Tao Biết Rồi - Tao Yêu Mày - Truyện Ngắn - Đọc Truyện - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Tao Biết Rồi - Tao Yêu Mày - Truyện Ngắn - Đọc Truyện (xem 49)

Tao Biết Rồi - Tao Yêu Mày - Truyện Ngắn - Đọc Truyện

chiếc điện thoại. Bàn tay nó vẫn không ngừng nghỉ bấm số gọi cho Khánh Đăng, nhưng đáp lại đầu dây bên kia chỉ là tiếng ' TÚT..TÚT ' dài vô hạn. 'Tại sao Khánh Đăng không bắt máy?' câu hỏi tự đặt ra trong đầu nó. 'Phải chăng là...'. Nó lắc đầu cố xua đi những lời nói của hắn ban chiều, nước mắt nó lại rơi. Nó chẳng hay rằng Dũng đã ngất lịm đi khi cố đuổi theo nó, giờ nó chỉ biết đến Khánh Đăng.
----------------------------
Lan đến lớp, không thấy hắn.
Hôm nay hắn không đến lớp, tiết học trôi qua thật nặng nề đối với nó. Nó nghĩ đến Khánh Đăng, cả hắn nữa. Đột nhiên điện thoại nó rung lên.
' Lan, anh muốn gặp em. Anh đang đợi trước cổng trường'
Mắt nó rực sáng lên khi nhận được tin nhắn của Khánh Đăng. Nó đã mong Khánh Đăng biết nhường nào. Nó chạy thật nhanh về phía cổng trường, nơi mà trái tim nó đang mong mỏi. Nụ cười rạng rỡ trên môi khi vừa nhìn thấy Khánh Đăng.
- Anh_Nó gọi lớn
Khánh Đăng quay lại nhìn nó.
Tại quán cafe.
Lan và Khánh Đăng ngồi đối diện nhau. Nó nhìn Khánh Đăng, lòng nó chợt lo lắng. Khánh Đăng im lặng, tay mân mê cốc cà phê, mắt nhìn về phía con đường dòng người tấp nập qua lại.
- Hôm qua em gọi mãi mà anh không bắt máy. Anh sao vậy?_Lan lên tiếng hỏi đánh tan cái không khí ảm đạm như sự ngăn cách giữa nó và Khánh Đăng nãy giờ.
- Lan à, thực ra..._Khánh Đăng ngập ngừng
- Anh nói đi, em vẫn nghe nè_Mặt nó cố gượng cười mặc dù nó vẫn dự cảm một điều không hay xảy ra.
- Anh đã có bạn gái mới. Anh xin lỗi.
Tú Lan tắt nụ cười trên môi. Đôi mắt trở nên vô hồn nhìn Khánh Đăng. Nó khẽ run lên, nấc nghẹn ngào. Nó cố gắng lấy lại chính mình, nó không được khóc trước kẻ phản bội. Nó tin lầm người rồi.
- Thời gian qua anh lừa dối em ư? Em đã làm gì sai?
- Em không làm sai điều gì cả.
- Vậy tại sao...?
Nó chưa nói hết câu thì Khánh Đăng đã ngăn lời bằng một câu kết thúc.
- Mình chia tay đi
Nó im lặng một lúc, nhếch môi cười nhạt, khuôn mặt trở nên vô cảm.
- OK. Chia tay. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa.
Nó bỏ đi. Nó đã cố gắng , nhưng tại sao Khánh Đăng lại cứ đẩy nó ra. Trái tim nó đau thắt.
----------------
- Tú Lan
Nghe tiếng gọi, nó quay ra phía Dũng, đập vào mắt nó là con rắn. Nó nhìn tròn cả mắt.
- Rắn giả, tưởng tao ngu à? Dẹp mấy cái trò quái đảng lại đi
- Mất cả hứng, thấy cái mặt mày lạnh tanh suốt nên tao mới bày trò chứ bộ.
Lan lặng thinh. Kể từ ngày nó chia tay với Khánh Đăng, từ một đứa hay cười, hay nói giờ trở nên lạnh lùng, vô cảm, không tin vào tình yêu. Dường như bất cần với tất cả những gì trước mắt. Còn hắn cứ cố gắng bày đủ trò để có thể thấy nó trở lại như trước kia, một con bé có nụ cười tỏa nắng.
- Lan này
- Lại gì nữa??
Nó bắt gặp ánh mắt Dũng đang nhìn nó chăm chú. Chẳng hiểu sao nó lại vội quay đi.
- Ngày mai mày đi chơi với tao, được chứ???
Dũng nhìn Lan đợi chờ một câu trả lời.
- Mệt, tao muốn ở nhà
- Hôm nay buổi học cuối cùng, mai nghỉ hè rồi còn gì. Mỗi buổi ngày mai thôi.
Hắn cố năn nỉ.
- Lúc khác đi, nghỉ hè thì tao với mày vẫn còn gặp nhau mà. Sao cứ nhất thiết ngày mai. Bữa khác đi._Nó nhíu mày, tay cứ tô tô vẽ vẽ lên quyển vở.
- Lỡ tao với mày sẽ không gặp được nhau nữa thì sao?
- Mày đang nói vớ vẩn gì đấy?
- Không có gì. Đi với tao nhá, mỗi sáng mai thôi. Đi mà.
Nó quay sang nhìn hắn, lại bắt gặp ánh mắt hắn thêm lần nữa.
- Mấy giờ?
Mặt hắn bỗng trở nên rạng ngời như vớ được vàng.
- Bảy giờ, sáng mai tao qua đón.
- Ờm.
- Yêu mày quá cơ_Hắn chớp lấy thời cơ lúc nó không để ý đặt lên má Lan một nụ hôn.
Nó thoáng ngạc nhiên nhìn hắn rồi mặt từ từ chuyển gam màu.
- Mày...!!..mày..!_Nó tức ước xì khói lỗ tai ra.
- HÊ HÊ, trả thù lần trước mày cắn tao thôi mà_Nói xong hắn vọt lẹ ra khỏi lớp.
- Đồ đểu..!_Nó quát lớn
Hắn quay lại, khuôn mặt gian xảo cười đắc chí như muốn chọc tức nó.
- BỤP..!!!
Chiếc dép bay nhanh lao thẳng mặt hắn. Lần này thì người phát ra tiếng cười lại là nó. Nó ôm bụng cười ngặt ngẽo.
- May mà hôm nay tao mang dép..HAHA..chứ không thì...! HAHAHAAAAA
Hắn tỏ ra hậm hực rồi bỏ đi trước mặt nó, nhưng đằng sau hắn nở một nụ cười. Cuối cùng thì hắn cũng đã khiến nó cười trở lại. 'Mặt trời' của hắn lại lên rồi...12»


Đánh giá

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đừng Yêu Ai Nếu Trái Tim Chưa Đủ Sẵn Sàng!

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Người yêu tôi là ma cà rồng

Câu được con rùa vàng