu phục của Từ thiếu (anh đến khi vừa tan tầm), im lặng.


Lúc ấy, bạn trai quay sang cười cười với tôi: “Em gái, thích ăn gì? Anh trai mua cho.”


“…”


Một khoảng thời gian rất dài về sau, câu cửa miệng của anh là, “Lại đây, anh trai thơm một cái.” “Lại đây, anh trai ôm một tý.” “Anh trai muốn nữa… (chưa ăn no, muốn lấy thêm cơm)” vân vân. Mặt dày như thớt. Về sau, câu nói ấy biến mất tăm mất tích nhờ một lần, trong bàn ăn, tôi thân thiết hỏi anh họ, “Anh trai, có ăn nữa không?”



#83


Bạn bè tôi đều hơi “kính sợ” Từ Vi Vũ. Ví dụ như nếu có ai dò hỏi chúng nó, bạn trai Cố Thanh Khê như thế nào? Hầu như chỉ nhận được câu trả lời, “Cậu ta á? Tao không dám nói lung tung.” “Bạn trai Thanh Khê à, ôi, tao cũng không biết nhiều lắm, rất bí hiểm.” “Từ Vi Vũ? Tao có quen đâu.”


Nguồn gốc của căn bệnh ấy là, có lần tôi và Vi Vũ dỗi nhau, thực ra nguyên nhân chỉ bằng cái đầu móng tay: bất đồng quan điểm. Những lúc như vậy tôi thường không muốn cãi cọ nhiều, nói một lần không được thì biết ý tránh đi, tự mình nghĩ lại, đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Dịu Dàng Im Lặng

Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Xem tử vi ngày 24/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full

Truyện Em Đã Là Thiên Thần