ôi hy vọng sẽ dốc hết sức thỏa mãn tất cả yêu cầu của em, cho dù em cố tình gây sự cũng được”. Ventrue cúi đầu hôn lên đầu ngón tay của cô, giống như kỵ sĩ tuyên thệ nguyện trung thành với nữ vương, lại giống như quốc vương tuyên cáo chiếm hữu công chúa nước láng giềng…..”.Nhưng mà, vấn đề này tôi sẽ không nhượng bộ. Tôi là một người đàn ông ích kỷ, tôi không muốn em chết thì sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích “. Cao Đại Bàn nhìn anh, cắn răng gật đầu,“….. Được, được lắm”. Đương nhiên là không “được” chút nào. Cuộc đối thoại này, giống như đột nhiên quăng vào trong cuộc sống ngọt ngào bình yên một hòn đá nhỏ, cấn đau cả hai người, nhưng không ai chịu nhượng bộ để quăng tảng đá đó ra ngoài. Vì thế Đại Bàn và Ventrue bắt đầu chiến tranh lạnh. Nhưng mà cả hai người bọn họ đều không nghĩ tới, cuộc chiến tranh lạnh đầu tiên giữa hai vợ chồng lại kéo dài đến lúc chia lìa…… ………………………… Có lẽ vì cư dân AmmonRah điềm đạm không thích tranh giành, cùng với địa vị “bác sĩ vũ trụ” siêu nhiên, sao AmmonRah không có cả quân đội để chống đỡ với kẻ thù bên ngoài, mà trong dòng chảy lịch sử bình yên như sông dài cũng chưa hề có sinh vật ngoài hành tinh nào tấn công bọn họ! Nhưng mà “chưa có”, cũng không có nghĩa là “sẽ không có”. Hôm nay, trên bầu trời trong xanh ấm áp của AmmonRah đột nhiên xuất hiện tai họa không hề báo trước! Những cánh chim màu đen giăng ngang trời khiến bầu trời cũng ảm đạm đi phân nữa…… Đại bộ phận cư dân còn chưa biết đã phát sinh chuyện gì, thì đã bị rất nhiều quân đoàn mặc giáp đen đeo mặt nạ được huấn luyện nghiêm chỉnh xông vào chiếm luôn vườn nhà mình. Nghiêm túc mà nói, xung đột cũng không phát sinh. Bởi vì sao AmmonRah căn bản không có quân chính quy. Mà mục đích của đối phương cũng không phải tuyên cáo chiếm lĩnh hoặc là bắt nhân dân làm nô lệ linh tinh, chẳng qua là trên đường tổ chức chiến dịch mượn đường thông hành, đóng quân một thời gian ngắn thuận tiện tiếp tế lương thực mà thôi. Nói chính xác chỉ là đi ngang qua. Nhưng kiểu “Đi ngang qua” thô lỗ này, hiển nhiên khiến người AmmonRah bất mãn, bắt đầu chống cự linh tinh và phát sinh xung đột với toán lính. Nhưng thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, cho dù đấu một chọi một, kẻ máu chảy đầy đất ngã xuống luôn là những người sói tính tình nóng nảy tâm địa lương thiện này…… Đám lính kia tuy rằng trang phục phức tạp nặng nề, động tác lại nhanh nhẹn không thể tượng nổi! Sức lực thì vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa dường như đã quen thói giết chóc, chẳng hề chần chừ chém ngã kẻ ngáng đường, sau đó đi tìm chỗ nào có bóng râm hoặc là bùn đất mát mẻ để nghỉ ngơi. Những người sói hung bạo kia thật ra chỉ là đám chó nhà hiền lành suốt ngày vùi đầu cứu người, nhanh chóng bị những cỗ máy giết người khuất phục. Làng mạc nhanh chóng thành nơi bộ đội nghỉ ngơi, mà thôn quê cũng trở thành nơi bọn họ giải khuây tìm vui…… Cao Đại Bàn vừa thò đầu r từ sau bụi cây đay cao nửa người nhìn bọn họ, đã biết quân xâm lược là ai. Quân trang và mặt nạ giống nhau như đúc, còn có thanh kiếm ánh sáng chém sắt như chém bùn kia. Lần đầu tiên nhìn thấy binh lính Huyết tộc, Cao Đại Bàn vừa mới được rã đông, cả người trần truồng, đầu óc mờ mịt, lòng đầy sợ hãi. Hiện tại, còn tệ hơn cả lúc đó. Cô không nên vì chiến tranh lạnh với Ventrue mà cự tuyệt cùng anh lên trấn trên đàm phán buôn bán thảo dược , như vậy hiện tại cô sẽ không phải kinh hoảng phủ phục trong bụi cỏ bất lực như thế này. Cô cũng không nên đồng ý cùng Ammon ra ngoài tìm thảo dược, như vậy hiện tại cô sẽ không phải trốn ở trong góc mâu thuẫn có nên xông ra cứu người đã từng cứu mạng mình hay không. Không có thời gian để do dự nữa, kiếm của binh sĩ kia đã nhắm ngay đầu Ammon! Ammon vừa nóng tính vừa ngốc nghếch, lúc này còn nhe răng há miệng gầm gừ tên lính vừa mới đạp bẹp thảo dược của ông ta…… Hiện tại đi ra, chưa chắc cứu được Ammon nhưng chắc chắn sẽ bại lộ thân phận, có thể còn bị bắt về Sange. Nhưng Cao Đại Bàn không thể trơ mắt nhìn ân nhân cứu mạng bị giết, tuy rằng tiêu chuẩn đạo đức của cô không ngừng hạ thấp nhưng chung quy cô vẫn là một thanh niên chính trực . Vì thế Cao Đại Bàn đứng phắt dậy, dùng tiếng Huyết tộc lớn tiếng nói:“Dừng tay!” Cô cho là đối phương sẽ kiêng kị đến thân phận người gieo giống quý giá của Huyết tộc mà nể mặt buông tha cho Ammon. Nhưng sự thật và kế hoạch luôn có chút chênh lệch. Nghe được tiếng la, đám lính vây quang Ammon xôn xao một trận! Tất cả đều nhìn về hướng Cao Đại Bàn…… Không ngờ Ammon lại thừa dịp này đột nhiên nhảy lên, xoay người bỏ chạy! Đối với binh lính mà nói, không có ai khả nghi hơn những kẻ chạy trốn. Vì thế Ammon vừa mới chạy được hai bước, đã bị kiếm ánh sáng phía sau quét đến cắt thành hơn mười mảnh! Tiếng kêu còn chưa vọt đến cổ họng đã biến thành thịt vụn rơi xuống đất…… Trước mắt Cao Đại Bàn tối sầm, theo bản năng túm lấy cây cỏ bên người! Tiếng gào “Đừng mà” nghẹn ngang trong cổ họng, hoàn toàn không thốt nên lời …… Đám lính lập tức vây lại! Bọn họ giống như đàn thú đi săn hưng phấn tới gần cô, một người trong đó thậm chí còn vươn tay trực tiếp bắt được bả vai của cô…… “Sinh vật hình người!”“Là Huyết tộc sao?”“Cô ấy vừa mới nói tiếng Huyết tộc mà”. “Con gái à?”“Là con gái sao?” “Tóc màu đen, diện mạo thật kỳ quái, là Bán Huyết tộc sao?”“Kỳ lạ, nơi này làm sao có thể có Huyết tộc?”“Mặc kệ, chúng ta mang về đi!”“Tướng quân ghét nhất là mấy chuyện này, cậu muốn bị phạt hả?”“Dù sao ngài ấy cũng không có ở đây, mà phó tướng Grey luôn mở một con mắt nhắm một con mắt đối với những chuyện thế này~”“Nói cũng đúng hắc hắc…..”. “Nhưng cô ta là ai? Làm sao Bán Huyết tộc lại ở trên tinh cầu này?”“Chẳng phải người AmmonRah thích thu thập tiêu bản các loại sinh vật trong vũ trụ để nghiên cứu y học à?”“Vậy cô ấy là tiêu bản hả?”“Ai biết…..”. “Này! Cô là ai? Tên gọi là gì?” Mắt Cao Đại Bàn còn dính chặt lấy thi thể của Ammon, đầu óc còn choáng váng mơ hồ, đối với những chuyện chung quanh còn chưa kịp phản ứng…… Bọn họ hỏi mình là ai, bọn họ không biết thân phận của mình, đây có lẽ là chuyện tốt…… Hóa ra máu của người AmmonRah có màu tím ……Máu Ammon màu tím…… Buổi sáng hôm nay ông ấy còn chu đáo rót cho cô một ly nước thảo dược, một phút trước khi bị giết còn tận tình chỉ dẫn cô cách đào đất thu hoạch củ…… Ngón tay thật thô ráp, trên mu bàn tay còn mọc mấy sợi lông đen xấu xí, lần đầu tiên gặp mặt đã làm cô giật cả mình…… Hiện tại tay Ammon lại rơi giữa đống nội tạng, những sợi lông bị máu tím nhuộm ướt sũng, trông rất ghê tởm…… Mình muốn nôn quá…… Hình như bọn họ đang hỏi mình thì phải? Mình có nên trả lời không? A, càng ngày càng muốn ói…… Kỳ lạ, mình đã qua thời kỳ ốm nghén rồi mà …… Cao Đại Bàn cảm thấy mình bắt đầu thở không nổi, cảnh vật trước mắt cũng bắt đầu vặn vẹo. Cô cảm thấy thân mình nặng nề, theo bản năng định ngồi phịch xuống…… Tên lính đang nắm bả vai cô vội vàng túm lấy tay cô, đưa tay đỡ eo cô để cô khỏi ngã! “Sao lại thế này?”“Hình như cô ấy sợ quá”.“Không thể nào? Huyết tộc làm sao có thể bị dọa đến đứng không nổi?”“Có lẽ cô ấy quen người chúng ta vừa giết”.“Chậc, đúng là vô dụng”.“Đừng nói nữa…… chúng ta mang c