“Cộc…cộc…cộc…”
Ba tiếng gõ đều đặn lại vang lên như lúc nãy, lần này tôi chạy ra mở cửa nhưng không có ai. Tôi nói to lên cho ai đó đang chọc phá tôi có thể nghe thấy đc :
- Đêm hôm rồi có để yên cho người khác ngủ ko, hết trò rồi hay sao mà phá cửa nhà ngta lúc đêm hôm thế ? thích chết ko hả ?
Không có ai trả lời, tôi quay vào vừa đóng sập cửa lại và đi đến bên giường thì “Cộc…cộc…cộc…” lại là cái tiếng gõ cửa y hệt như lần trc… Tôi tức điên lên chạy ra mở cửa và lần này tôi giật mình ngã ngửa về phía sau khi nhìn thấy một người con gái tóc dài ngang vai rủ xuống che kín mặt, ng đó mặc nguyên 1 bộ đồ trắng tinh đang đứng ngay trước cửa và nhìn chằm chằm vào mình…
Tôi ú ớ vài tiếng thì người đó cất tiếng cười sặc sụa :
- Hahaahhaha… Thằng này già đầu mà còn nhát chết ha ha ha
Tôi ngẩn người ra thì hóa ra là Nam… Tôi không nói lên lời và nó đi thẳng vào nhà. Vào đến nhà không đợi tôi nói gì nó thao thao bất tuyệt :
- Sau 2 hôm mày về quê, tao với Nhung cãi nhau to lắm, bây giờ Nhung nó bỏ tao đi mãi mãi rồi, vĩnh viện ko bao giờ tao với Nhung gặp lại nhau đc nữa, tao cũng đi sau hôm đấy tao cũng ko ở đây nữa. Cũng nhớ mày lắm nhưng mà ko gặp đc. Mãi bây giờ mày mới ra mà giờ tao mới về gặp mày đc.
Tôi hỏi nó :
- Thế giờ mày ở đâu và làm gì rồi. Chuyển về đây ở với tao.
Nó im lặng hồi lâu rồi bảo :
- Tao ở xa lắm, mà tao cũng ko về đc đâu, tao còn vướng công việc mà…
Nghe nó nói vậy cũng ko biết làm sao, tôi an ủi :
- Thôi thì chuyện qua rồi, ko có em này kiếm em khác, thiếu gì ng con gái tốt, mà mày ko về cũng ko sao, thỉnh thoảng anh em mình lại gặp nhau là đc.
Nó mỉm cười và nói có việc giờ phải về rồi. Tôi tạm biệt nó và đi ngủ. Đêm hôm đó không còn tiếng gõ như mọi đêm nữa nên tôi ngủ ngon đến sang hôm sau. Cuộc sống của tôi lại trở lên bình lặng như mọi ngày thì đến một hôm tôi gặp Nhung trên đường. Nhũng cũng thấy tôi và quay đầu bỏ chạy. Tôi đuổi theo nhưng đc một đoạn thì mất dấu. Mấy ngày sau tôi thường hay đi qua đó và rồi tôi cũng lại gặp Nhung một lần nữa, Nhung giờ khác xưa nhiều rồi, không còn vẻ ngây thơ trong sáng như trước mà thay vào đó là mẹ đẹp sắc lạnh, sành điệu và thời thượng. Gặp tôi Nhung lại tranh mặt và tôi đi đến gần hỏi thì Nhung vờ như không quen. Tôi thất vọng lắm và về nhà. Đêm hôm đó ko ngủ đc, nằm thao thức cho đến khi thiếp đi thì lại có tiếng gõ cửa. Lần này tôi mở ra thì ko có ai, đến lần thứ 3 cũng ko có ai, tôi bực mình quát ầm lên :
- Đứa nào thích chết đấy ? Có giỏi thì ra mặt đi ?
Đứng một lúc ko thấy ai, tôi quay vào nhà. Lúc này trong phòng tôi đột nhiên lạnh lạ thường, tôi có cảm giác căn phòng hôm nay âm u hơn mọi ngày mặc dù bây giờ dang là trưa hè tháng 5 mà tôi bất giác rùng mình. Đúng lúc đó thì “Cộc…cộc…cộc…” tiếng gõ cửa lại vang lên khiến tôi giật mình. Lần này tôi run run bước ra phía cửa, mở thật mạnh cánh cửa nhưng không, phía trước không có ai cả. Tôi chạy hẳn ra ngoài và thấy một người đứng ở phía xa nhìn chằm chằm về phía tôi. Do xa quá tôi không nhìn rõ đó là ai nhưng tôi có cảm giác người đó ko hề bình thường và tốt nhất tôi nên vào nhà. Vừa quay vào nhà tôi hét ầm lên và chạy ngay ra ngoài vì trên giường của tôi đang có 1 người con trai đang ngồi gục mặt vào đầu gối. Mà mới cách đây ít phút tôi còn đứng cạnh đó vậy người này là ai. Tôi lấy hết can đảm cất tiếng hỏi
- Ai thế ?
Không có tiếng trả lời… Tôi lấy hết can đảm bước vào phòng và với tay bật đèn thì một lần nữa tôi như bị đứng hình ngay lập tức… Khi đèn phòng vừa sáng thì người đó cũng biến mất không một dấu vết. Tôi như không còn tin vào mắt mình nữa. Tôi tắt và bật đèn lại 3 4 lần và dụi mắt thật kỹ nhưng trên giường đúng là không hề có một người nào đang ngồi ở đó. Tôi nghĩ chắc do mình mệt quá nên nhìn nhầm, tôi đi xuống nhà vệ sinh rửa mặt và lần này tôi như chết đứng khi vừa rửa mặt xong tôi nhìn lên gương thì thấy có một bóng người đi vụt ngang qua sau lưng tôi… Tôi vội quay lưng lại nhưng không có ai, cửa vẫn cài chốt bên trong người ngoài không thể vào đc vậy ai là ng vừa xuất hiện sau lưng tôi… Tôi chạy vội ra ngoài, bật sáng hết đèn trong phòng lên, ngồi bên cạnh giương, tôi không tin trên đời này có ma. Hồi ở quê tôi cũng đc nghe rất nhiều chuyện ma từ các ông các bà trong xóm kể mỗi khi lũ trẻ tụi tôi có sang chơi nhưng chưa bao giờ tôi tin, vậy cái vừa xuất hiện là cái gì… Tôi tự hỏi nhưng ko hề có câu trả lời. Đúng lúc ấy thì chợt bàn chân tôi để dưới đất chợt lạnh buốt… Tôi đưa mắt nhìn xuống và tôi hét lên đầy kinh hãi vì ở trong gầm giường của tôi có một bàn tay trắng nhợt nhạt, trên tay có vài vết loang đỏ thẫm như máy đang nắm chặt lấy cổ chân tôi… Tôi vội co vội chân lên giường và đêm hôm ấy tôi ngồi co ro trên giường không dám bước chân ra khỏi giường nữa…
Ngồi co ro cho đến sang, mệt quá tôi thiếp đi… Trong giấc mơ tôi thấy trong phòng mình đầy máu, máu vung vãi khắp nới. dưới gầm giường có một cái xác người cũng đẫm máu mà tôi không thể nhận ra đó là ai, có quen hay là ng lạ… Rồi đột nhiên người đó bật dậy túm lấy tôi. Đến đây tôi giậy mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ đã 9h sáng, tôi gọi điện thoại cho thầy dạy xin phép đc nghỉ 1 2 buổi vì bị ốm rồi dọn dẹp phòng của mình. Quét dọn từ trên gác lửng xuống đến tận nhà tắm xong xuôi nhưng còn 1 chỗ tôi chưa dám chạm đến đó là cái gầm giường. Lấy hết can đảm tôi cúi xuống từ từ, thật từ từ và tôi thở phào nhẹ nhõm khi gầm giường sạch trơn. Tôi thầm nghĩ “đéo mẹ, chắc tại đêm qua mệt quá nên hoa mắt ấy mà, thời buổi đéo nào rồi mà còn ma với chả quỷ, rõ hâm”… Bật cười vì nỗi sợ hãi đêm qua cửa mình, nhân tiện hôm nay đc nghỉ nên định gọi cho Nam rủ đi nhâm nhi cafe rồi đi chơi cho khuây khỏa nhưng gọi điện thì toàn “Thuê bao quý khách vừa gọi…”
Đúng lúc ấy có 1 anh hàng xóm đi từ đâu về vừa đi vừa chửi đổng :
- Đm thằng nào mất dạy, đm đứa nào vứt chuột chết ở đâu mà mùi hôi đéo chịu đc. đm bố mà bắt đc thằng nào vứt chuột chết ra quanh đây bố mày tẩn cho nhừ tử, mà đéo biết nó giấu vào đâu mà tìm mãi đéo thấy.
Tôi từ trong nhà đi ra hỏi :
- Có chuyện gì thế anh ?
Ông hàng xóm bực tức vừa chửi vừa trả lời :
- Đm đéo biết từ hôm qua đến giờ cái mùi chuột chết từ đâu nó cứ thoang thoảng, kinh vãi cả đái. Mà anh bắt đc thằng nào giấu chuột chết anh đánh bỏ bố nó luôn…
Nhân tiện anh em đang rỗi tôi mời anh hàng xóm ra đầu phố uống cafe rồi hỏi về chuyện của Nam :
- Anh biết thằng Nam trước nó ở cùng phòng với em chứ ạ ?
Ông hàng xóm gật đầu rồi bảo :
- Ừ anh biết, nó ở cùng phòng với em mà có con người yêu xinh xinh ấy hả. Cái hôm mày về quê thì 2 đứa nó cãi nhau to lắm rồi mấy hôm sau thấy bà chủ bảo là thằng Nam nó đi rồi, chắc là cãi n