Những đứa con của dòng Mekong - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Những đứa con của dòng Mekong (xem 34)

Những đứa con của dòng Mekong

Nhà nó ở đâu? Các chị em nó đã tan đàn xẻ nghé rồi. Không biết chuyến đi có gì thú vị hay chỉ càng làm vết thương ký ức xưa trở nên đau nhức? - Thomas có hạnh phúc với mẹ nuôi không? – Thúy Vi nhìn nó hỏi – Có thích cuộc sống ở đây không? - Mẹ thương tôi lắm – Thomas tư lự – Nhưng dẫu sau tôi và mẹ cũng khác nhau nhiều quá. Giá như tôi được mẹ nhận nuôi từ hồi hai tuổi như TiTi, tôi sẽ thương mẹ biết bao. Hai người đã lên đến đỉnh đồi, Mélanie và TiTi nhìn họ kỳ lạ. Hẳn hai cô đã nhận ra Thomas có tình cảm đặc biệt với cô nàng đến từ Việt Nam. Thúy Vi vẫn rất tự nhiên và thân thiện bá vai TiTi cùng nhìn ra biển. Mélanie chỉ cho Thúy Vi thấy hòn đảo xa, nơi bá tước Monte-Cristo trứ danh bị giam cầm rồi vượt ngục về đất liền trong tiểu thuy của Alexandre Dumas. Bọn trẻ lại bàn nhau ngày mai đi tàu ra đảo. Viễn cảnh sẽ có một ngày pic-nic tuyệt vời làm Thúy Vi vỗ tay vui thích. Trông cô trẻ măng và hồn nhiên như cùng tuổi mười bốn với TiTi. Thomas đỏ mặt nghĩ thầm “Nàng xứng với mình lắm, đâu có ai biết nàng hơn mình hai tuổi!”. Nó tìm dịp tách riêng nói chuyện với Thúy Vi và tha thiết đề nghị năm sau về Việt Nam được mời cô cùng thăm vùng quê nghèo bên dòng Mekong. - Thúy Vi sẽ được thấy hoa điên điển vàng – Thomas hào hứng – Và tôi sẽ bắt cá nướng đất sét cho cô ăn. Mùa nước nổi vui lắm, cá nhiều vô cùng. Tôi còn biết nấu canh lục bình với hến. Ăn một lần cô sẽ thèm suốt đời đó! - Vậy hả? – Thúy Vi hỏi lại, giọng lịch sự – Cảm ơn anh! Mélanie chịu hết nổi vẻ ân cần hiếm có Thomas dành riêng cho Thúy Vi, nó xấn đến hỏi thẳng “Hai người nhỏ to gì đó?”. Thomas nhún vai không thèm trả lời nhưng Thúy Vi đã mau mắn tiết lộ “Thomas nói năm sau về Việt Nam sẽ cùng tôi về quê bên sông Mekong. Sẽ cho tôi ăn bông điên điển, cá nướng đất sét và lục bình, hi hi…” - Gớm! – Mélanie la to – Những thứ đó lúc nước lũ lên không còn gì ăn mới phải nuốt! - Cô… – Thomas nén giận, nó nghĩ sẽ không bao giờ tha thứ cho con nhỏ chối bỏ gốc gác này. *** Đã gần cuối Đông, ngoài bến cảng Marseille gió thổi từng cơn cắt da. Những con hải âu trắng co ro chao lượn uể oải trong nền trời xám ngắt. Thúy Vi về Việt Nam từ cuối hè vẫn chưa liên lạc lại. Nhiều lúc nhìn hoàng hôn trên bến cảng Thomas than thầm con gái sao khó hiểu rồi lê gót buồn thiu về nhà. Hôm nay Mélanie và TiTi đến thăm mẹ nó bị bệnh, Thomas lấy hết can đảm bắt chuyện vu vơ rồi đột ngột vô đề “Hai cô có nhận được email của Thúy Vi không?”. TiTi hồn nhiên lắc đầu. Mélanie nhìn Thomas châm chọc rồi giả bộ trò chuyện với mẹ nó “Bác ơi, chị Thúy Vi con nhà giàu, sinh ra và lớn lên trong gia đình trí thức, bản thân chị ấy cũng là sinh viên Y Khoa nên có vẻ kiêu kỳ! Con đòi làm mai mấy anh chàng Pháp hay Việt Kiều cho chị ấy, vậy mà còn bị mắng “Vô duyên! Ai mà thèm!”. Mẹ Thomas hiểu tâm sự thằng con đen đúa và đèo đẹt của mình. Trong khi Mélanie lớn lên từng ngày, thoát xác và hạnh phúc với cuộc sống hiện đại ở Châu Âu thì thằng bé Sâm dường như không dứt được những ký ức đau buồn. Bà biết thằng con đã cố gắng hòa nhập để làm mẹ vui lòng nhưng những hoài niệm về gia đình ruột thịt bên bến sông nghèo sẽ không thể nào phai. Bà nhìn bọn trẻ cùng chung xuất xứ nhưng giờ đã có những điểm khác nhau, cười hiền lành “Học Y Khoa nên chắc Thúy Vy bận quá. Nhưng cô ấy đã hứa hoàn một việc cho mẹ. Mẹ tin Thúy Vy không thất hứa đâu!” Thomas đánh xe đưa Mélanie và TiTi về nhà với thái độ lạnh lùng cố hữu. Cô chị càng ngày càng không chịu được vẻ trịch thượng của Thomas. Mélanie đột ngột lên tiếng “Anh tưởng mình là ai? Anh không còn là Việt Nam nữa mà cũng chẳng bao giờ trở thành một người Pháp thật sự. So với Thúy Vy anh không xứng!”. TiTi hoảng hốt ra hiệu dừng lại nhưng đã quá muộn, chị nó tiếp tục gay gắt “Ngay cả với tôi, người có cùng quá khứ cô nhi, anh cũng không xứng…” Thomas thắng gấp, xe đang nằm sát mép vực, dưới kia biển tối đen lạnh lùng bí hiểm. *** Sau sự kiện “Thomas thiếu suy nghĩ suýt lao xe xuống biển chết chìm cùng hai cô gái”, gia đình Jouve giận dữ cắt đứt quan hệ với nó. Thomas cũng thề không bao giờ nhìn mặt con nhỏ Mélanie xấc láo. Thế nhưng hiện tại nó lại đang chở mẹ đến nhà Jouve cùng hộp chocolat to tướng như dạo mùa hè. “Con nhỏ xấc láo” lại cười tươi rói chạy ra và TiTi hôn nó thắm thiết như chưa từng tái xanh mặt mày mắng xối xả trên miệng vực “Anh là đồ điên!”. Cả hai gia đình vừa nhận được những tấm thiệp chúc Xuân in cành mai vàng rực rỡ cùng bánh chưng xanh và dưa hấu đỏ. Đã từ lâu bọn trẻ không được ai nhắc đến Tết cổ truyền với những niềm hân hoan chờ đón giao thừa. N12»


Đánh giá

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khốn khổ vì nhà rộng

Yêu đôi môi em

Thế Nào Là Cảm Giác Yêu Một Người Nhưng Vẫn Cô Đơn?

Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 27/03 – 02/04/2017

Người dành trọn cả yêu thương…