Yêu như mày khổ quá Tam ơi - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Yêu như mày khổ quá Tam ơi (xem 200)

Yêu như mày khổ quá Tam ơi

mắt mày nghe rõ chưa?


Nhỏ dập máy. Tôi chỉ nghe tiếng tút dài mãi, dài mãi.


12h đêm, nhỏ gọi cho tôi, giọng lạc hẳn đi.


- Ở facebook anh bốn mắt. Có đăng một bài hát vào sáng nay: IF I DIE YOUNG. Mày biết bài này không?


- Ừ, tao biết.


- Hihi, hay mày nhỉ? Nhưng mày vừa nói gì với tao đấy? Lúc ấy hình như tao nghe nhầm.


- Mày không nhầm đâu, anh ấy mất rồi. Tai nạn.


Nhỏ vừa khóc vừa cười rồi nhỏ gào thét rồi im lặng rồi lại gào thét rồi lại cười. Tôi không nghĩ mình có thể viết lại cái cách nhỏ Tam nhận cái tin ấy lúc đó.


Đám tang, chỉ có mình tôi về.


Những ngày sau đó, nhỏ bình thản nói chuyện với tôi. Đã có lúc tôi giận vì cái thái độ vô tâm của nhỏ, tôi những tưởng nhỏ sẽ khác khi mà đã từng thân thiết với anh ấy như thế. Ngày giỗ đầu, chúng tôi hẹn nhau về thăm anh, lúc thắp hương mặt nhỏ vẫn tỉnh bơ đến kì lạ, duy chỉ có đôi mắt nhìn vào di ảnh là tôi không thể diễn tả được. Ra đến mộ, nhỏ vẫn chỉ đứng từ xa để chờ tôi và một số người – trong đó có tên hoàng tử xuống tìm mộ anh. Vừa tìm thấy thì cũng là lúc tôi không còn nhận ra nhỏ. Nhỏ lao tới ôm chầm lấy ngôi mộ, nằm đó, im lặng. Mọi người thắp hương rồi ra về. Chỉ còn tôi, nhỏ, tên hoàng tử, anh ta ngồi từ xa nhìn chúng tôi. Cho đến khi ấy nhỏ Tam mới gào thét một cách đau đớn, nhỏ cào tay mình vào những viên đất trên mộ, dứt những cây cỏ như điên dại, nhỏ tự đánh vào tim mình rồi nhỏ gào thét không thành tiếng. Rồi nhỏ ngồi đó, im lặng khóc im lặng cười trong nước mắt.


Tôi đến bên, lay vai nhỏ.


- Về thôi.


- Nhưng tao chưa thấy anh ấy.


- Giờ như vậy thì có ích gì chứ? Hoàng tử gào lên. Đáng ra em nên biết đau sớm hơn.


- Đúng rồi mày ơi, giá như hồi ấy tao bớt tham lam hơn. Mày đã đúng, mày có con mắt nhìn người tuyệt vời mới thấy được một người như vậy.


Tôi nhìn hoàng tử vẻ khó hiểu, nhỏ Tam vẫn cứ ngồi đó, im lặng nhặt cỏ, im lặng xếp lại những viên đất vỡ ra từ mộ anh.


Thật ra, có một bí mật mà sau đó nhỏ Tam mới biết, bí mật ấy dày vò nhỏ tới tận bây giờ. Khi chúng tôi đã 30 tuổi, nhỏ vẫn không thể quên được anh ấy. Chàng trai 4 mắt của chúng tôi.


Sau hôm thăm mộ, tôi nhận được cuộc hẹn gặp từ hoàng tử. Chúng tôi, 3 người nói chuyện khá lâu, đủ để biết tất cả những gì xảy ra mà cả tôi và Tam đều không biết.


4 mắt của chúng tôi không bị tai nạn, mà chính anh tự kết liễu cuộc đời mình. Một bí mật còn hơn cả điều ấy là lí do anh rời bỏ chúng tôi cái lí do mà chúng tôi mãi mãi không có được và chính nhỏ Tam – người luôn bị ám ảnh bởi điều này. Có lẽ khi anh sinh ra và lớn lên cũng đủ để đau, để hình thành nên một chàng trai như thế. Vậy nên cái cách anh trách khứ cuộc đời này cũng không có gì lạ. Trước khi chết, anh ấy từng có một câu hỏi: Tại sao những người anh yêu thương đều rời bỏ anh?


Câu hỏi ấy liên quan đến Tam. Cô gái kì lạ mà một người kì lạ đã yêu, cô gái duy nhất có thể hiểu anh. Lí do mà anh tránh mặt chúng tôi ngày ấy không phải vì cô người yêu kia mà chính vì nhỏ Tam. Vì nhỏ đã ngốc nghếch yêu thằng bạn thân của anh, lặp lại nỗi đau mà anh phải chịu khi khó khăn lắm anh mới có thể quên chuyện bị phản bội để yêu, để bắt đầu yêu. Và rồi cả cô người yêu hiện tại cũng bỏ anh để yêu một người bạn thân cùng lớp đại học của anh. Số phận phải chăng đang cố trêu ngươi con người.


Nhỏ Tam là đứa như thế, không biết thì tò mò, biết rồi thì cứ giữ mãi không quên. Từ ngày ấy nhỏ tự trách mình ngu ngốc, tự trách bản thân bị làm mờ mắt bởi những hào quang vô nghĩa, tự trách mình tham lam khi muốn có được cả hai con người ấy.


Cho đến giờ, khi tôi đã lập gia đình và có con, khi chúng tôi đã ở tuổi 30 mỗi lần gặp nhỏ vẫn vu vơ nhắc tôi.


- "Tao hối hận quá, giá mà ngày ấy.... Mày ơi, tại sao tao lại không về để nhìn mặt anh lần cuối."


TAO ƯỚC, TAO BIẾT MÌNH YÊU ANH SỚM HƠN. CHÍNH ANH CHỨ KHÔNG PHẢI CHÀNG HOÀNG TỬ MÀ TAO MƠ MỘNG."


Như thế đấy, cô gái ấy ôm hận mà sống như thế. Không lập gia đình, mỗi ngày đều đến thăm mộ người mà cô gọi là chồng. Người gắn liền với hai chữ giá mà của cuộc đời cô. Ngày đi lấy ảnh cưới của nhỏ, tôi nhìn nhỏ vui mừng như trẻ con mà ứa nước mắt. Cái ảnh cưới lạ nhất mà tôi từng thấy: một cô gái trẻ mặc váy cưới ôm di ảnh người mà cô yêu thương.Tôi ôm nhỏ vào lòng, chỉ biết nói một câu.


- Yêu như mày, khổ quá Tam ơi.


Duyên Kwon




Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Em.. bị bệnh giang mai..

Lắng nghe tâm sự thầm kín của 12 cung hoàng đạo

Phát hoảng với mâm cơm vỏn vẹn đĩa đậu luộc, tô canh xương và bát nước mắm của mẹ bạn trai ngày ra mắt

Câu nói vô tình của bé gái trong hôn lễ khiến cô dâu hủy bỏ đám cưới với hôn phu ngay lập tức

Tự Truyện