Đọc truyện ma- Ma Só Si Tình - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Đọc truyện ma- Ma Só Si Tình (xem 81)

Đọc truyện ma- Ma Só Si Tình

Nhưng chắc là rồi cũng không có điều gì. Nó sẽ về thôi. – Nhưng anh và cô ấy đâu có bà con gì ở gần đây? Vậy cô ấy đi đâu, ở đâu? A Tư không tiện nói ra điều đang nghĩ trong lòng, anh ta chỉ lửng lơ: – Con gái xứ này khó mà chết vì hùm beo trong rừng lắm. Giàng không hại nó mà. Điền quả quyết: – Ngày mai chủ nhật, tôi sẽ cùng với anh và một số anh em khác tổ chức đi tìm cô ấy. Tôi phải tìm cho được Mường Lan về mới yên tâm. Mai mình đi nhé! Lời động viên của Điền không khiến cho A Tư phấn khởi lắm, mặc dù anh ta cũng gật đầu: – Được rồi, mai tôi sẽ báo cho cậu biết. Nhưng chuyện đi tìm Mường Lan vào ngày mai đã không thực hiện. Bởi ngay chiều hôm đó cô đã trở về. Nhìn thấy Mường Lan với nét mặt tươi tỉnh, không một chút mệt nhọc sau mấy ngày vắng nhà, vợ chồng A Tư muốn hỏi nhưng còn ngại, thì chính cô nàng đã tự nói: – Tôi về để lấy đồ đạc ra nhà chồng ở! Nói xong cô đi soạn một số đồ đạc riêng, rồi rút vào góc trong ngôi nhà ngồi một mình rất lâu. Theo phong tục của bộ tộc thì khi không còn cha mẹ, thì người vợ của anh ruột, tức bà chị dâu của Mường Lan sẽ đứng ra lo liệu chuyện hôn nhân của cô em gái. Nhưng ở đây, khi nghe Mường Lan tuyên bố như vậy thì chẳng nghe A Tư có ý kiến gì. Một lúc sau chị mới kéo tay chồng vào một nơi riêng, nói nhỏ: – Làm sao mình làm được việc đó, khi cô em này đâu có chịu nghe mình. Cô ấy có người bảo cho nghe rồi, cứ để cho người ta lo. Chị ta nói như vậy rồi lẳng lặng b� �� đi ra ngoài. A Tư hiểu phần nào nên cũng im lặng, để mặc cho Lan. Tối hôm đó bà vợ anh bảo: – Con Mèng Lan đã tìm được chỗ để “về nhà chồng” rồi đó! Sáng ra mới biết, nơi “về nhà chồng” của Mường Lan là cái góc ngôi nhà ông già của A Tư cất này xưa, dùng làm nơi chứa vật dụng lưu trữ làm mùa. Lan đóng kín cửa cầu thang không cho ai ra vào. A Tư muốn hỏi chuyện với em cũng phải đứng dưới đất nói vọng lên: – Mày làm gì cũng phải nhớ ông cha vẫn còn hồn phách ở đây, là máu mủ ruột rà, tao không bỏ mày được nghe chưa! Đối với người thiểu số thì những câu nói như vậy là đầy tình nghĩa, đầy trách nhiệm với nhau, nên chỉ cần nói bấy nhiêu đó rồi A Tư bỏ đi vào nhà. Anh dặn vợ hằng ngày phải cơm nước đầy đủ mang ra cho cô em và không được hỏi han bất cứ chuyện gì, nếu Mường Lan không hỏi. Nhưng chỉ được hai ngày, bỗng vợ A Tư chạy đi tìm chồng và báo tin: – Tôi lo cơm nước đầy đủ cho cô ấy, mình ăn gì thì cho cô ấy ăn như vậy, nhưng hai ngày rồi, bữa nào cô Mèng cũng bảo tôi dọn mâm giống như nấu cho người Kinh ăn, sao cô ấy lại quen ăn mấy thứ đó? A Tư trầm ngâm một lúc rồi đáp: – Thì ráng mà chiều nó đi. Bà đóng vai mẹ có con về nhà chồng mà! Chị Phèng Liu vốn là người tốt bụng, nên tuy có cực vì yêu cầu của cô em chồng, nhưng cũng ráng lo. Chị ta không quen nấu món ăn của người Kinh, cũng phải cố ra chỗ bếp công ty học cách nấu của mấy người đầu bếp ngoài đó. Lạ một điều là mỗi ngày Mường Lan chỉ ăn một lần vào buổi chiều tối. Buổi sáng và trưa thì không hề thấy cô nàng đâu. Ra nương rẫy thì thấy mọi việc đồng áng vẫn được Mường Lan làm chu đáo, chẳng biết từ lúc nào, bởi lúc A Tư và vợ ra dòm ngó thì chẳng hề gặp Mường Lan đâu. Chị Liu nói với chồng: – Cô ấy có chồng thật rồi. Vậy mình cũng phải tính việc xây nhà riêng cho cô ấy chứ. A Tư cũng đồng tình: – Phần đất phía bên kia bụi tre ngày trước tính xây cái nhà hội dòng tộc, nay mình xây cho nó cái nhà với số vật liệu dự trữ đó. Nhưng hỏi nó xem, nó có chịu không đã! Chị Liu bảo: – Cô ấy đời nào chịu nhận, mình cứ việc xây rồi giao sau. Nhưng nếu có ai hỏi việc này thì làm sao trả lời? A Tư bảo: – Tôi sẽ bảo mọi người là con Mèng Lan có lời hứa với con trai xứ khác, ở nhà riêng để chờ cưới. Phong tục người mình có điều đó mà. – Nhưng sau này biết lấy ai để trám vào chỗ con trai xứ khác đây? – Chuyện đó thì để rồi tính. Bộ bà không thấy bây giờ mình cũng đâu có giải quyết được gì trong chuyện của nó. Họ quyết định như vậy và âm thầm đi kêu người chuẩn bị cất nhà. Tuy nhiên đến bữa cơm chiều, khi chị Liu mang cơm ra thì nghe Mường Lan nói vọng từ trong nhà ra: – Xây nhà sao không xây kiểu người Kinh? Chị Liu giật mình:- Cô biết chuyện rồi sao? Lan nói rõ ý hơn: – Có xây thì xây nhà theo kiểu người Kinh, đừng xây nhà sàn người ta không chịu! – Người ta là ai? Mà làm sao mình xây nhà theo kiểu người Kinh ở giữa xóm thượng được. – Xây cho người Kinh ở thì phải theo kiểu của họ chứ. Chị Liu vô cùng ngạc nhiên: – Cô sẽ lấy chồng người Kinh? Lan gắt lên: – Đã lấy rồi chứ còn sẽ gì nữa! – Kìa, cô Mèng… Mường Lan ra nhận mâm cơm rồi đóng sầm cửa lại, giận dỗi: – Không thì thôi, đừng hỏi nhiều quá! Chị Liu chạy nhanh về kể cho chồng nghe, A Tư giật mình nói: – Lấy chồng người Kinh? Vậy sao bữa trước nó một hai đuổi cậu kỹ sư đi? Cậu cũng là người Kinh… Ngừng một lúc, A Tư nói: – Biết vậy lúc đó tôi nói thẳng ra ý mình, để cậu ấy đừng ra đi. – Ý gì? – Thì tôi có ý muốn ghép đôi cho cậu ấy với Mèng Lan nhà mình. Con Mèng Lan đầu tiên cũng thích cậu ấy lắm, chính nó đã xúi tôi mời cậu ấy về nhà đó chứ. Chẳng hiểu sao chỉ được một lúc thì lại xảy ra chuyện ghét nhau đến không muốn nhìn nhau như hai đứa nó? Chị Liu bảo: – Tôi thì lại nghĩ khác. Trong chuyện này có những điều như tôi nói với ông đó. Cứ để coi… A Tư đã được vợ cảnh báo một số điều, nhưng anh còn bán tín bán nghi, nên cho đến giờ này anh vẫn chưa nói ra. Kể cả việc riêng với kỹ sư Điền, đáng lý ngay hôm Điền dọn đi, anh cần phải nói một số việc cho Điền biết, nhưng chẳng hiểu sao anh lại thôi. Buổi sáng chủ nhật đẹp trời, Điền vừa tính thay đồ qua thăm nhà A Tư thì có tiếng xe hơi ngừng trước nhà. Do ở ngay trục đường lớn, nên xe cộ chạy qua khá nhiều nhưng ngừng ngay trước cổng thì ít khi. Nhìn ra thấy chiếc xe hơi nhà khá sang trọng thì Điền lại càng ngạc nhiên hơn. Anh nghĩ chắc là xe nào đó ngừng đổ nước hay nghỉ xả hơi gì đó nên cũng không bước ra. Tuy nhiên, vừa lúc đó có tiếng gọi đúng tên anh: – Điền ơi, anh có nhà không? Tiếng gọi thật quen, Điền phải bật dậy chạy ra ngay và anh kinh ngạc kêu lên: – Phương Dung! Cô gái vừa bước xuống xe và đang vẫy tay từ dưới đường khiến cho Điền vừa mừng vừa sửng sốt. Quả thật Điền không ngờ anh có người khách này tới đây. – Không mời người ta vào nhà hả? Mãi sững sờ nên Điền bị giật mình, lúng túng: – Vào… vào nhà đi. Trời ơi, sao em lại lên được đây? Phương Dung nheo mắt: – Vậy mới tài chứ! Cô quay lại dặn ai đó trên xe: – Chú cứ đi đi mai hay mốt ghé lại đón cháu cũng được! Người trên xe có lẽ là tài xế riêng của gia đình Phương Dung, sau một tiếng dạ, anh ta cho xe vọt đi ngay. Phương Dung tay xách va li, bước nhanh vào nhà, vừa đến gần Điền, bất ngờ cô nàng bỏ va li xuống, ôm chầm lấy anh hôn tới tấp vào mặt mũi, khiến Điền phải cuống lên: – Em… em đừng làm vậy. Người ta… Nhưng Dung hầu như không còn nghe gì nữa, cô nàng cứ ghì lấy và hôn như sợ bỏ ra sẽ mất! Đến khi Dung vừa buông ra thì Điền thở không mu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi tháng 04/2017 của 12 cung hoàng đạo

“Có chết đói con cũng không để vợ phải ở cùng mẹ nữa!”

Thương một người không nhất thiết phải chung đường. Chỉ cần người vẫn ổn là đã đủ…

Bí mật cô người yêu ngoan hiền bị phanh phui trong ngày ra mắt

Đi dự tiệc công ty thì bắt gặp bạn trai đang đẩy xe ngô khoai