Đọc truyện ma - Phùng Long Ẩn ( phần 3) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma - Phùng Long Ẩn ( phần 3) (xem 217)

Đọc truyện ma - Phùng Long Ẩn ( phần 3)

Anh Sinh mặt không còn 1 giọt máu, dân làng kinh sợ , nhiều người đàn bà hét lên sợ hãi, anh Sinh chưa biết phải xử lý ra sao thì đột nhiên bà Rạng và thằng Khánh cũng mở mắt , đôi mắt đỏ sọc , máu vẫn chảy xuống khuôn mặt trắng bệch , cả bà Rạng và thằng Khánh cũng giơ tay chỉ thằng vào mặt anh Sinh, rồi đôi mắt khép lại nhưng máu vẫn chảy. Anh sinh khiếp sợ, kinh hãi. dân làng bỏ chạy gần hết chỉ còn vài người đứng lại chờ xem chuyện gì tiếp theo xảy ra nhưng 2 chiếc quan tài cứ thế thụt sâu xuống lòng đất, cứ thụt sâu mãi rồi biến mất bởi những dòng nước phùn lên mang theo cát và đá lắp đầy 2 cái huyệt mà người ta đào. Anh Sinh chết lặng , người đờ đẫn cho tới khi vợ anh lại ôm lấy anh mà rằng: Mau trốn khỏi mảnh đất này đi anh, nếu ở lại anh cũng chết thôi, mấy người chứng kiến vụ việc cũng hoàn hồn lại gần bên anh Sinh nói: Phải đấy, cậu mau trốn đi , chứ ở lại cũng gặp tai họa mà thôi. Anh Sinh bật khóc , ngửa mặt lên trời : Oan nghiệt này là do tôi tạo ra, tại sao ông trời không bắt tôi mà để tôi phải chứng kiến cảnh tượng này, dứt lời thì trời bỗng nổ 1 tiếng sét rẹt rẹt như xé tan bầu trời, như giận dữ đánh thẳng vào bụi cây dại ở nghĩa trang, làm nó bùng cháy ngay trước mặt anh Sinh, Mấy người đứng ôm đầu sợ hãi, vợ anh sinh vẫn khóc nức nở: Thôi đi về đi anh, trời mưa to lắm. Anh Sinh lầm lũi bước ra về, dáng vẻ mệt mỏi đi dần xa khỏi cái nghĩa trang. Từ lúc về anh nằm lỳ trên cái giường bên cạnh cửa sổ, anh nằm suy nghĩ nhiều lắm, đôi khi những giọt nước mắt anh rơi vì anh hối hận đã không nghe lời khuyên răn của ông thầy kia, anh lau nước mắt đưa mắt ra xa qua khung cửa sổ, anh nhìn về phía cái miếu anh đã đào lên, bỗng nhiên anh giật mình khi thấy cái bóng đứng lù lù ở gần cái cây trứng gà nơi mà bà Rạng vừa mới treo cổ đêm qua, anh á khẩu, không nói gì được , mắt anh vẫn nhìn đăm đăm vào cái bóng ấy, rồi anh thấy cái bóng ấy phát ra thứ ánh sáng đỏ kỳ lạ, rồi bỗng nhiên cái bóng ấy đỏ rực lên vụt bay vào không trung, biến mất, anh sinh miệng kêu ú ơ, Vợ anh Sinh đang ở dưới bếp thấy chồng kêu vội chạy lên : Anh làm sao thế, sao người cứng hết thế này, anh trúng gió ah. Đỡ anh Sinh nằm xuống, chị lấy dầu gió thoa vào hai bên thái dương anh Sinh, anh lắp bắp nói : Anh vừa nhìn thấy cái bóng bên cạnh cây trứng gà , thấy nó đứng quay lưng lại , rồi phát ra thứ ánh sáng đỏ rực rồi vụt bay lên trời, vừa nghe dứt câu vợ anh Sinh òa lên khóc, thấy vợ khóc anh Sinh nói: Tôi đã chết đâu mà cô khóc lóc gì chứ, Vợ anh sinh nói: anh biết đấy là gì không, đấy là “tinh lác” của mỗi người đấy, lúc sắp chết ai cũng có , nó báo hiệu cuộc sống trần gian sắp kết thúc , mau trốn khỏi khu đất này đi anh, ở lại thêm 1 ngày là mất mạng đấy, Anh Sinh cười nhẹ nói: tôi cũng xác định là chết thôi, là do tôi gây ra, đáng lẽ tôi phải chết đầu tiên mới đúng, giờ tôi bỏ đi, ai hương khói cho gia tộc, ai làm lễ cho bố mẹ tôi, Vợ anh Sinh khóc nức nở: thế còn em thì sao, anh định bỏ em mà sống 1 mình thế ah, Rồi vợ anh Sinh quỳ xuống mà xin anh sinh mau trốn đi, họa trùng tang không ai trốn khỏi trừ khi phải bán xứ, bán mệnh đi 1 nơi thật xa may ra cái trùng này thoát khỏi. Anh Sinh nghĩ tới vợ, nghĩ tới tương lai cũng mủi lòng: vậy cô đi thu xếp đồ đặc đi, ngủ qua đêm nay cho tôi lại sức rồi sáng mai sẽ đi, vợ anh Sinh nghe thấy thế cũng mừng rồi đi thu xếp đồ đặc. Đêm ấy , gió lạnh thổi ù ù, sương muối trắng xóa, anh Sinh dù đã rất mệt nhưng anh không thế chợp mắt, anh lại nhìn ra khung cửa sổ. Trong sương mù anh lại thấy ông Rạng , anh Bình, thằng Khánh và cả bà Rạng nữa, họ đều đứng nhìn về phía cửa sổ, thằng Khánh đôi mắt vẫn cứ máu chảy đầy khuôn mặt, nó gọi: Đi theo cháu … âm thang văng vẳng , xa xăm lắm, rồi ông Rạng và anh Bình giơ tay ra như muốn nắm lấy tay anh Sinh, anh Sinh cũng đưa tay ra, rồi chợt nhiên anh thấy từ đằng sau nơi họ đứng thấy chồi lên đầu của 1 con rắn hổ mang, chính là con rắn mà anh Bình đã bổ chết, nó đứng sau 4 người, nhưng nó đứng cao hơn hẳn, lúc nào cũng thè lưỡi ra, để hiện rõ 2 cái răng nanh dài nhọn, máu đỏ chảy từ 2 cái răng nanh xuống đất, từng tiếng phì phì của nó làm anh Sinh rụt tay vào. Nhưng chưa kịp rút tay lại thì anh thấy con rắn bổ nhào tới , miệng nó cắn vào cổ anh, thân nhanh chóng quận chặt lấy người anh, rồi xiết thật mạnh, anh dần dần thấy khó thở, đôi mắt anh mờ mờ dần, anh thấy ông bà Rạng và anh Bình, thằng Khánh quay lưng lại đi dần dần ra phía xa, con rắn vẫn kẹp chặt lấy anh rồi đi theo ông bà Rạng. Sáng sớm dậy, vợ anh Bình thấy anh Sinh không còn nằm bên cạnh, cửa sổ đã mở toang ra mặc cho những đám sương muối bay phảng phất, vợ anh Sinh chạy ra ngoài sân, bước ra ngoài tới cái ao thì chị hoảng hốt cất lên tiếng kêu thất thanh rồi ngất lịm đi………………… >>Hết phần 3<<

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nửa đêm mẹ chồng lén bới thùng rác tìm thứ con dâu đã vứt, đến khi bà mang vào thì con dâu sợ hãi ngất lịm

Học Viện Ngôi Sao

Hoàng Tử Và Cô Bé Lọ Lem

Tâm sự cô gái đành chia tay mối tình 9 năm vì mẹ bạn trai sắp đặt chuyện ngoại tình

Tuần không đủ “3 lần” là vợ nghĩ tôi có bồ