Câu chuyện không tên
Theo dõi
Trước khi trở thành vợ tôi , em đã là đàn bà , oan nghiệt thay , chẳng phải là người đàn bà của tôi , em dâng hiến sự trong trắng của mình cho người đàn ông đầu tiên , sau đó hắn phủi tay , biến mất dạng .Để theo đuổi em , tôi phải mất một thời gian khá lâu vì em là người
nhạy cảm và vô cùng mặc cảm , khi đó em chẳng còn niềm tin vào tình yêu . Tôi phải làm rất , rất nhiều những điều có thể để em hiểu , lúc đóthật sự tôi yêu em quá nhiều , tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thểquên được .
Thế rồi tôi cũng cưới được em , vào một ngày mùa hạ đẹp trời . Cuộc sống lúc đó quá viên mãn , em hiền lành , đảm đang , luôn nhẹ nhàng với chồng , lo cho mẹ chồng và cả đứa em chồng lười biếng . Thế nhưng những gì quá êm đềm lại dể mang lạicảm giác nhàm chán . Em hiền lành quá mức , đảm đang quá tay và dịu dàng quá thể , đôi khi tôi cần một chút bướng bĩnh để được chìu chuộng em , cần một chút gợi tình khi lên giường để tình yêu của tôi nồng cháy hơn .
Rồi tôi gặp được cô ấy – ả tình nhân của tôi , cô ta quyến rủ , hấp dẫn và đặc biệt rất biết cách hút ánh nhìn và sự quan tâm của đàn ông . Thế là tôi lao vào cuộc tình ngoài luồng , say mê và điên đảo. Tôi quên mất mình đã là đàn ông có vợ , thời gian dành cho gia đình trong tuần chỉ tính bằng phút bằng giây , còn đối với tình nhân – tôi gần như dành trọn . Rồi chuyện gì đến đã đến , em phát hiện ,trong một lần tình cờ đọc được tin nhắn trong máy tôi .
Nhưng người nỗi điên chẳng phải em, mà là tôi , đêm đó tôi đã tát em vì cái tội tự tiện đụng vào đồ của tôi.Tôi đi khỏi nhà khi trời đang đêm , mẹ tôi thấy ồn ào , chạy lên thì chỉ thấy em khóc , ngoài ra … em chẳng nói gì thêm . Chuyện gây gổ giữa tôi và vợ ngày càng nhiều , mà toàn là do tôi , tôi say xỉn , về đập phá và chửi rủa em , trong một lần không cẩn thận , tôi đã đay nghiến em vì cáichuyện em đã-là-đàn-bà trước khi lấy tôi , mẹ tôi nghe thấy và từ đó bàchẳng còn thương em như trước .
Mẹ tôi nghĩ rằng đó là nguyên nhân của việc vợ chồng tôi xung đột, cách đối xử của bà thay đổi chóng mặt . Em trông gầy hơn trước ….Thế rồi ả tình nhân xinh đẹp tôi bắt tôi li dị emđể rướt cô ta về , tôi không chịu , thếlà cô ta ngúng nguẩy , hờn giận . Những điều đó chưa bao giờ tôi thấyở em , người đàn bà tội nghiệp của tôi . Sau một thời gian dài , tôi dọn raở riêng , vì nhà cửa lúc nào cũng ồn ào , em thì chỉ âm thầm chịu đựng .
Từ khi ra riêng , tôi ngày càng chẳng tôn trọng em , đã hơn một lần tôi nóichuyện tình tứ với tình nhân trước mặt em , hơn một lần em thấy tôi đi cùng cô ta , và chẳng phản ứng gì , chỉ cuối mặt và đi thẳng .
Dường nhưem luôn cảm thấy mình là người có tội , thế nên chẳng bao giờ em dám phản kháng lại , chưa một lần …
Thế rồi em có thai , em nói với tôi với giọng vui mừng mà lâu rồi tôi chẳng nghe được , tôi ôm em vào lòng , bất chợt khoé mắt cay cay, tôi chẳng biết vì lí do gì , vui vì tôi sắp cócon , hay vì tôi cảm thấy thương cho tấm thân em sao gầy quá . Tôi dắt em đi mua đồ, khoác vai em giữa phố đông người và trao em cái hôn nhẹ ấm áp , thế là em cười …… Điện thoại tôi reo lên từng chặp , cô tình nhân tôi gọi .
Nụ cười đang trên môi em bổng tắt ngấm , ánh mắt vui mừng , sáng longlanh chợt trở về với nỗi buồn như lúctrước .
- Anh … có việc đột xuất .
- Anh đi đi .
Em chẳng ngăn tôi lại , dù em biết tôi sắp đi đâu , sắp bên ai , sắp làm những gì . Vậy là tôi bỏ em giữa đường phố đông người – khi em đang mang trong mình đứa con của tôi …
'Anh muốn dừng lại”, sau ngày hôm ấy , tôi nói vớỉ ả tình nhân như thế . Cô ta khóc lóc , níu kéo , thề sống thề chết … thế là tôi không nở . Vì thế khivợ tôi bầu bì đến tháng thứ năm , mọi chuyện vẫn như cũ .
” Em về nhà mẹ hai hôm nhé ” – Em nhắn như thế khi tôi đang ở công ti , cũng đúng thôi , lâu lắm rồi em chẳngvề thăm gia đình , tôi vui vẻ đồng ý .
Ngày hôm ấy , tôi cũng quyết dứt với cô ta – ả tình nhân xinh đẹp của tôi .Tiếng chuông cửa bấm in ỏi , tôi ngỡ em về , vội ra mở với lòng ngập tràn niềm vui – tôi đã trở về với em theo đúng nghĩa . Thế nhưng trước mặt tôi chẳng phải người vợ với nụ cười hiền hoà mà là một con đàn bà nồng nặc mùi rượu , cô ta lao vào khóc và hôn tôi tới tấp . Tôi đẩy ra vàsau đó là tiễng thét , tru tréo … thế là buộc lòng , tôi phải kéo cô ta vào nhà.Tình nhân của tôi sau một hồi khóc lóc thảm thiết , cuối cùng cũng đã bình tĩnh .
- Anh bỏ em vì sắp có con à ?
- Ừ.
- Vậy em sẽ đợi , khi nào con anh ra đời , chúng ta sẽ quay lại với nhau , phải không ?
- Xin lỗi , anh nghĩ mình nên dứt hẳn.
-…
- Anh muốn quay về với vợ mình , cô ấy đã khổ quá nhiều . Em sẽ tìm được người đàn ông khác yêu em hơn anh , còn anh , anh nghĩ mình đã đi xa quá rồi .
- Anh hối hận vì đã yêu em sao , tại sao thế ? Rõ ràng em đẹp , em giỏi giang hơn cô ta mà.
- Ừ , nhưng bình yên là cảm giác cả cuộc đời chỉ có cô ấy là có thể mang lại cho anh.
- Em không tin … EM KHÔNG TINNNN- Em bình tỉnh đi , em về được rồi , để anh đưa em về.- K … không .-…- Có kết thúc , anh cũng phải cho một cái kết như hai kẻ yêu nhau chứ , không được phũ như vậy.
- Em muốn gì ?
- Em múôn ở lại với anh đêm nay , chỉ đêm nay thôi.- Không được, có thể vợ anh sẽ về.
- Em xin anh, đây là điều cuối cùng em muốn .Thế rồi cô ta lại khóc và tôichạnh lòng . Tôi nghĩ vợ sẽ không biết đâu và chỉ đêm nay thôi , ngày mai … cô tình nhân tội nghiệp kia sẽ không còn ở bên tôi nữa . Và thế là …tôi đồng ý . Đêm bỗng đổ mưa gió … có hai kẻ tội đồ trong nhà .
————–
CHƯƠNG II : MẤT
Tiếng cửa mở …. Tôi bàng hoàng . Em chết trân , đôi mắt em đang dán chặt lấy hai thân thể loã lồ . Chẳng một giọt nước mắt nào kịp chảy , em ngã mạnh xuống nền nhà , bịch thức ăn còn nóng hổi từ tay em văng ra , vung vãi khắp .Còi xe cấp cứu reo lênin ỏi , nhói tai và dường như bóp nát cả trái tim tôi . Máu từ chiếc váy hồng em mặc chảy ra ngày một nhiều … Con tôi !!!
Chưa đầy một tiếng sau , mẹ em và mẹ tôi đều có mặt tại bệnh viện . Mặtmẹ em xanh mét , lo cho đứa con bụng mang dạ chữa , mẹ tôi thì luôn miệng hỏi tại sao , tại sao , tại sao……Tôi nói cả và cả hai người đều thảng thốt , họ nào biết con người của tôi lại khốn nạn đến vậy . Thế là mẹ tôi khóc , có lẽ bà hối hận vì đã tàn nhẫn với đứa con dâu quá đỗi tộinghiệp của mình , và bà chẳng thôi ngừng chửi rũa tôi – thằng đàn ông đáng kinh tởm .Mẹ em chẳng nói được gì , bà thất thần hướng mắt về phía cánh cửa màu trắng , cánh cửa mà phía sau đó chỉ có một mình con gái bà vừa gánh gồng nỗi đau đớn quá lớn , vừa đối chọi với lưỡi hái tửthần .
- Xin lỗi gia đình. Chúng tôi đã cố gắng … nhưng chỉ có thể cứu được người mẹ , đứa trẻ không qua khỏi –Ôg bác sĩ già, ánh mắt vừa lúng túng,vừa đau xót, ngập ngừng nói. Hai bà mẹ oà khóc, còn tôi … tôi chỉ biết đứng đó , tôi vừa giết đi dứa con củamình – Và … dù đã tiêm thuốc gây mê , nhưng nước mắt của bệnh nhânkhông ngừng chảy … rất nhiều. Có lẽ cô ấy đã phải chịu đựng một cú shock quá lớn mà ngay bản thân mình không lường nỗi , việc ấy đã gây ảnh hướng nghiêm trọng trong quá trình mang thai …. Tôi hy vọng
Theo dõi
Trước khi trở thành vợ tôi , em đã là đàn bà , oan nghiệt thay , chẳng phải là người đàn bà của tôi , em dâng hiến sự trong trắng của mình cho người đàn ông đầu tiên , sau đó hắn phủi tay , biến mất dạng .Để theo đuổi em , tôi phải mất một thời gian khá lâu vì em là người
nhạy cảm và vô cùng mặc cảm , khi đó em chẳng còn niềm tin vào tình yêu . Tôi phải làm rất , rất nhiều những điều có thể để em hiểu , lúc đóthật sự tôi yêu em quá nhiều , tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thểquên được .
Thế rồi tôi cũng cưới được em , vào một ngày mùa hạ đẹp trời . Cuộc sống lúc đó quá viên mãn , em hiền lành , đảm đang , luôn nhẹ nhàng với chồng , lo cho mẹ chồng và cả đứa em chồng lười biếng . Thế nhưng những gì quá êm đềm lại dể mang lạicảm giác nhàm chán . Em hiền lành quá mức , đảm đang quá tay và dịu dàng quá thể , đôi khi tôi cần một chút bướng bĩnh để được chìu chuộng em , cần một chút gợi tình khi lên giường để tình yêu của tôi nồng cháy hơn .
Rồi tôi gặp được cô ấy – ả tình nhân của tôi , cô ta quyến rủ , hấp dẫn và đặc biệt rất biết cách hút ánh nhìn và sự quan tâm của đàn ông . Thế là tôi lao vào cuộc tình ngoài luồng , say mê và điên đảo. Tôi quên mất mình đã là đàn ông có vợ , thời gian dành cho gia đình trong tuần chỉ tính bằng phút bằng giây , còn đối với tình nhân – tôi gần như dành trọn . Rồi chuyện gì đến đã đến , em phát hiện ,trong một lần tình cờ đọc được tin nhắn trong máy tôi .
Nhưng người nỗi điên chẳng phải em, mà là tôi , đêm đó tôi đã tát em vì cái tội tự tiện đụng vào đồ của tôi.Tôi đi khỏi nhà khi trời đang đêm , mẹ tôi thấy ồn ào , chạy lên thì chỉ thấy em khóc , ngoài ra … em chẳng nói gì thêm . Chuyện gây gổ giữa tôi và vợ ngày càng nhiều , mà toàn là do tôi , tôi say xỉn , về đập phá và chửi rủa em , trong một lần không cẩn thận , tôi đã đay nghiến em vì cáichuyện em đã-là-đàn-bà trước khi lấy tôi , mẹ tôi nghe thấy và từ đó bàchẳng còn thương em như trước .
Mẹ tôi nghĩ rằng đó là nguyên nhân của việc vợ chồng tôi xung đột, cách đối xử của bà thay đổi chóng mặt . Em trông gầy hơn trước ….Thế rồi ả tình nhân xinh đẹp tôi bắt tôi li dị emđể rướt cô ta về , tôi không chịu , thếlà cô ta ngúng nguẩy , hờn giận . Những điều đó chưa bao giờ tôi thấyở em , người đàn bà tội nghiệp của tôi . Sau một thời gian dài , tôi dọn raở riêng , vì nhà cửa lúc nào cũng ồn ào , em thì chỉ âm thầm chịu đựng .
Từ khi ra riêng , tôi ngày càng chẳng tôn trọng em , đã hơn một lần tôi nóichuyện tình tứ với tình nhân trước mặt em , hơn một lần em thấy tôi đi cùng cô ta , và chẳng phản ứng gì , chỉ cuối mặt và đi thẳng .
Dường nhưem luôn cảm thấy mình là người có tội , thế nên chẳng bao giờ em dám phản kháng lại , chưa một lần …
Thế rồi em có thai , em nói với tôi với giọng vui mừng mà lâu rồi tôi chẳng nghe được , tôi ôm em vào lòng , bất chợt khoé mắt cay cay, tôi chẳng biết vì lí do gì , vui vì tôi sắp cócon , hay vì tôi cảm thấy thương cho tấm thân em sao gầy quá . Tôi dắt em đi mua đồ, khoác vai em giữa phố đông người và trao em cái hôn nhẹ ấm áp , thế là em cười …… Điện thoại tôi reo lên từng chặp , cô tình nhân tôi gọi .
Nụ cười đang trên môi em bổng tắt ngấm , ánh mắt vui mừng , sáng longlanh chợt trở về với nỗi buồn như lúctrước .
- Anh … có việc đột xuất .
- Anh đi đi .
Em chẳng ngăn tôi lại , dù em biết tôi sắp đi đâu , sắp bên ai , sắp làm những gì . Vậy là tôi bỏ em giữa đường phố đông người – khi em đang mang trong mình đứa con của tôi …
'Anh muốn dừng lại”, sau ngày hôm ấy , tôi nói vớỉ ả tình nhân như thế . Cô ta khóc lóc , níu kéo , thề sống thề chết … thế là tôi không nở . Vì thế khivợ tôi bầu bì đến tháng thứ năm , mọi chuyện vẫn như cũ .
” Em về nhà mẹ hai hôm nhé ” – Em nhắn như thế khi tôi đang ở công ti , cũng đúng thôi , lâu lắm rồi em chẳngvề thăm gia đình , tôi vui vẻ đồng ý .
Ngày hôm ấy , tôi cũng quyết dứt với cô ta – ả tình nhân xinh đẹp của tôi .Tiếng chuông cửa bấm in ỏi , tôi ngỡ em về , vội ra mở với lòng ngập tràn niềm vui – tôi đã trở về với em theo đúng nghĩa . Thế nhưng trước mặt tôi chẳng phải người vợ với nụ cười hiền hoà mà là một con đàn bà nồng nặc mùi rượu , cô ta lao vào khóc và hôn tôi tới tấp . Tôi đẩy ra vàsau đó là tiễng thét , tru tréo … thế là buộc lòng , tôi phải kéo cô ta vào nhà.Tình nhân của tôi sau một hồi khóc lóc thảm thiết , cuối cùng cũng đã bình tĩnh .
- Anh bỏ em vì sắp có con à ?
- Ừ.
- Vậy em sẽ đợi , khi nào con anh ra đời , chúng ta sẽ quay lại với nhau , phải không ?
- Xin lỗi , anh nghĩ mình nên dứt hẳn.
-…
- Anh muốn quay về với vợ mình , cô ấy đã khổ quá nhiều . Em sẽ tìm được người đàn ông khác yêu em hơn anh , còn anh , anh nghĩ mình đã đi xa quá rồi .
- Anh hối hận vì đã yêu em sao , tại sao thế ? Rõ ràng em đẹp , em giỏi giang hơn cô ta mà.
- Ừ , nhưng bình yên là cảm giác cả cuộc đời chỉ có cô ấy là có thể mang lại cho anh.
- Em không tin … EM KHÔNG TINNNN- Em bình tỉnh đi , em về được rồi , để anh đưa em về.- K … không .-…- Có kết thúc , anh cũng phải cho một cái kết như hai kẻ yêu nhau chứ , không được phũ như vậy.
- Em muốn gì ?
- Em múôn ở lại với anh đêm nay , chỉ đêm nay thôi.- Không được, có thể vợ anh sẽ về.
- Em xin anh, đây là điều cuối cùng em muốn .Thế rồi cô ta lại khóc và tôichạnh lòng . Tôi nghĩ vợ sẽ không biết đâu và chỉ đêm nay thôi , ngày mai … cô tình nhân tội nghiệp kia sẽ không còn ở bên tôi nữa . Và thế là …tôi đồng ý . Đêm bỗng đổ mưa gió … có hai kẻ tội đồ trong nhà .
————–
CHƯƠNG II : MẤT
Tiếng cửa mở …. Tôi bàng hoàng . Em chết trân , đôi mắt em đang dán chặt lấy hai thân thể loã lồ . Chẳng một giọt nước mắt nào kịp chảy , em ngã mạnh xuống nền nhà , bịch thức ăn còn nóng hổi từ tay em văng ra , vung vãi khắp .Còi xe cấp cứu reo lênin ỏi , nhói tai và dường như bóp nát cả trái tim tôi . Máu từ chiếc váy hồng em mặc chảy ra ngày một nhiều … Con tôi !!!
Chưa đầy một tiếng sau , mẹ em và mẹ tôi đều có mặt tại bệnh viện . Mặtmẹ em xanh mét , lo cho đứa con bụng mang dạ chữa , mẹ tôi thì luôn miệng hỏi tại sao , tại sao , tại sao……Tôi nói cả và cả hai người đều thảng thốt , họ nào biết con người của tôi lại khốn nạn đến vậy . Thế là mẹ tôi khóc , có lẽ bà hối hận vì đã tàn nhẫn với đứa con dâu quá đỗi tộinghiệp của mình , và bà chẳng thôi ngừng chửi rũa tôi – thằng đàn ông đáng kinh tởm .Mẹ em chẳng nói được gì , bà thất thần hướng mắt về phía cánh cửa màu trắng , cánh cửa mà phía sau đó chỉ có một mình con gái bà vừa gánh gồng nỗi đau đớn quá lớn , vừa đối chọi với lưỡi hái tửthần .
- Xin lỗi gia đình. Chúng tôi đã cố gắng … nhưng chỉ có thể cứu được người mẹ , đứa trẻ không qua khỏi –Ôg bác sĩ già, ánh mắt vừa lúng túng,vừa đau xót, ngập ngừng nói. Hai bà mẹ oà khóc, còn tôi … tôi chỉ biết đứng đó , tôi vừa giết đi dứa con củamình – Và … dù đã tiêm thuốc gây mê , nhưng nước mắt của bệnh nhânkhông ngừng chảy … rất nhiều. Có lẽ cô ấy đã phải chịu đựng một cú shock quá lớn mà ngay bản thân mình không lường nỗi , việc ấy đã gây ảnh hướng nghiêm trọng trong quá trình mang thai …. Tôi hy vọng