(ThichDocTruuen.Yn.Lt) – Hôm đó anh về rất khuya, vừa vào thấy vợ đang ngồi đợi mình thì bảo:
– Đã bảo ngủ đi rồi, cứ ngồi đợi làm gì? Người ta còn có công chuyện, đợi đợi phát sốt cả ruột.
– Em lo anh có chuyện gì…
– Toàn lo vớ lo vẩn, ngủ đi.
Chị len lén vào phòng ngủ, nhưng khi chị ngó ra, chị lại thấy anh cầm điện thoại chat chit. Vẻ mặt rất vui vẻ và phấn khởi. Đợi anh vào phòng tắm, chị ra cầm điện thoại lên rồi điếng người khi đọc được những dòng chat này:
– Anh về chưa?
– Anh về rồi nhé, em ngủ ngoan đi.
– Chị ấy có nói gì không ạ?
– Nói gì? Anh vừa quạt cho một trận rồi.
– Thế có nghi ngờ gì không ạ?
– Không. Anh đi tắm đã, tí nói chuyện nhé.
Đoạn chat chỉ vỏn vẹn có chừng đó mà làm tim chị đau nhói. Chị với anh đã cưới nhau gần 10 năm, có với nhau 2 đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn, thế mà anh lại lén lút cặp bồ bên ngoài. Hèn gì mấy tháng nay anh cứ đi sớm về muộn, vợ hỏi thì chỉ bảo là bận việc.
Chị không nói gì, đợi xem động thái của anh thế nào, thế mà ngày hôm sau về, anh nói với chị:
– Chúng ta ly hôn đi.
Ảnh minh họa
Chị lặng người, thế rồi cái giây phút khủng khiếp đó cũng đến, chị không muốn nghe anh ngồi giải thích lý do nữa. Chị bảo:
– Nếu anh đã muốn thế thì em cũng không có gì nói thêm nữa.
Thế là cuộc hôn nhân của anh chị kết thúc trong lặng lẽ. Anh chả buồn phân chia tài sản. Tất cả đều được để lại cho chị. Đơn ly hôn cũng được giải quyết nhẹ nhàng. Chị biết anh bỏ chị để đến sống với bồ. Nghe nói cả hai chuyển vào miền Nam sống để tránh sự soi mói của người khác.
Chị cứ nhẫn nhịn nuôi con. Rồi 2 năm sau, chị cũng tìm được hạnh phúc mới. Người mới của chị là người góa vợ. Anh thường chị và hai đứa con riêng của chị rất mực. Thậm chí, nhiều người còn nghĩ anh là bố đẻ của chúng. Chị mãn nguyện lắm, đúng là ông trời vẫn thương chị, lấy đi cái này thì cho chị lại thứ khác.
Cuộc sống của chị trôi qua yên bình như thế, anh chị dù không có thêm con nhưng sống với nhau rất hạnh phúc, gắn bó. Suốt 15 năm trôi qua, chị không hề có tin tức gì của chồng cũ và chính bản thân chị cũng nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc từ lâu, ai ngờ…
Sáng hôm đó, khi chị đang nằm nhà xem ti vi thì có điện thoại. Nghe giọng lạ hoắc, chị đã định cúp máy, ai ngờ đầu dây bên kia, giọng người phụ nữ ấy cứ nghẹn ngào:
– Anh ấy chỉ còn 15 ngày để sống nữa thôi, chị đến đón anh ấy rồi lấy 5 tỷ tiết kiệm về đi.
– Cô là ai thế? Mà anh ấy là anh nào? Cô nhầm máy rồi.
– Em không nhầm, chị là chị Liên, vợ của anh Long đúng không?
– Ừ, nhưng anh ấy là chồng cũ của tôi thôi. Cô là ai? Mà cô nói gì cơ? Còn sống 15 ngày nữa là sao?
– Thực ra anh ấy bị ung thư trước khi bỏ chị đi, nhưng sau đó đi khám lại thì bác sỹ đó không phải là ung thư, lúc đó anh ấy định về lại với chị rồi nhưng chị đã có chồng mới.
Nghe đến đây, mặt chị nóng ran, hơi thở chị gấp gáp. Chị hỏi dồn:
– Thế cô là ai? Mà bồ của anh ấy đâu?
– Em là cô bồ mà chị hiểu nhầm đây ạ. Thực ra em chỉ là em kết nghĩa của anh ấy thôi, anh ấy nhờ em đóng giả làm bồ để chị tin, anh ấy không muốn là gánh nặng cho vợ con.
Chị cố gắng chắp nối câu chuyện lại với nhau nhưng không tài nào làm được. Chị hỏi địa chỉ rồi chạy đến chỗ chồng cũ. Chị không ngờ anh lại sống một mình trong suốt quãng thời gian đó. Người anh giờ gầy xác xơ, nằm thoi thóp ở trên giường. Nghe bảo là ung thư phổi giai đoạn cuối. Trước kia bác sỹ dự đoán sai nhưng bây giờ thì hoàn toàn đúng.
Chị chạy đến ôm lấy anh, nước mắt ngắn dài:
– Anh… đầu đuôi là sao? Sao anh phải làm vậy với em?
– Anh xin lỗi, lúc đó anh chỉ muốn em không buồn, không khổ. Sau anh mới biết mình làm vậy là sai rồi.
Anh khóc rưng rức như một đứa trẻ. Chị cũng thế. “Cô bồ” của anh ngồi đó cũng không giấu được giọt nước mắt. Chị ôm anh vào lòng xót xa:
– Anh ơi! Sao lại thế này… chồng ơi.
Chị không ngờ 15 năm sau, mọi thứ lại lỡ dở như thế này. Giờ chị không biết phải làm gì, đón anh về thì còn chồng chị ở nhà, mà để anh lại thì không đành. Anh biết suy nghĩ của chị nên bảo:
– Cứ kệ anh em ạ. Đây là số tiền anh tiết kiệm được trong vòng 15 năm qua, em giữ đi cho con.
Chị thương chồng cũ quá, đúng là cuộc đời tréo ngoe nhiều khi không thể lường trước được điều gì. Những ngày sau đó, chị cứ đi đi về về để chăm sóc anh, chị ước giá như 15 năm trước mình tìm hiểu rõ ngọn ngành thì bây giờ có lẽ mọi chuyện đã khác rồi.
The post Anh ấy chỉ còn 15 ngày nữa thôi đó appeared first on .