Ác Quỷ bên em - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Ác Quỷ bên em (xem 2404)

Ác Quỷ bên em

n tức thấy rõ nhưng không ai nói gì.

-“Được rồi. Chỗ ngồi của 2 em tự chọn nhé. Cô còn có tiết ở lớp khác. Lớp nhanh chóng ổn định để học nhé.” Cô giáo phá tan bầu không khí ngộp thở rồi nhanh chóng bước ra ngoài. Ken chẳng nói chẳng rằng, từ từ đi xuống cuối lớp, ngồi phịch xuống…cạnh Vy Vy. Một bàn có thể có 4 học sinh ngồi. Bàn của vy Vy bây giờ mới chỉ có 2 người. Thêm Ken là 3. Avi mỉm cười. Cậu nhóc không suy nghĩ nhiều, đi xuống bàn của Vy Vy với My My, nói với My My ngồi cạnh Vy Vy đang há hộc miệng.

-“Bạn ngồi ngoài, nhường chỗ cho tôi ngồi trong được chứ?”

Tất nhiên, My My cứng đơ đứng lên nhường chỗ. Quả thật quá dễ bị dẫn dụ. Thế là, thứ tự bàn của Vy Vy, trong cùng là Ken, tiếp đến là Vy Vy, Avi rồi My My.

Mặc cho sự thay đổi, theo Vy Vy, là Không-đáng-bận-tâm này, Vy Vy im lặng, lôi sách vở từ trong chiếc cặp xinh xinh ra.
Chap 3
Spoiler:

-“Này.” My My khều tay Vy vy lúc đi bộ về nhà. Trưa nay con bé bảo sẽ sang nhà Vy Vy ăn cơm.

-“Sao?” Vy Vy, lúc đó đang nghiền ngẫm cuốn tiểu thuyết bằng tiếng anh, lên giọng nhạt nhẽo đáp lại.

-“Bọn mình rất rất có phúc đấy.”

-“Phúc gì cơ?”

-“Được ngồi cạnh hai hotboy chẳng phúc là gì.”

-“Đó là cậu thôi.” My My nhún vai, nhạt giọng. Cô chẳng quan tâm hotboy hót rác gì hết. Hot cũng chẳng phải của mình. My My biết tính bạn nên cũng im lặng, mắt mơ màng về cõi xa xăm mà ai cũng biết là ở đâu đấy.
-“Bác Lan iu vấu của cháu ới ời……….” cửa vừa tự động mở ra, My My đã hét lên ông ổng. Lại chiêu nịnh nọt cũ. Vy Vy chẳng lạ lẫm gì. Mẹ cô thì mãi không chán mấy câu mật ong của My My, vừa nghe tiếng con bé đã ló cổ ra ngoài, cười tươi rói.

-“My My hả? Vào đây cháu, bác sắp nấu xong rồi.”

-“Woa……..” My My kêu lên phấn khích, chạy tuốt vào trong nhà. “Bác ơi để cháu nếm cho.”

Vy Vy bật cười trước cái cảnh nịnh đầm của My My. Cô chào mẹ rồi lên phòng, mắt vẫn không rời cuốn tiểu thuyết. Bước vào phòng, Vy Vy tống ngay cái cặp lên giường, đang định đổ người xuống chiếc giường êm mềm quen thuộc thì chân của cô dẫm lên một vật lạnh lạnh. Mắt Vy Vy rời khỏi trang tiểu thuyết, dời xuống dưới chân.

Một chiếc nhẫn màu đen láy nằm dưới chân cô. Chiếc nhẫn rất đẹp, rất tinh xảo. Không biết của ai thế nhỉ? Vy Vy im lặng, thắc mắc. Cô định lên tiếng hỏi mẹ, nhưng rồi lại suy nghĩ gì đó, lắc đầu, rồi cũng nhặt chiếc nhẫn lên cho vào ngăn tủ.
……………………
Ken uể oải ngáp dài trên chiếc ghế màu đen. Căn phòng rộng thênh nhưng chỉ độc một màu đen nhưng lại chỉ có độc một chiếc đèn treo lung linh. Căn phòng khá tối, đúng gu của ác quỷ. Ken duỗi dài đôi chân, thoải mái thật. Đang định nhắm mắt đánh một giấc thì bụp một tiếng, một dáng người nhỏ bé hiện ra làm Ken nhíu mày.

-“Lần trước đã bảo đừng làm phiền lúc ta đang nghỉ kia mà.”

-“Dạ…Dạ…” Tên nhóc kia lắp bắp. Mặt tái mét, 2 chiếc răng nanh con con ẩn hiện như sợ hãi.

-“Có gì thì nói đi.”

-“Thưa hoàng tử…”

-“Đừng gọi hoàng tử.”

-“Dạ. Thưa thiếu gia. Thần vừa phát hiện ra một linh hồn lang thang.”

-“Thì sao?”

-“Thiếu gia.” Tên kia hoảng hốt. “Cậu quên nhiệm vụ thực tập rồi sao?”

-“Ta có bị thiểu năng đâu mà động chút là quên”

-“Vậy…Vậy cậu sẽ bắt nó lại chứ ạ? Chỉ khi có đủ 100 linh hồn thì cậu mới có thể thành Quỷ Vương.”

-“Nhưng ta chẳng ham hố gì hết.”

-“Thiếu gia!” Câu nói của Ken dường như quá sức chịu đựng của tiểu yêu Kun. Cậu ta hét lên làm Ken hơi nhăn mặt

-“Ta đi là được chứ gì? Thật lắm chuyện.” Ken làu bàu rồi cũng đứng dậy. Tên Kun này chẳng bao giờ cho cậu nghỉ ngơi. Mệt mỏi thật. Ken với tay lấy chiếc mặt nạ màu đen đeo vào, ngay lập tức, một tấm áo choàng cũng màu đen quàng lấy Ken. Nhưng Ken bỗng thấy, có gì đó không ổn. Cậu giật mình, nhìn xuống ngón tay áp út. Chiếc nhẫn biến mất rồi.
……………………..
-“Ăn nhiều vào My My.” Mẹ Vy Vy tươi cười gắp thức ăn cho My My. Vy Vy làm vẻ mặt giận dỗi.

-“Mẹ. Con là con hàng xóm hả?”

Mẹ Vy Vy bật cười.

-“Con bố mày đấy chứ. Ngày nào mẹ chẳng gắp cho con ăn. Hôm nay My My tới, phải đối xử như khách quý chứ.”

My My nghe thấy cười tít mắt. Đang bận nhồm nhoàm nên cô bé chỉ đưa một ngón tay tỏ ý đồng tình với mẹ Vy Vy như trêu tức Vy Vy. Nhìn bạn như thế Vy Vy cũng bật cười.

Ăn xong, mẹ Vy Vy đưa thức ăn vào công ty cho bố cô. Còn My My thì lên phòng Vy vy quậy tưng bừng. cô bé nhảy nhót lung tung trên chiếc gường than yêu của Vy Vy làm cho Vy vy cũng phải rên rỉ thay cho chiếc giường. thế này thì chẳng mấy chốc có giường mới mất.
Sáng hôm sau tới lớp, Vy Vy với My My đã nhìn thấy một cảnh tượng khá hay ho. Avi chưa đến lớp. mấy cô bé đang đứng vây lấy Ken, rối rít.

-“Anh Ken. Anh ăn sang chưa? Em có cơm hộp đây này.”

-“Anh Ken. Anh đẹp trai thật đấy. Em rất hâm mộ anh.”

-“Anh Ken. Nhìn anh mệt mỏi thật. Em mát xa cho anh nhé.” Vy Vy bật cười với cô bé đang loi choi định mát xa cho ken. Con bé này cũng có trí tưởng tượng phết. Nhìn mặt Ken chỉ có thể thấy một chữ lạnh thôi. Có thấy chữ mệt đâu. Nhưng Con bé kia chỉ vừa đưa tay ra, Ken đã lừ mắt nhìn nó. Có thể nói là ánh mắt khá đáng sợ. Làm con bé kia đứng hình. Mấy con bé con lại cũng im thin thít. Ken lạnh lùng buông một câu.

-“Đừng làm bẩn vai tôi.” Rồi cậu đứng dậy

Cả bọn há hốc miệng. Cả My My cũng há hốc miệng. không ngờ lạnh tới mức này. Ken bước ra khỏi lớp , ánh mắt khinh bỉ. Nhưng cậu chỉ vừa mới đi qua chỗ Vy Vy và My My thì một cánh tay chặn cậu lại.
Ken nhướn mày, Vy vy quắc mắt

-“Cậu không nên xúc phạm người khác như thế.” Vy Vy nghiêm giọng. Ken thoáng ngạc nhiên. Nhưng sau đó lập tức lấy lại vẻ lạnh lùng.

-“Không lien quan tới cô.” Nói rồi cậu gạt cánh tay Vy Vy. Nhưng cô bé ngay lập tức nắm lấy cánh tay cậu. Lạnh. Vy Vy thoáng rùng mình. Cánh tay Ken rất lạnh. Như là tay của…

Tử Thi.
-“Làm gì vậy?” Ken bực mình gạt tay Vy Vy ra. Cô bé cũng chợt tỉnh. Nhanh chóng lấy lại phong độ.

-“Xin lỗi bạn ấy đi.” Vy Vy gằn từng tiếng. Con bé lúc nãy đòi mát xa cho Ken kêu lên một tiếng khe khẽ. Ngay lập tức, nó lí nhí.

-“Không cần đâu chị vy vy.”

Nhưng Vy Vy vẫn mặc. Ken chỉ lạnh lùng.

-“Không bao giờ.”Rồi bước đi. Thân thủ rất nhanh. Khiến cho Vy Vy không kịp giữ lại. Vy Vy rùng mình. Lướt đi như gió như thế. Cứ như một hồn ma. Nhẹ bẫng. Ngay cả Đệ nhất cao thủ võ lâm Vy Vy cũng không cảm nhận được. Nhân vật này, rốt cuộc là người như thê nào????
Chap 4
Spoiler:

-“Gì mà ngồi ngẩn thể cô bé?” Một giọng nói ấm áp vang lên ben tai Vy Vy khi cô đang ngồi nơi ghế đá. Avi ngồi xuống bên cạnh cô, cười một cái rõ tươi.

“Hãm thế? Cười thế này thì chết con người ta.”

Vy Vy nghĩ thầm nhưng cũng cười lại với Avi.

-“Không có gì. Em chỉ suy nghĩ một vài chuyện thôi.”

-“Suy nghĩ tới mức ngẩn người àk?”

-“Không có…” Vy Vy nói. Nhưng giọng yếu xìu.

-“Không muốn nói thì thôi vậy.” Avi cũng yếu giọng. Đường đường là thiên sứ cao cấp mà đến an ủi người ta cũng không biết. Avi phụng phịu. Chẳng lẽ mình kém hấp dẫn như thế sao?

-“Phì…” Vy Vy phì cười làm Avi nhăn mặt.

-“Cười gì thế?”

-“Cười cái bản mặt mìn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Làm dâu

Có Một Tình Yêu Không Thể Nghi Ngờ

Nửa đêm, ô sin cố tình mở cửa rồi rên thật to để trêu tức chị vợ liệt giường, ai ngờ 5′ sau phải nhận cái kết

Truyện Gấu Mới Cao Tay Trả Thù Gấu Cũ Voz Full

Vì dấu vết này mà đứa con sơ sinh của tôi đã bị bố ghẻ lạnh ngay khi chào đời