Đọc truyện ma- Những chuyện Tâm linh hay chỉ là lời đồn? - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Đọc truyện ma- Những chuyện Tâm linh hay chỉ là lời đồn? (xem 256)

Đọc truyện ma- Những chuyện Tâm linh hay chỉ là lời đồn?

lo đám cho nhà tui từ tụng kinh, cúng cơm, mở cửa mả,rồi đám giỗ cũng mời ổng về tụng.Ông thầy này tui phải công nhận là có tài có tật,ổng tu sao tui không biết nhưng mấy chuyện về vong linh hồn người chết thì ổng rõ lắm,chắc ổng có duyên với cõi âm và chắc phần nào đó đắc đạo cho nên sau này tui có theo ổng 1 thời gian làm công đức đi cứu trợ và gặp 1 số chuyện mà đợi các chap sau tui sẽ kể cho các bạn nghe,nhưng cũng ko may là ổng bị tật bẩm sinh ở đôi chân từ hồi nhỏ nên đi cứ cà nhắc nhắc, trước mới tu thì ổng ở đắc lắc, sau rồi về chùa viên giác ở Tp.Biên Hòa , sau đó chuyển qua tịnh xá Ngọc Hiệp tu 1 thời gian, rồi sau này chuyển sang chùa Hoa Quang cho đến tận bây giờ),gọi thầy cũng may thầy còn thức, tui báo cáo sự tình, thì thầy bảo tui là con qua rước thầy lẹ đi ,để còn kịp. Tui nghe đến đây liền lập tức nhảy lên xe chạy thẳng lên chùa đón thầy về Đến nơi thì thấy nhà thằng Toàn mở sáng điện lên rồi, còn ” thằng Huy thì như đang gào thét gì đó vì bị obz thằng Toàn trói tay chân lại.Thầy Nhẫn liền bước tới ,tay trái cứ lần tràng hạt, tay phải thì vuốt đầu thằng Huy mà nói: -Tại sao con lại nhập vào xác anh này, anh này có làm tội tình gì đâu cơ chứ Mắt thằng Huy liền trợn lên nhìn thầy Nhẫn rồi lại gục mặt xuống ấm ức nói: + con ở dưới này đói quá thầy ơi, nãy giờ con xin mà bọn nó ko cho con ăn gì cả -Vậy giờ sao thì con mới xuất ra – Thầy Nhẫn nghiêm giọng hỏi + Cho con ăn đi, con mới chịu ra- giọng “thằng Huy” vòi vĩnh thầy Nhẫn quay qua tui bảo : con múc cháo rồi đút cho nó ăn đi… Tui lật đật múc chén cháo và đút vào mỏ nó, cũng hơi sợ sợ, rủi đang đút thằng chó điên này nó táp vào tay tui cái thì đút cho nó gần 4,5 chén cháo liền. trong lúc đút thì thầy nhẫn có trò chuyện với nó Nó mới gật đầu bảo là no rồi.thầy Nhẫn mới bảo nó – Giờ sao no say vậy rồi giờ ra khỏi xác người ta được chưa + chưa :, thầy phải cho bạn con ăn nữa – còn cả bạn nữa à, vậy bọn nó đâu – Thầy nhẫn nheo mày lại hỏi + Tụi nó ở ngoài kia kia , đông lắm nghẹt kín cả con đường này – vừa nói thằng Huy chỉ tay phông lông về khoảng trống trước mắt Tui, thằng Tuấn,thằng Toàn, và cả obz nó đều nhìn theo hướng nó chỉ nhưng mà chả thấy cm gì cả……Nhưng nghe nó nói vậy thì bắt đầu thấy sờ sợ rồi Thầy Nhẫn quay qua nói với obz thằng Toàn , cô vô nhà lấy hộ tui đĩa muối gạo nhé ,thêm 3 cây nhang nữa.Rồi quay qua thằng Huy.Giờ thầy cúng cơm cho bọn con.Nếu tui con muốn thì tí nữa đi theo về chùa.Ở đây phật tử họ cúng trái cây tha hồ mà ăn.Tối còn được nghe tụng kinh Phật có đức sẽ mau siêu thoát…vậy có chịu theo thầy ko? – con theo thầy – thằng Huy gật đầu Rồi thầy Nhẫn đứng trước cửa nhìn ra ngoài đường,thắp nhang đọc kinh kệ cúng cô hồn thí thực 1 lúc rồi rải muối gạo quanh khắp trước sân nhà.Vừa dứt buổi cúng cô hồn thì thằng Huy đang ngồi là há mồm ọe 1 cái mắt trợn lên rồi nằm vật xuống.Thầy Nhẫn bảo. Nó xuất ra rồi đấy.con cởi trói cho nó đi. Đến lúc chở thầy Nhẫn về mà nhớ lại khúc ông thầy dụ 1 đám cô hồn các đảng về chùa theo ổng mà tui vãi cả mật ra ……. Sáng hôm sau qua thăm nó hỏi nó nhớ chuyện gì ko, thì anh con khù khờ cười gãi gãi đâu, tao có biết cái dell gì đâu, gió thiu thiu làm tao buồn ngủ quá lúc trước em cũng ở An Bình mà sao ko nghe ai nói chuyện này nhỉ nhà em đối diện cái chung cư An Bình luôn đấy, thím biết cái trường THCS mới xây 2-3 năm trước ko, nhà em bán VLXD ngay đầu hẽm cái trường ấy luôn ý, thím ở AB thì chắc cũng biết cái khu chung cư này nhiều ma, có ai sống ở đây mà ko biết có cái bãi cỏ kế cái chung cư mà sau này xây cái sân bóng lên ấy, lúc còn ở đó em có nghe người ta kể là cái chung cư đấy nó nằm trên cái nghĩa địa nên ma nhiều lắm…nhiều đến nỗi nó ám lây sang cả cái bãi cỏ kế bên …1 hôm kia có 1 ông đi nhậu về xỉn…đi ngang cái bãi cỏ rồi bật ra nằm đấy ngủ luôn…ý em là ngủ luôn ấy, ngủ ko dậy nữa…thế là sáng ra người ta thấy cái xác ổng nằm trên bãi cỏ, cong queo, khô khốc như bị mất nước mà chết ấy ( có người kể như là bị hút máu đến chết ) .. Phường Tân Mai, nằm dọc quốc lộ 15 cũ nay là đường Phạm Văn Thuận, phường được thành lập vào những năm 1954 (thời kỳ di dân đầu tiên từ ngoài miền Bắc vào để giữ Đạo, bạn nào không hiểu phần này thì GG nhé) phường không lớn, nhưng rất đông giáo dân, phần lớn dân ở đây đều thuộc diện khá giả, có của ăn của để (lan man như vậy là đủ rồi, em vào để chính luôn) Phường Tân Mai có tất cả là 2 nghĩa trang, cái đầu tiên được xây vào những năm 1960, mục địch chính là dành cho giáo dân trong Xứ, nhưng cái thời loạn lạc ấy nó chẳng chừa một ai cả, đôi lúc có cả các anh lính thuộc cả 2 phe nằm lại ở đây (sau này được cải lại hết chỉ còn lại giáo dân thôi) gần nghĩa trang này có một con sông, sông không rộng, chỉ khoảng 15-20m, chiều sâu khoảng 5-6m, vì băng qua con là có thể thông ra một con đường chính nữa nên lính Mẽo có xây ở đây một chiếc cầu bằng sắt thép (mình không biết tên gốc là gì nhưng ngày nay người ta gọi cây cầu này là cầu Lăng Vó ). Ai sống ở Tân Mai cũng biết khá nhiều chuyện ly kì về chiếc cầu và khu nghĩa trang này. Đầu tiên là câu chuyện những tiếng động lạ, nằm ở khu vực khá vắng vẻ ít người qua lại đặc biệt là buổi tối, nên những người sống gấn đấy kể rằng họ hay nghe những tiếng động lạ như thể tiếng kim loại đập nhau phát ra ở chỗ cầu Lăng Vó vào giữa đêm, tiếng “keng keng….” này lúc thì dập lên liên hồi lúc thì thưa thớt đơn lặng, nhiều người cho rằng đó là do gió đêm thổi mạnh là cây cầu rung lắc, riết rồi họ quen dần và lờ đi những tiếng động đó, mãi đến một hôm có một anh thanh niên đi đêm về qua cây cầu đó, đến giữa cầu anh xa anh ta bỗng mất lái làm anh ta bị té, liền lúc sau anh ta ngồi tại chỗ rồi gào thét rất to làm người dân xung quanh đó phải chạy ra xem sự tình, lúc này họ thầy người thanh niên kia đang ngồi khóc lóc rất thảm thiết, dù rằng trên người anh không có một vết thương nguy hiểm nào, họ dìu anh vào nhà gần đó, đợi anh định thần rồi hỏi chuyện anh, sau khi hết run rẩy thì anh ta kể rằng lúc đang đi ngang qua cầu, đến gần giữa cầu bất chơt anh ta thầy hơn chúc cái bóng mở, mặc đồ lính, tay cầm súng ống, đang đi theo kiểu duyệt binh ngang qua cầu, nòng súng họ dài va vào thành cầu kêu từng tiếng “keng keng…” đều dặn, anh còn kể rằng toán lính này thấy anh qua cầu, họ liền đứng lại và nâng tay chào anh như kiểu trong quân đội….. nghe đến đây ai nấy đều hoang mang, người không tin thì bảo thần hồn nát thần tính anh ta bị sương mù làm ảo giác, người tin thì bảo chắc là đúng tiếng kêu hàng đêm họ nghe thấy rồi…. người nói không kẻ nói có, nhưng cầu Lăng Vó từ đó không có ai đi ngang qua vào ban đêm nữa, tiếng động “keng keng..” kia hằng đêm vẫn đều đặn vang lên, mãi cho tới khi có một ngôi miếu có chính quyền xây lên (sau giải phóng) để niệm hài cốt của binh lính thì tiếng động đó mới hết… Xác nhận chuyện này tui cũng từng được ông chủ quán nhà hang Hương Quê gần đó nghe kể nhé . Tân Mai có 2 cái nghĩa trang, lúc đó bác kể làm tui cứ liên tưởng đến cái nghĩa trang 1 ,tại cũng có 1 cây cầu bê tông, nhưng nghe đến cây cầu sắt là tui hiểu rồi ,đó là cái nghĩa trang 2, nhỏ hơn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Những Cô Em Gái

Cô gái ấy là vợ của Tổng giám đốc tôi!

A Teen Love Story

Thấy vợ tát mẹ, cả họ hàng nhà chồng đuổi đánh

Truyện Dường Như Em Đã Yêu Full