thichdoctruyen.yn.lt - Con xin lỗi bố mẹ của con vì con đã khiến mẹ thật buồn phiền.
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con đã khiến bố mẹ lo lắng cũng như thất vọng rất nhiều vì con.
Con xin lỗi mẹ của con vì con đã làm mẹ khóc.
Con xin lỗi bố của con vì con đã làm những nếp nhăn trên trán bố ngày càng nhiều.
Con xin lỗi bố mẹ của con, xin lỗi rất nhiều...
***
CON THƯƠNG BỐ MẸ NHIỀU LẮM
Bố thân yêu của con… Con gái của Bố đã lớn rồi nhưng chưa lần nào con viết thư riêng cho Bố cả. Hôm nay không biết cơ duyên nào cho con ngồi đây và viết thư cho Bố. Bố ơi, Sài Gòn dạo này mưa nhiều con nhớ những cơn mưa ở nhà, tiếng mưa rơi lộp độp trên mái tôn nhà mình nghe rất vui tai, con nhớ những lần mưa to là Bố đi bắt ếch ở mấy cái ao gần nhà, lúc đó con thương Bố lắm vì con biết ngoài trời mưa lạnh lắm tối lắm có khi con nghĩ lỡ Bố bị rắn cắn hay bị dẫm gai nhọn thì sao nên con cố thức để đợi Bố về rồi hỏi xem có được con nào không con mới yên tâm đi ngủ.
Con thương Bố mẹ cứ sáng hai ba giờ là phải dậy đi cạo mủ cao su. Lúc đó đáng lẽ ra Bố mẹ đang được ngủ ngon lành nhưng phải dậy ra khỏi nhà với cái lạnh của sương gió với nguy hiểm ẩn mình dưới lớp lá cây. Bố của con phải băng qua con suối lên ngọn đồi nữa mới tới vườn nhà. Sáng nào cũng vậy đó, Bố cạo về thì trời cũng vừa sáng. Thật là vất vả, nhưng con chưa bao giờ nghe Bố than phiền gì cả. Cũng vì con đi học nên Bố mẹ phải làm nhiều hơn, cứ mỗi tháng xòe tay cầm tiền của Bố mẹ là con thấy mình đang cầm mồ hôi công sức của Bố mẹ.

Con biết sự vất vả của Bố mẹ như thế nào khi làm ra những đồng tiền ấy. Nhiều lúc con đi chơi đi ăn uống với bạn bè con lại thấy có lỗi với Bố mẹ nhất. Bố lúc nào cũng dặn con nhà mình nghèo nên phải biết tiết kiệm, nhưng con lại tiêu tiền phung phí. Con có lỗi với Bố mẹ quá. Con đi làm thêm chưa mua được gì cho Bố mẹ con thấy xấu hổ quá. Bố ơi con xin lỗi Bố nhiều lắm. Bố muốn con lúc nào cũng phải cố gắng hết sức mong con hơn người ta muốn con trưởng thành hơn nữa, nhưng con lại làm Bố buồn nhiều lắm phải không Bố, con biết Bố muốn con được học bổng để mỗi khi nhậu với bạn có cái để khoe, nhưng con học tệ quá, tới giờ vẫn chưa có. Con sẽ cố gắng kiếm học bổng thật to cho Bố.
Nhiều lúc con không tin vào chính mình, con không dám mơ ước cao xa, con cũng chưa nói cho Bố về ước mơ của con phải không ạ? Bố cũng chưa hỏi con mà…Con ước mơ có thể xây cho Bố mẹ một ngôi nhà nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi, để Bố mẹ không có phải vất vả như bây giờ nữa. Con mơ sẽ là người hướng dẫn cho Bố mẹ trên tuyến du lịch xuyên Việt đầu tiên của con, con sẽ cho Bố mẹ đi du lịch khắp nơi. Chỉ cần Bố mẹ có sức khỏe thôi, con chỉ cần vậy thôi. Chờ con nhé, không lâu nữa thôi Bố à.
Bố ơi, Mẹ ơi, lời con muốn nói nhiều lắm nhưng sao vẫn thấy nghẹn lại, con cám ơn Bố cho con là con gái của Bố, cám ơn Bố đã cho con nhiều lời khuyên những lời dạy bảo trong cuộc sống, con sẽ ghi nhớ và mang theo như một hành trang của cuộc đời này, con mong sao cho thời gian quay lại để con được che chở nâng niu nhõng nhẽo bên Bố Mẹ. Con ngốc lắm phải không Bố, giờ nơi phương xa con chúc Bố Mẹ ngủ ngon, luôn yêu thương nhau, và điều con ao ước nhất là mạnh khỏe. Lời cuối con muốn nói là Con Yêu Bố Mẹ Nhiều Lắm!
CON XIN LỖI
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con thật nghịch ngợm.
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con hay cãi lời mẹ.
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con lười học.
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con đã nói "con ghét bố mẹ".
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con đã khiến mẹ thật buồn phiền.
Con xin lỗi bố mẹ của con vì con đã khiến bố mẹ lo lắng cũng như thất vọng rất nhiều vì con.
Con xin lỗi mẹ của con vì con đã làm mẹ khóc.
Con xin lỗi bố của con vì con đã làm những nếp nhăn trên trán bố ngày càng nhiều.
Con xin lỗi bố mẹ của con, xin lỗi rất nhiều...
Mẹ yêu con, mẹ chăm con từ ngày con thơ bé và con lớn lên trong hạnh phúc và tình thương của mẹ mà con không nhận ra. Càng lớn con lại càng thật hư đốn và khó bảo. Mẹ vẫn cố dạy bảo và khuyên răn nhưng con vẫn vùng vằng và hậm hực bằng mọi thái độ. Con đã không biết được những điều sau con người với bề ngoài là một người phụ nữ kia thật mạnh mẽ và kiên cường.
Mẹ có cả một tuổi thơ thật vất vả và đầy nhọc nhằn, cơm ăn không đủ no, nhà đông em nên mẹ thường phải dậy sớm thức khuya. Cho đến khi có gia đình mẹ vẫn phải vất vả cho các con và cho đến bây giờ mẹ vẫn phải nhọc nhằn vì con.
Con đi học xa là một gánh nặng cho mẹ, mẹ trước đó đã phải chịu hàng ngày mệt nhọc với những giấc ngủ không đủ và bệnh huyết áp cao. Mẹ vẫn kiên cường và chiến đấu với bệnh tật và đi làm kiếm ra những đồng tiền nuôi bốn chị em con ăn học nên người. Có lẽ trước đó con gần mẹ, con được mẹ chăm lo, mẹ chiều mà vô thức quên đi rằng mẹ đã vất vả thế nào.
Bố của con, bố đã có một tuổi thơ không được vẹn toàn nhưng bố cũng dũng cảm và vượt qua nó, và đã thành công trên con đường của mình. Bố là một người cha tốt, một người cha mẫu mực. Bố đã cố gắng tạo dựng một cuộc sống đủ ấm no cho chúng con, tạo dựng một tương lai tương sáng cho chúng con. Bố là một người cha hết lòng yêu thương con cái. Bố vì chúng con mà đành phải chịu khổ chịu lội đến một đất nước xa xôi hàng nghìn kilômét để kiếm ra tiền cho gia đình mình. Bố là một người sống lương thiện, bố hương theo phật và luôn thích làm việc tốt.
Có lẽ vì bố có một tuổi thơ không vẹn toàn nên bố hiểu được sự đau khổ của những người nghèo, vậy mà con bất hiếu, con lại nói với bố rằng "Cái hành động cho một người ăn xin tiền là xấu hổ " Có lẽ vì từ bé con sống trong tình thương yêu của bố mẹ và không biết đến sự khó khăn và vất vả, nên con đã sinh ra tính ích kỉ, mà lại ích kỉ với chính người thân của mình. Con thật đáng trách, con thật bất hiếu với bố mẹ. Cũng có lẽ chỉ khi đi xa thì con mới hiểu ra được tất cả những điều này cũng như bao như đứa trẻ khác. Khi chúng đã có sẵn, khi chúng đang có trong tay thì chúng không biết trân trọng hay yêu thương. Nhưng khi đặt vào một hoàn cảnh nhất định nếu một ngày chúng có lạc mất bố mẹ, hay một ngày không may chúng không còn bố mẹ bên cạnh nữa thì chúng mới có thể hiểu được sự quan trọng của bố mẹ, còn không chúng cứ chìm đắm vào tính ích kỉ bản thân và chỉ làm những điều thỏa đáng và hạnh phúc với bản thân mình. Như con giờ đây, khi con đi làm, con nhận ra được sự quan trọng của bố mẹ đối với cuộc đời con và cũng nhận ra sự vất vả của bố mẹ.
Con hi vọng sau con này con sẽ thành công với cuộc sống của mình, và con có thể làm một điều nho nhỏ cho mẹ và cho bố, con sẽ khiến bố mẹ của con có thể an nhàn và thư giãn với tuổi già của mình. Không còn bận bịu, không còn mệt nhọc để kiếm ra tiền nuôi chúng con nữa. Con cảm ơn ông trời đã cho con được sinh ra trong một gia đình, được sinh ra là con của bố và m