giới trong tranh của tôi nở rộ những sắc màu.
Tôi bắt đầu tìm mua tất cả các hạt giống mang tên cúc chuồn chuồn đem về gieo trồng trong thung lũng, một cách bí mật. Tôi muốn tặng cho Lyon một cánh đồng chuồn chuồn đẹp như cánh đồng anh đã tặng cho tôi lần đầu tiên gặp nhau. Mùa hè một năm sau đó, cúc chuồn chuồn nở rộ trong từng khe đá và từng nhành cỏ của thung lũng xanh dập dìu hàng vạn đôi cánh.
4. Tôi không biết khoa học đã đặt tên cho nó chưa, hay là nó chỉ dành riêng cho tôi, nhưng quả thực đó là loài chuồn chuồn đặc biệt nhất và cũng là duy nhất tôi đã gặp – loài chuồn chuồn kì diệu mà toàn thân như được phủ một lớp nhũ màu xanh lam óng ánh. Đó là câu chuyện xảy ra vào cuối hè năm tôi mười tuổi…
- Không thể tin được, nhìn kìa, Rosée!
Tôi nhìn theo hướng tay anh chỉ. Con chuồn chuồn đó không nhỏ như chuồn chuồn kim nhưng cũng không hoàn toàn giống chuồn chuồn đá. Đặc biệt, nó có màu sắc của bầu trời hạ được dát bạc, giống như màu mắt của Lyon. Chúng tôi gọi nó là chuồn chuồn kim cương.
- Em phải vẽ nó – tôi tuyên bố.
Trên thực tế, tôi đã không bao giờ thực hiện được lời tuyên bố đó. Chuồn chuồn kim cương chỉ ghé qua bức tranh dở dang của tôi có vài giây rồi vụt cánh bay về phía bên kia của hồ nước. Tôi hốt hoảng gọi theo:
- Chuồn chuồn kim cương, trở lại đây!
Trong lúc tôi sơ ý vung tay quá mạnh, một giọt màu trên ngọn bút lông đã bị bắn lên cánh một chú chuồn chuồn ngô gần đó. Nhưng chuồn chuồn kim cương thì mãi mãi không trở lại.
Ngày hôm đó, tôi đột ngột nhận được tin, con thuyền của ba tôi gặp bão ngoài biển
Ngày hôm đó, tôi nhận được tin, ba tôi đã qua đời.
Ngày hôm đó, lần đầu tiên tôi biết rằng, ba tôi sẽ không bao giờ quay trở lại.
Giống như chuồn chuồn kim cương.
Lyon mở toang cánh cửa và kéo tôi ra khỏi căn phòng âm u ba ngày sau đó. Anh nắm tay tôi chạy một mạch qua những dãy nhà ngói đỏ, qua những hàng cây đã dần chuyển từ sắc xanh sang vàng cam, qua một cánh đồng cỏ dại lác đác những cành cây khô nẻ, qua cổng tòa nhà biệt thự cổ kính giăng đầy hoa ánh hồng, và dừng lại trên đỉnh đồi nhìn xuống thung lũng chuồn chuồn.
Hàng trăm, hàng ngàn con chuồn chuồn đầy sức sống đang bay lượn trước mắt tôi, nhưng, đặc biệt hơn, mỗi con, mỗi con, đều có một vệt màu xanh trên đôi cánh.
- Chuồn chuồn kim cương đã đi mất, nhưng cả cánh đồng chuồn chuồn, kể cả chúng nữa – Lyon chỉ về phía những bông cúc chuồn chuồn – đều ở lại bên em.
Và tôi bật khóc.
Đúng vậy, trên thực tế, tôi đã không bao giờ hoàn thành bức tranh về chuồn chuồn kim cương, hay nói đúng hơn, nó chỉ được vẽ lại duy nhất như một mảng màu trong ký ức của tôi. Nhưng chiều ngày hôm đó, một buổi chiều cuối hạ lặng lẽ, tôi đã tạo lên một bức tranh khác, bức tranh mang hình ảnh của những con chuồn chuồn cánh xanh. Chuồn chuồn kim cương là loài chuồn chuồn dặc biệt nhất và duy nhất mà tôi đã từng gặp, nhưng đây lại là bức tranh đặc biệt nhất và cũng là duy nhất mà một cô bé mười tuổi đã vẽ nên.
Tôi tặng cho mẹ những con chuồn chuồn cánh xanh. Mẹ khóc và ôm tôi cùng chuồn chuồn vào lòng. Và khi đó, tôi biết rằng mẹ đã hiểu thấu tấm lòng của chuồn chuồn cánh xanh.
Lyon hì hụi cả sáng ngày hôm sau để chuẩn bị cho chúng tôi một thứ mà anh gọi là “quả cầu thời gian”. “Hãy cất giấu một thứ gì đó quý giá đối với em vào trong này. Một ngày nào đó khi đào lên, em sẽ thấy nó có ích cho em” – anh nói.
Tôi để vào đó bức tranh tôi vẽ một cậu bé tóc vàng mắt xanh đang cười dưới ánh nắng, còn Lyon thì để vào một cái hộp gỗ mà anh không cho tôi biết bên trong là gì, sau đó chúng tôi cùng nhau chôn quả cầu thời gian kề bên một tảng đá gần hồ nước, dưới sự chứng kiến của hàng ngàn đôi mắt chuồn chuồn.
5. Tôi sẽ mãi mãi không thể quên được tiếng ve kêu ra rả đến nhức lòng của mùa hè năm đó, cái mùa hè mà Lyon chuẩn bị vào đại học và tôi bước vào tuổi 15.
Mẹ tôi ốm từ cuối năm trước. Thời gian đó tôi thường xuyên ở nhà chăm sóc mẹ, và Lyon thì ghé qua giúp tôi. Tình cảm của chúng tôi đã đạt tới mức có thể chia sẻ mọi điều với nhau, vậy mà cái tin tức đột ngột ấy phải đến giây phút cuối cùng khi không kìm lòng được nữa anh mới thông báo cho tôi.12»
Đánh giá
Tôi bắt đầu tìm mua tất cả các hạt giống mang tên cúc chuồn chuồn đem về gieo trồng trong thung lũng, một cách bí mật. Tôi muốn tặng cho Lyon một cánh đồng chuồn chuồn đẹp như cánh đồng anh đã tặng cho tôi lần đầu tiên gặp nhau. Mùa hè một năm sau đó, cúc chuồn chuồn nở rộ trong từng khe đá và từng nhành cỏ của thung lũng xanh dập dìu hàng vạn đôi cánh.
4. Tôi không biết khoa học đã đặt tên cho nó chưa, hay là nó chỉ dành riêng cho tôi, nhưng quả thực đó là loài chuồn chuồn đặc biệt nhất và cũng là duy nhất tôi đã gặp – loài chuồn chuồn kì diệu mà toàn thân như được phủ một lớp nhũ màu xanh lam óng ánh. Đó là câu chuyện xảy ra vào cuối hè năm tôi mười tuổi…
- Không thể tin được, nhìn kìa, Rosée!
Tôi nhìn theo hướng tay anh chỉ. Con chuồn chuồn đó không nhỏ như chuồn chuồn kim nhưng cũng không hoàn toàn giống chuồn chuồn đá. Đặc biệt, nó có màu sắc của bầu trời hạ được dát bạc, giống như màu mắt của Lyon. Chúng tôi gọi nó là chuồn chuồn kim cương.
- Em phải vẽ nó – tôi tuyên bố.
Trên thực tế, tôi đã không bao giờ thực hiện được lời tuyên bố đó. Chuồn chuồn kim cương chỉ ghé qua bức tranh dở dang của tôi có vài giây rồi vụt cánh bay về phía bên kia của hồ nước. Tôi hốt hoảng gọi theo:
- Chuồn chuồn kim cương, trở lại đây!
Trong lúc tôi sơ ý vung tay quá mạnh, một giọt màu trên ngọn bút lông đã bị bắn lên cánh một chú chuồn chuồn ngô gần đó. Nhưng chuồn chuồn kim cương thì mãi mãi không trở lại.
Ngày hôm đó, tôi đột ngột nhận được tin, con thuyền của ba tôi gặp bão ngoài biển
Ngày hôm đó, tôi nhận được tin, ba tôi đã qua đời.
Ngày hôm đó, lần đầu tiên tôi biết rằng, ba tôi sẽ không bao giờ quay trở lại.
Giống như chuồn chuồn kim cương.
Lyon mở toang cánh cửa và kéo tôi ra khỏi căn phòng âm u ba ngày sau đó. Anh nắm tay tôi chạy một mạch qua những dãy nhà ngói đỏ, qua những hàng cây đã dần chuyển từ sắc xanh sang vàng cam, qua một cánh đồng cỏ dại lác đác những cành cây khô nẻ, qua cổng tòa nhà biệt thự cổ kính giăng đầy hoa ánh hồng, và dừng lại trên đỉnh đồi nhìn xuống thung lũng chuồn chuồn.
Hàng trăm, hàng ngàn con chuồn chuồn đầy sức sống đang bay lượn trước mắt tôi, nhưng, đặc biệt hơn, mỗi con, mỗi con, đều có một vệt màu xanh trên đôi cánh.
- Chuồn chuồn kim cương đã đi mất, nhưng cả cánh đồng chuồn chuồn, kể cả chúng nữa – Lyon chỉ về phía những bông cúc chuồn chuồn – đều ở lại bên em.
Và tôi bật khóc.
Đúng vậy, trên thực tế, tôi đã không bao giờ hoàn thành bức tranh về chuồn chuồn kim cương, hay nói đúng hơn, nó chỉ được vẽ lại duy nhất như một mảng màu trong ký ức của tôi. Nhưng chiều ngày hôm đó, một buổi chiều cuối hạ lặng lẽ, tôi đã tạo lên một bức tranh khác, bức tranh mang hình ảnh của những con chuồn chuồn cánh xanh. Chuồn chuồn kim cương là loài chuồn chuồn dặc biệt nhất và duy nhất mà tôi đã từng gặp, nhưng đây lại là bức tranh đặc biệt nhất và cũng là duy nhất mà một cô bé mười tuổi đã vẽ nên.
Tôi tặng cho mẹ những con chuồn chuồn cánh xanh. Mẹ khóc và ôm tôi cùng chuồn chuồn vào lòng. Và khi đó, tôi biết rằng mẹ đã hiểu thấu tấm lòng của chuồn chuồn cánh xanh.
Lyon hì hụi cả sáng ngày hôm sau để chuẩn bị cho chúng tôi một thứ mà anh gọi là “quả cầu thời gian”. “Hãy cất giấu một thứ gì đó quý giá đối với em vào trong này. Một ngày nào đó khi đào lên, em sẽ thấy nó có ích cho em” – anh nói.
Tôi để vào đó bức tranh tôi vẽ một cậu bé tóc vàng mắt xanh đang cười dưới ánh nắng, còn Lyon thì để vào một cái hộp gỗ mà anh không cho tôi biết bên trong là gì, sau đó chúng tôi cùng nhau chôn quả cầu thời gian kề bên một tảng đá gần hồ nước, dưới sự chứng kiến của hàng ngàn đôi mắt chuồn chuồn.
5. Tôi sẽ mãi mãi không thể quên được tiếng ve kêu ra rả đến nhức lòng của mùa hè năm đó, cái mùa hè mà Lyon chuẩn bị vào đại học và tôi bước vào tuổi 15.
Mẹ tôi ốm từ cuối năm trước. Thời gian đó tôi thường xuyên ở nhà chăm sóc mẹ, và Lyon thì ghé qua giúp tôi. Tình cảm của chúng tôi đã đạt tới mức có thể chia sẻ mọi điều với nhau, vậy mà cái tin tức đột ngột ấy phải đến giây phút cuối cùng khi không kìm lòng được nữa anh mới thông báo cho tôi.12»
Đánh giá