Lá ước - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Lá ước (xem 34)

Lá ước

m lì khó chịu. Dương bực bội ngồi lì sau xe, không thèm bắt chuyện. Đến khi về đến đầu phố, Dương nhảy xuống xe không thèm đi nữa. Tôi và Dương đứng lặng lẽ nhìn nhau. Xung quanh, lá xà cừ bắt đầu rụng lả tả. - Hôm nay anh làm sao vậy? – Dương hỏi. Im lặng trong giây lát, tôi thốt lên: - Dương, anh yêu em! Không gian quanh tôi như đọng lại. Chỉ có yiếng gió thổi vi vút qua nhưng hàng cây xanh. Lá xà cừ trút mau hơn. Tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm. Mặt Dương bỗng ửng đỏ. Dương thẹn thùng chạy về nhà. Tôi đứng lặng nhìn theo. Thấy lòng ấm áp. Nhưng Dương đột ngột đổ bệnh. Mọi người không hiểu bệnh gì. Tự dưng thấy Dương cứ xanh xao hẳn đi. Đưa Dương đi khám bệnh, tôi bàng hoàng. Dương bi ung thư, phải phẫu thuật gấp. Mẹ Dương lo tiền chữa bệnh đến phát ốm. Nhà tôi cũng ra sức trợ giúp. Nhưng trải qua mấy ca phẫu thuật rồi mà Dương vẫn ốm nhom, bệnh vẫn dai dẳng. Dương nghỉ học ở nhà trị bệnh. Dương sống hằng ngày với thuốc. Có những hôm thấy Dương thẫn thờ nhìn xuống lòng đường mà lòng tôi buôn da diết. Dương một thời hồn nhiên, mơ mộng giờ như chiếc lá úa, mong manh giữa mùa đông. Tôi thường sang nói chuyện với Dương buổi chiều. Thật lạ, những khi có tôi Dương tỏ ra vui vẻ lạ kỳ. Dương bắt tôi kể hết chuyện nó đến chuyện kia. Những chuyện ở trường, ở lớp. Những chuyện trong nhà ngoài phố. Rồi Dương nằng nặc đòi tôi dẫn đi chơi phố. Tôi kiên quyết không cho đi. Dương giận dỗi kông thèm nói chuyện với tôi cả buổi. Hàng tuần, tôi và mẹ Dương đưa Dương đi bệnh viện để xạ trị. Dương vừa đi vừa phụng phịu. Tôi phải dỗ dành mãi Dương mới chịu để chúng tôi đưa đi. Tôi mua hai chiếc kẹo bông cho Dương cầm trên tay. Trước lúc đến bệnh viện, tôi hay chở Dương lòng vòng qua mấy con phố cổ, qua hồ Gươm ngồi ngắm một lúc. Dương thích thú, không chịu ngồi yên, cứ tung tăng như con chim sẻ . Tôi lo lắng vừa đi theo Dương vừa giục Dương nhanh còn đến bệnh viện. Những ngày như thế đã kéo dài được gần ba năm. Bỗng nhiên tôi nhớ tới buổi gặp bác sĩ lúc sáng nay. Ông là người đã theo dõi bệnh tình của Dương từ ngày đầu tới giờ. Khi tôi đến xin bác sĩ cho Dương về nhà mấy ngày trước khi tiến hành phẫu thuật, ông đã đồng ý . Ông gọi tôi vào phòng riêng để nói chuyện. Nhìn dáng vẻ của ông, tôi đoán có điều không tốt lắm. Ông chậm rãi nói: - Là bác sĩ trong nghề được hơn hai mươi năm, lại là người trực tiếp điều trị cho Dương, tôi thật sự bất ngờ trước điều kỳ diệu mà Dương đã làm được. – Ông ngừng lại tháo cặp mắt kính cầm trên tay. Tôi hồi hộp chờ đợi . Ông tiếp tục – Ca phẫu thuật sắp tới sẽ rất khó khăn. Tỉ lệ thành công rất thấp và phụ thuộc vào nghị lực của Dương. Hãy chuẩn bị cho Dương một tâm lý tốt nhất. Chúng ta sẽ cùng chờ đợi một điều kỳ diệu xảy ra… - Thế cháu phải làm gì đây? – Tôi hoang mang hỏi lại - Cậu đã ở bên Dương mười năm. Cậu sẽ biết phải làm gì mà! – Ông bác sĩ đáp lại. Ông bác sĩ đi rồi. Tôi vẫn ngẩn ngơ đứng một mình giữa gian phòng. Tôi không biết phải làm sao để Dương có thể yên tâm cho ca phẫu thuật sắp tới đây? - Dương này! – Tôi cất tiếng gọi . - Gì vậy anh? – Dương khẽ đáp. - Anh muốn kể cho em nghe một câu chuyện! - Chuyện gì cơ? - Chuyện về những chiêc lá mùa đông! – Tôi thủ thỉ – Những chiếc lá rụng xuống không phải vì buồn đâu! - Thật sao? - Ừ ! Chúng mang trong mang trong mình một bí mật đấy. Đó là những điều ước! Khi những chiếc lá rụng xuống sẽ mang theo một điều ước. Nếu ai đó bắt được những chiếc lá khi nó còn đang rơi, điều ước của người đó sẽ thành sự thật… - Anh nói xạo! Thế thì một năm có biết bao nhiêu là điều ước thành sự thật à? – Dương thắc mắc. - Ừ! Sẽ có rất nhiều tốt đẹp sẽ đến. Chỉ cần ta biết cách đón lấy và trân trọng nó! - Thật à? – Biết là tôi đang nói dối nhưng Dương vẫn cứ tin. - Ừ!… Trời nổi gió mạnh hơn. Tiếng mẹ Dương giục đóng cửa sổ lại. Dương miễn cưỡng làm theo. Mắt vẫn chăm chú nhìn theo những chiếc lá đang rơi. Tôi chạy về nhà mang sang chiếc hộp gỗ. Trong ấy đựng những chiếc lá mà tôi và Dương bắt được trong những mùa lá rụng. Mỗi khi đón được một chiếc lá rơi trong gió, Dương thích thú bắt tôi đem về cất trong chiếc hộp gỗ này, những chiếc lá khô cong giờ ngả sang màu nâu xám. Dương ngơ ngác nhìn tôi. Tôi cười trấn an. Tôi lục trong ngăn bàn của Dương lôi ra những chiếc bút dạ đủ màu sắc. Dương hiểu ý, ngồi xuống bên cạnh. Hai đứa tôi hí húi viết điều ước của mình lên những chiếc lá. Dương thích thú vẽ lên đó những hình hình 12»


Đánh giá

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc truyện Một Ký Ức Đẹp Full trên điện thoại

Truyện Vì Anh Nghiện Em Rồi

Đi dự tiệc công ty thì bắt gặp bạn trai đang đẩy xe ngô khoai

Vì mình hay vì tình?

Xem tử vi ngày 14/03/2017 Thứ Ba ngày của 12 cung hoàng đạo