(ThichDocTruuen.Yn.Lt) – Cuối năm 3 đại học khi bạn bè đang phấn đấu nỗ lực hết mình để học hành để mong ra trường lấy được tấm bằng khá, giỏi thì em quyết định cưới chồng. Nói đúng hơn là bác sĩ bảo cưới, khi đó cả hai đều rất lo sợ nhưng em và người yêu vẫn quyết định không bỏ con.
Hai đứa dắt nhau về nhà quỳ gối van xin bố mẹ, họ thất vọng bất lực nhìn con nhưng rồi vẫn gật đầu cho cưới để chạy thai. Lúc đó chồng nắm tay em hứa chắc nịch: “Anh sẽ cố gắng hết mình vì mẹ con em, em đừng lo”. Em yêu và tin nên hạnh phúc gật đầu, dù biết tương lai 2 đứa đang rất mù mịt.
Cưới nhau về em phải nghỉ học vì bụng ngày 1 to lên, chồng em đi học. Hai đứa 2 nơi, nhớ nhung tủi thân đủ điều. Chồng còn ít tuổi nên vẫn còn trẻ con, em cũng vậy. Hai đứa hết nhắn tin giận hờn lại làm lành thôi cũng hết 1 ngày. Mọi chi phí sinh hoạt hầu như bố mẹ hai bên vẫn chu cấp.
Bụng bầu vượt mặt lại ở xa chồng, đầu óc em tưởng tượng đủ điều. Khi này em mới vỡ mộng, không phải cứ yêu nhau quyết tâm lấy nhau là mọi thứ sẽ ổn. Đến năm cuối khi em sinh con, đáng lẽ cũng là lúc chồng em chuẩn bị ra trường thì 1 hôm anh ấy báo tin bị nợ môn nhiều quá nên chưa ra trường được đã thế còn nợ bạn bè đế 20 triệu.
Bố mẹ chồng em tức giận bắt anh ấy bỏ học, ai dè anh ấy bỏ học thật. Bố chồng em suy nghĩ nhiều đến mức sinh bệnh. Em sinh con ra, mọi chi phí khá tốn kém, chồng em đành quyết định đi làm thuê.
Mới có mấy tháng bươn chải kiếm sống mà trông anh ấy như già đi chục tuổi. Bố mẹ cho 2 đứa ở riêng vì ông bà cũng chẳng dư giả gì và muốn vợ chồng em tự lập. Khi con lớn 1 chút, ông bà trông con cho em đi làm công ty may gần nhà, lương ba cọc ba đồng nhưng vẫn phải cố vì không làm chẳng biết lấy gì mà ăn.
Cuộc sống vất vả bao thứ phải lo toan, cơm áo gạo tiền ngày nào cũng hiện hữu trong đầu khiến 2 vợ chồng già đi nhiều cũng hay cãi vã. Cái thứ tình yêu màu hồng xưa kia nó bay biến đâu mất rồi chỉ còn lại gánh nặng trách nhiệm và sự mệt mỏi. Học hành lỡ dở ước mơ bị bỏ lại sau lưng, khi bạn bè quần là áo lượt ngồi văn phòng nhàn hạ thì vợ chồng em còn đang mài mặt giữa đồng. Nhiều đêm ôm con nhìn lên trần nhà mới thở dài nhận ra: “1 túp lều tranh 2 trái tim vàng” chỉ có trong ngôn tình mà thôi chứ đời thực nó nghiệt ngã lắm.
Con lớn lên chút chi phí phát sinh lại càng nhiều hơn, đúng lúc này chồng em dở chứng bồ bịch. Tình yêu 4 năm xưa kia giờ chỉ là quá khứ, những lời hứa thề non hẹn biển: ‘Đời này anh chỉ yêu mình em’ thực ra chỉ là câu nói nhất thời, nói cho vui mồm vui miệng thôi các bạn ạ. Ngay giây phút chứng kiến cảnh chồng và cô gái kia đang hôn hít ôm ấp nhau trong quán karaoke em chỉ muốn giết người.
Ảnh minh họa
Nhiều hôm nằm nghĩ lại những gì đã qua em mới thấy mình ngu nhiều như thế nào, cứ mù quáng yêu rồi mù quáng tin rằng người đàn ông ấy sẽ yêu thương mình mãi mãi. Và anh ta có sức mạnh vĩ đại 1 tay che bầu trời, chỉ cần được bên người đàn ông ấy thì mình sẽ luôn luôn bình yên và mọi giông bão sẽ dừng sau cánh cửa.
Những mộng tưởng cả 2 sẽ sống thật hạnh phúc, ngày ngày quấn quýt lấy nhau, nấu cho nhau ăn, cùng nhau nằm xem phim lâu lâu lại đưa nhau đi du lịch. Nói thì hay đấy nhưng chúng chỉ đẹp như thế thật khi bạn có tiền mà thôi, chứ ở tuýp lều tranh tiền lại không có thì tất cả sẽ là đám mây xám xịt không hơn không kém.
Không có tiền thì vợ chồng sẽ sinh ra cãi nhau, con cái bị ảnh hưởng. Sinh con ra mà không cho nó được 1 cuộc sống đầy đủ thì thật là có lỗi, có tội với con. Vậy nên các bạn trẻ à, xin đừng dẫm vào vết xe đổ của mình. 1 khi chưa đủ chín chắn và chưa thể tự chủ về tài chính thì xin đừng nghĩ đến chuyện kết hôn khi trong tay chỉ có 2 chữ ‘tình yêu’. Đừng sống chết lấy nhau với phương châm: ‘Chỉ cần 1 tuýp lều tranh 2 trái tim vàng là đủ” vì như thế bạn sẽ phải ân hận suốt đời đấy.
The post Cãi lời bố mẹ vì nghĩ 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng là đủ và cái kết buồn cho đôi trẻ yêu nhanh cưới vội appeared first on .