XtGem Forum catalog
Lời bài hát Việt Nam | Lyrics.vn

All in love (Ngập tràn tình yêu)

All in love (Ngập tràn tình yêu) - 3288 Lượt Xem
cô đơn lạc lõng, anh chốt lại một câu: “Lăng trì xử tử cũng không đến mức này.”



Rồi mau mau chóng chóng chạy vào phòng tắm đổ nước đầy túi chườm ấm cho tôi, xong xuôi lại tí tởn vào bếp pha trà hồng đường.



#22



Mỗi ngày của tôi, ngoài đi học, là làm thêm, viết lách hoặc vẽ vời nên cũng có thể coi như tương đối bận rộn; mỗi ngày của Từ Vi Vũ ngoài đi làm là nhắn tin hỏi tôi đang làm gì – ở đâu – đi ăn cơm cùng anh không – có cần đón không, nên có vẻ khá buồn tẻ.



Tôi cứ lo Vi Vũ sẽ thất nghiệp, trong khi đó anh lại như mặt trời giữa trưa, còn tôi mới là người thường xuyên phải đổi việc làm thêm vì mỗi học kỳ lại thay thời khoá biểu một lần.



Một hôm, anh cầm thời khoá biểu, kéo tay tôi, e lệ thẹn thùng hỏi: “My darling, bao giờ em mới xếp một tiết thực hành Từ Vi Vũ?”



Tôi… bình tĩnh trả lời: “Hiện tại còn chưa có ý định thêm khoá học này.”

eTruyen.net

Ai đó bắt đầu PR nhiệt tình: “Chỉ cần có anh là 100% em qua môn, không những thế còn hoàn toàn được miễn học phí! Ngoài ra trong suốt thời gian học tập sẽ được anh tự hướng dẫn, không hiểu dạy lại, vẫn không hiểu thì tiếp tục dạy lại, đến khi hiểu mới thôi, đảm bảo quý khách sẽ hài lòng!”



Đôi khi nghĩ lại… thực sự công tử thanh nhã trong huyền thoại này quá lưu manh.



#23



Gần đây Từ Vi Vũ mua rất nhiều dụng cụ cắm trại, lều trại, túi ngủ,… trong thầm lặng. Một ngày nọ, chắc là đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Vi Vũ đẩy cửa phòng sách đắm đuối đưa tình hỏi tôi: “Thanh Khê, bao giờ em mới được nghỉ phép?”



Tôi trả lời: “Trong thời gian tới thì không có.”



Từ Vi Vũ nghe xong, ủ dột về phòng.



Tối ấy, anh ôm tôi, chỉ lên trần nhà nói: “Nhìn kìa, sao.”



“…”



Hôm sau cả hai đi cắm trại.



#24



Dạo gần đây Từ Vi Vũ rất bận, nghe đâu còn sắp đi công tác phía Bắc, ngày ngày buồn bã chán chường: “Nghĩ đến phải lên máy bay là đã thấy xa em một vạn tám nghìn dặm, giống như quay về ngày xưa ấy, tưởng tượng thôi đã thấy khó chịu rồi.” Sau đó nói tiếp, “Thanh Khê, em an ủi anh đi.”



Tôi nói: “Lại đây, người ta sờ một tí.”



Từ Vi Vũ sửng sốt, tai đỏ bừng, quăng một câu: “Đồ bỉ ổi!”



Tôi…



#25



Từ thiếu đi phía Bắc công tác, trước khi lên máy bay nhắn tin cho tôi: “Anh đang vào cửa an ninh đấy.” Lên máy bay nhắn tiếp: “Anh phải tắt điện thoại rồi.” Hai tiếng sau máy tôi có tin nhắn đến: “Anh xuống máy bay đây!” Một tiếng nữa điện thoại lại rung: “Đã đến khách sạn.” Lúc ăn cơm tối, nhận được: “Anh ở khách sạn xx phòng xx.” Tôi đang gà gật sau khi xem xong hai bộ phim, anh nhắn: “Thanh Khê, anh không ngủ được thì YY em có được không?”



“…”



#26



Hôm sau đang lướt web, tôi tình cờ đọc được đoạn truyện kinh điển trong tiểu thuyết Quỳnh Dao được đăng lại trên một diễn đàn.



Khi đọc: “Ngày đầu tiên Thư Hoàn đi, nhớ anh.”



“Ngày thứ hai Thư Hoàn đi, nhớ anh nhớ anh.”



“Ngày thứ ba Thư Hoàn đi, nhớ anh nhớ anh nhớ anh.”



Tôi thấy rất thú vị nên kể cho Từ Vi Vũ.



Ai đó trả lời rất nhanh, “Em xem bạn gái người ta rồi nhìn lại chính mình đi!!”



Sau đó bắt đầu thao thao bất tuyệt so sánh, “Ngày đầu tiên anh đi, gửi tin nhắn cho em, em nhắn lại: Đang ăn cơm, có gì tối gặp sau. Ngày thứ hai anh đi, gọi điện cho em, em trả lời: Đang đi chơi với bạn, phải lái xe, tít… tít… tít… Ngày thứ ba anh đi, nói với em: Ngày kia anh về rồi. Em đáp: Ô? Nhanh thế à?”



Kết lại bằng một câu: “Tôi phải sống thế nào đây!”



Tôi… vì trước khi đi, anh cứ lượn qua lượn lại trong nhà, lẩm bẩm, lần này nhất định phải đi hai tuần, những hai tuần!



#27



Đi công tác về, câu đầu tiên anh nói với tôi là: “Đã ra biển, sông hồ coi nhẹ/ Mây Vu sơn khó có mây hơn[3'>.”



“…”



( [3'> Trích hai câu trong bài “Ly Tứ“ – Nguyên Chẩn, bản dịch của Nguyễn Minh:



Đã ra biển, sông hồ coi nhẹ



Mây Vu sơn khó có mây hơn



Gặp giai nhân, ngó như không



Phần đang tu tỉnh, phần lòng thờ em )



CHƯƠNG 5: ĐÍNH HÔN



#28



Ngày đính hôn, Từ Vi Vũ ăn mặc đặc biệt… điển trai và lịch lãm. Vừa nhìn thấy tôi đã hỏi “trông anh thế nào?” Tôi trả lời, cũng được. Lúc ăn cơm quay sang, hỏi “trông anh thế nào?” Tôi đáp, cũng đẹp. Một lần nữa khi rót rượu lại tiếp tục bài ca “trông anh thế nào?” Tôi mất kiên nhẫn, nói, đẹp trai lắm! Mọi người xung quanh quay sang nhìn, Từ Vi Vũ cười: “Không có gì đâu, vợ tôi khen tôi đẹp trai ấy mà.”



“…”



#29



Sau khi đính hôn, Từ Vi Vũ đòi đi du lịch, đăng kí lịch trình xong xuôi.



Vừa lên xe anh đã tựa vào vai tôi ngủ, tôi thấy rất khó hiểu, người ầm ĩ đòi đi du lịch bằng được là anh mà người lên ”xe du lịch” chưa được bao lâu đã lăn quay ra ngủ cũng chính là anh.



Tôi đẩy đẩy đầu Vi Vũ nói: “Anh nghĩ cái gì thế?”



Anh cười ha hả: “Để anh hồi tưởng lại cảnh em ngồi xe trước anh ngồi xe sau năm xưa một tí, hôm ấy lượn kiểu gì cũng không gặp được nhau, vậy nên bây giờ thoả mãn anh chút đi.”



Tôi im lặng một lúc rồi nói: “Câu vừa rồi của anh có lỗi ngữ pháp đấy.”



Vi Vũ: “…”



#30



Hai ngày nay trời oi bức, Vi Vũ chỉ mặc quần dài, để trần đi đi lại lại trong phòng, thấy tôi liếc qua đôi lần, anh nhăn nhó tung ra một câu: “Đừng giở trò lưu manh đấy nhé.”



Nhưng khi không nhìn nữa, anh lại lượn là lượn lờ không yên trước mặt tôi.



Cuối cùng tôi đành đầu hàng: “Được rồi, anh muốn làm gì?[1'>”



( [1'> Câu này của Thanh Khê còn có thể hiểu là “Được rồi, anh muốn làm à?” )Anh đỏ mặt trả lời: “Muốn.”Tôi mất một khoảng thời gian tương đối dài để tiêu hoá xong câu trả lời của anh.



Khi đó mới thấu hiểu câu nói “Không sợ lưu manh, chỉ sợ lưu manh có văn hoá”.



#31



Tài khoản, mật khẩu MSN, QQ hay mailbox của tôi, Từ Vi Vũ đều biết hết từ A đến Z, tôi cũng thường để anh đăng nhập hộ. Về vấn đề này, bạn thân tôi cảm thán: “Sự tin cậy và tự tin như thế chẳng còn tồn tại bao nhiêu trong xã hội này.” Rồi hỏi tiếp, “Mày đã vào tài khoản của người yêu bao giờ chưa?”



Tôi đáp chưa. Sau đó, nó bắt đầu ra sức giật dây tôi đi tìm hiểu. Thấy bạn mình nói say sưa, tôi cũng không nỡ làm nó phật ý đành thuận miệng ừ. Hôm ấy về nhà, khi mở máy tính tôi cũng tiện hỏi một câu: “Vi Vũ, có cần em đăng nhập MSN hộ không?”



Anh nghệt ra: “Không cần!”



Tôi thấy là lạ, nghĩ thầm, chẳng lẽ anh giấu diếm gì đó thật? Nhưng lúc ấy cũng chẳng mấy để tâm, sau này, có một hôm, tôi vào phòng sách thấy máy tính đang mở, không thấy tăm hơi Từ Vi Vũ đâu. Rất trùng hợp là tài khoản của anh đang online, tôi vô tình đọc được cửa sổ hiển thị trên màn hình:

eTruyen.net

“Lão Từ, hôm nào có thời gian ra ngoài ăn cơm đi, nhớ mang theo bạn Tiểu Cố của mày nữa!”



“Ông không có thời gian, Cố Thanh Khê lại càng không có thời gian.”



“Chúng mày đang tích cực sản xuất báo đáp nước nhà hay sao mà bận rộn thế? Anh em muốn thấy vợ chú là chính, lâu lắm rồi không gặp.”



“Mày thân thiết lắm à mà đòi gặp?”



“Đồng chí Từ, đừng ngang bướng, cẩn thận

Lời bài hát mới nhất

Xem thêm 

Lời bài hát yêu thích nhất

Xem thêm