Đọc truyện ma - Phải tống khứ George đi - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc truyện ma - Phải tống khứ George đi (xem 229)

Đọc truyện ma - Phải tống khứ George đi

a ở một nơi kín đáo…Chỉ có cách đó mới tống khứ được cái xác của George. – Anh hiểu. Nhưng ít ra ta cũng phải giấu cái xác đó chứ. Còn em, em phải xuống nhà tiếp khách. Trong nhà em có cái rương hay cái hòm nào không? – Có, trong phòng để đồ có một cái rương đựng quần áo nhỏ. Em còn giữ lại vì hồi xưa là của mẹ em. Rương còn trống. – Tốt. Em trang điểm cho xong đi, anh sẽ lo cho George. Cô quay mặt vào gương và háo hức trang điểm cho xong. Cô nghiêng mình tối đa về trước để khỏi phải nhìn những động tác của Harry. Cô nghe tiếng lụp bụp của cái rương, tiếng càu nhàu của Harry, tiếng ‘phập’ khi nắp rương được đóng mạnh lại. Cuối cùng, cô cũng trang điểm xong. Cô xoay mình trên cái ghế xoay. Cái rương đã sẵn sàng, khóa bằng khóa cẩn thận, dựa vào tường. George và tấm thảm anh ta nằm lên đã biến mất. Cả cái tượng đầy máu me cũng biến. Harry kiểm tra quần áo, tay chân mình thật kỹ, bảo đảm không dính một vết máu nào, rồi hất hàm về phía cái rương, ông nói: – George đang ngủ yên trong đó và cứ để anh ta theo đuổi những ước mơ riêng. Còn anh, anh phải cố làm vài việc. Có lẽ ta nên hủy cuộc tiếp tân và chúng ta phải báo cảnh sát. Anh quả quyết là em có thể nại ra phải tự vệ chính đáng, và chẳng còn lo tống khứ cái của nợ này. Dĩ nhiên cách giải quyết này có phiền phức, nhưng một khi nó đã qua, chẳng còn ai nói đến nó nữa. Chúng ta càng chần chừ bao nhiêu, càng gây hậu quả tệ hơn bấy nhiêu. – Không, anh Harry ạ. Em đã vất vả đấu tranh để trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời Hollywood, và em nhất định giữ vị trí đó. Em không muốn để George phá hỏng hết cả. Hắn đã làm hỏng đoạn đầu đời em… và hắn không được phép đi xa hơn nữa. Chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra một giải pháp. Dù có rắc rối, phiền muộn, nhưng cũng đáng. – Được, vậy thì chúng ta sẽ xuống tiếp các nhà báo. Nhưng trước hết, Laura, em hãy cười tươi tỉnh lên. Anh xin em, cười lên. Cô luôn tươi cười. Cô luôn trả lời đích đáng những câu bỡn cợt hạ cấp, cô cười ha hả đúng như những người phụ nữ đang được tâng bốc khác. – Thế còn anh ký giả, tập đoàn Eastern Press đâu rồi? Dave Dennis hỏi. Cô cười dịu dàng đáp: – Tôi đã tiếp kiến ông ấy và có lẽ ông ấy lỉnh ra đâu đó để điện bài phỏng vấn về tòa soạn. Haila French, nữ ký giả gầy nhom, vạch ra cho cô thấy: – Chiều nay em hơi xanh, cưng ạ. Có lẽ do làm việc quá sức đấy. Cô dịu dàng đáp: – Em yêu nghề, chị ạ. Em sống với điện ảnh, không muốn cuộc sống nào khác. – Còn nhà dìu dắt của em sao rồi? – Haila hỏi một cách tha thiết. hi nào thì hai người quyết định việc hệ trọng? Laura cười toe, nói bằng một giọng thân thiết: – Chị sẽ là người đầu tiên biết chuyện đó, khi chúng em quyết định. Cô tiếp tục đi vòng, xen vào góp chuyện với nhóm thực khách này rồi nhóm khác. Các khuôn mặt của khách mời đều như phảng phất nét mặt George. Những con mắt khách trở thành đôi mắt George nhấp nháy với cô những ánh mắt mưu mô quỉ quyệt. Những ánh mắt thực khách như tia X, xuyên qua trần nhà, xuyên thấu phòng cô, chọc thủng cái rương và dừng trên cái xác George cong queo trong rương. Chết lần thứ hai… chết khi cố hủy hoại quảng đời còn lại của cô. Nhưng hắn ta không thành công, Trời đã hại hắn. Không… ý nghĩ của cô bị cắt đứt. Harry nắm cánh tay cô, ông nói nho nhỏ: – Bình tĩnh, phải bình tĩnh Laura. Người ta xì xào là em bị cái gì ám ảnh. Qua đây với anh… cần nhất là em không được nói điều gì mâu thuẫn với những lời anh phát biểu. Anh thấy Dave điên cuồng như bị ong đốt. Haila càng ngày càng tức giận. Nhưng đây là giải pháp duy nhất… Không có cách nào khác. Cô theo Harry thụ động, không thắc mắc. Họ lên đứng ở bậc cầu thang lớn. Họ khống chế được đám thực khách. Harry bá vai cô. Dave Dennis đầy cay đắng đứng hỗ trợ phía sau. Dave gõ một hồi vào cái khánh kiểu Trung hoa cho đến khi các nhóm ký giả, các nhóm minh tinh màn bạc đã tập trung lại và im lặng sẵn sàng nghe. – Thưa các bạn – Dave vừa cất giọng vừa mỉm cười. Tôi sẽ thông báo cho các bạn một việc hết sức bất ngờ và ngạc nhiên. Cam đoan với các bạn tôi cũng chỉ mới được biết đây thôi, vì chính Laura và Harry cũng vừa mới quyết định tức thời. Xin các bạn cũng niệm tình tha thứ cho họ, đã loan tin cho các bạn kiểu này. Họ… nhưng thôi, tôi xin nhường lời cho Harry. Harry ghì chặt đôi vai Laura như thể truyền cho cô một chút sinh lực, ông nói: – Thưa các bạn, các bạn đều là bạn của Laura và tôi. Tin bất ngờ tôi thông báo đây cũng không có gì là đặc biệt. Laura và tôi… ờ ờ, được…. đã yêu nhau từ lâu. Giờ đây, các phim Laura đóng theo hợp đồng đã hoàn tất. Giây phút chúng tôi hằng mong mỏi đã đến, để chúng tôi thành hôn. Chúng tôi sẽ chuồn êm đêm nay, đáp phi cơ đi Yuma và làm phép hôn phối ở đó. Bạn nào muốn đi dự hôn lễ, chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh và xin mời cùng đi. Chúng tôi chỉ có thể sắp xếp được một số chỗ theo chiếc máy bay chúng tôi đã thuê bao. Bạn nào không đi được, xin mời các bạn cứ tiếp tục vui chơi ở đây, ngày mai chúng tôi sẽ về. Chúng tôi cần sắp xếp vài công việc trước khi đi cử hành hôn lễ, và chúng tôi cầu mong các bạn có mặt ở đây chúc phúc cho chúng tôi. Thế rồi cả phòng nhao nhao lên. Laura cứng người lấy can đảm vì cô nhìn thấy Haila French đang vẹt một lối đi về phía cô, mặt hầm hầm tức giận. Cô ta hậm hực lẩm bẩm: – Nhưng tại sao, Harry, tại sao gấp như vậy chứ? Tôi chia vui cùng các bạn, nhưng tại sao… Harry trả lời cô ta rất nhũn: – Bởi vì chỉ có cách đó Harry mới cho cái anh chàng ký giả George của tập đoàn Eastern leo cây được. Ngay cả một minh tinh thượng thặng của Hollywood, người của quần chúng đi chăng nữa, cô ấy cũng có quyền hưởng một tuần trăng mật kín đáo, riêng tư một chút chứ, phải không nào? Phải mất một ngày và một nửa đêm tiếp cánh nhà báo, sau cùng Laura mới lại trở lên phòng của mình được. Cô lách mình qua cửa, bật đèn lên, cô cười rạng rỡ. Harry theo sát cô đóng cửa lại và khóa cẩn thận. Họ đã lấy nhau từ lúc 12 giờ nên có thể nói bây giờ họ không rời nhau nửa bước. Harry nói với ra những người lì lợm theo lên phòng họ. – Chúng tôi sẽ xuống với các bạn ngay mà. Cứ uống và dành sẵn cho chúng tôi một ly. Người chụp hình ở ngoài cửa vội biến xuống dưới nhà. Nụ cười hạnh phúc của Laura cũng nhanh chóng biến thành cái nhăn mặt: nét mặt cô đầy thất vọng. – Anh Harry…- – Cứ bình tĩnh, Laura – ông quờ tay ôm eo vợ, nói thêm – cái tệ hại nhất đã qua. – Ứớc gì em khỏi phải tiếp tục cười chụp những bức ảnh đau khổ nữa… – Em biết không, chưa bao giờ em là một kịch sĩ đa tài như hôm nay. – Người ta cứ yêu cầu em cười thoải mái, nhưng em lại cứ nghĩ tới George… đang chờ đợi trong cái rương này… và em đã cười, đã cười anh Harry ạ. Harry tiếp tục ôm vợ cho đến khi nàng có vẻ bình tâm. Nàng nói: – Cám ơn cưng, bây giờ ta phải chuẩn bị đi. Làm gì trước hả anh? Harry quét mắt một vòng quanh phòng. – Không phải làm gì nhiều. Anh đã thấy Marie sữa soạn hành lý cho em.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh em cãi lộn ‘chia việc’ nuôi mẹ: thời nay nước mắt chảy ngược…

Truyện Tình Yêu Đầu Thời Cấp Hai Đầy Kỷ Niệm Full

Con dâu ngất lịm khi nửa đêm mẹ chồng lén bới thùng rác tìm thứ mình đã vứt

Mẹ kế của lọ lem

Trọng sinh tiểu địa chủ – Phần 2