ần ngần , ráng nài nỉ thêm : – Thế trong nhà có nước uống , cho bạn tôi một chén . – Cũng không có . Không kiềm cơn giận đang trào lên , Bình lầm bầm : – Thật là ích kỷ . Và lập tức Bình quay gót trở về lối cũ. Cửa cái bỗng mở hé . Thò đầu ra khỏi cửa , một cô gái có gương mặt xanh xao và buồn thảm , Michelle cô bồ cũ của anh đã chết cách đây mấy tháng . Bình bùi ngùi nhìn dáng Michelle thóang mất trong ánh đèn mờ ảo , chầm chậm quay người trở lại đường cũ và giật mình trông thấy Mai đứng sát bên cạnh từ hồi nào . Chàng bực mình gắt : – Em làm anh hết hồn. Mai cau mày hỏi : – Anh nói chuyện với ai vậỷ – Anh mới gặp Mi xeo trong căn nhà nàỵ Vừa nói Bình xoay người chỉ cho Mai xem căn nhà hoang vắng nằm khuất sau rặng cây to . Nhưng chung quanh chỉ có những hàng cây đong đưa theo gió . – Anh xạo quá. Làm gì có nhà nào ở đây ? Cô Mì xào chết lâu rồi mà , anh cứ tưởng nhớ cô ấy hòai . – Không phải Mì xào là Mì xèo . – Xào xèo gì cũng vậy . – Yên tâm đi , Michelle không hại chúng ta đâu . – Cái gì ? – Cô ấy nói chúng ta trước 6 giờ sáng phải ra khỏi khu rừng này . Bình liếc nhìn đồng hồ , 5 giờ 45 . – Đi nhanh lên em. Nắm tay Mai , Bình hối hả dắt Mai băng qua con đường mòn , xuyên qua những tàng cây đầy ma quái . – Em hỏi thật nhé , có phải anh bị đụng xe nên đầu anh tưởng tượng ra những chuyện quái dị vậy không? – Không đâu , anh nói thật đấy . Michelle nói chúng ta nên đi cho kịp giờ . Mai lắc đầu bướng bỉnh : – Em biết , cô đó là mối tình đầu của anh mà , lúc nào anh cũng mơ tưởng đến. Cô ấy là ma cần gì phải nghe cô ấy nói . – Không mà em , em nói gì mà kỳ vậy . Michelle không có ý hại mình đâu . – Sao lại không ? Cô ấy kiếm người chết thế mà. Em chả dại mà nghe lời cô ấy đâu . – Xem kìa , trước mặt chúng ta là cái ngả ba . Bây giờ chúng ta phải lựa một trong hai ngả. Mai lưỡng lự : – Không biết đi ngả nào bây giờ .