Đọc truyện ma- LỐI VÀO ĐỊA NGỤC - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma- LỐI VÀO ĐỊA NGỤC (xem 290)

Đọc truyện ma- LỐI VÀO ĐỊA NGỤC

ảnh, cô bỗng hơi run run, rồi vội nhấp chuột, phóng bức ảnh ra to hơn. [phần 3'>

“Cửa sổ tầng 2!” Xuân Vũ không nén nổi, kêu lên thất thanh. Cô và Thanh U đều nhìn thấy – trong bức ảnh, có một bóng đen đứng phía sau cửa sổ thứ 4, tính từ bên phải. Thật không thể tưởng tượng nổi! Thanh U mở to mắt, cô lại phóng bức ảnh ra gấp đôi, rồi tách ô cửa sổ tầng 2 đó ra riêng để đọc; nó đã chiếm đến già nửa màn hình. Đã phóng to đến thế này thì ảnh hơi mờ, nhưng rõ ràng là trong ô cửa sổ tầng 2 có một bóng người, nhìn áng chừng vóc dáng cùng với mái tóc dài, thì đó là một phụ nữ trẻ tuổi. Chỉ hiềm, không thể nhìn rõ mặt. Cô gái trong ảnh bị bóng tối che phủ, chỉ nhìn thấy những đường nét đại thể; dù chỉnh đến độ nét cao nhất, ô cửa sổ tầng 2 trong vẫn cứ mơ hồ như thế. Cũng dễ hiểu thôi, vì nó là một diện tích rất nhỏ trong cả bức ảnh; có thể nhận ra một bóng phụ nữ ở đó đã là quá tốt rồi. Thanh U lại chỉnh bức ảnh trở về kích cỡ thông thường. Vẫn là cô đứng trước tòa nhà ba tầng mà bấy lâu nay đồn đại có ma. Phía cửa sổ thứ 4, tầng 2, tính từ bên phải, có một bóng đen mờ ảo. Xuân Vũ chợt nghĩ, người phụ nữ đứng ở cửa sổ tầng 2 ấy đang nhìn xuống Thanh U, hay là đang nhìn mình tay cầm máy ảnh. Nghĩ đến đây, cô rất căng thẳng, nói: “Sao lại có bóng người này nhỉ? Mình nhớ rằng lúc chụp, chỉ có một mình cậu chứ không ai khác!” Thanh U gật đầu: “Phải! Mình cũng đã quan sát các ô cửa sổ tòa nhà ma, đều không có gì hết!” “Nhưng nó đã bị nhà trường đóng chặt hơn chục năm nay, trong đó không thể có người!” Xuân Vũ không dám nhìn lại bức ảnh nữa, cô và Thanh U cùng nhìn nhau, không sao giải thích nổi tại sao lại chụp ra cái bóng đen ấy, điều này dường như vượt quá khả năng hiểu biết của hai cô. “Nếu không phải người, thì đó là ma!” Câu nói bất chợt vang lên khiến Xuân Vũ và Thanh U đều giật mình. Thì ra Tiểu Cầm đã đứng sau lưng họ nhìn bức ảnh, thản nhiên bình luận. “Hôm nay hai người đã đến tòa nhà ma à?” Ngay Văn Nhã cũng từ trên giường tụt xuống, ghé khuôn mặt như trẻ con ngây thơ đáng mến nhòm vào màn hình vi tính. Vẻ mặt Thanh U càng đăm chiêu, cô bực bội tắt máy tính, rồi lại lên giường vùi đầu đọc sách. Xuân Vũ đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Cầm và Văn Nhã đừng “kích thích” Thanh U nữa. Rồi cô lén nhìn bìa cuốn sách trong tay Thanh U. Đó là cuốn “Tiếng nói của vạn vật trong tháng mưa”, bản dịch tiếng Trung Quốc, nguyên bản tiếng Nhật, na ná như “Liêu Trai chí dị”; tác giả người Nhật tên là Ueda Akinari sống vào thời đại Edo. Sao Thanh U lại đọc thứ sách này? Cô còn nhớ ngày trước Thanh U rất sợ đọc các loại truyện kiểu ấy. Lúc này cả phòng trở nên yên tĩnh hẳn, Xuân Vũ đứng nhìn ra ngoài cửa sổ. Màn đêm nặng nề ngoài kia có bao cơn gió lạnh đang rú rít, khiến trong phòng cũng trở nên giá buốt hơn. * Nửa đêm, phòng đã tắt đèn. Xuân Vũ vốn bị cảm nhẹ, cô cố co chân đắp cho thật khít thật chặt. Khu ký túc xá nữ sinh này đã có vài chục năm tuổi, các phòng đều không có hệ thống dẫn khí nóng sưởi ấm, hàng năm khi mùa đông đến, các nữ sinh không ngớt thầm nguyền rủa. Nằm co ro trong chăn, Xuân Vũ nhớ lại lúc nãy đi tắm nước không đủ nóng, nên bây giờ đôi chân vẫn còn buốt giá. Cô đành xoa chân cho ấm lên vậy. Xuân Vũ đã ngủ trên giường tầng hai này hơn ba năm, đêm đêm, các mùi đặc trưng của phòng nữ sinh cứ như chui vào tận mũi cô. Nghĩ rằng chỉ còn nửa năm nữa sẽ rời nơi đây, cô thấy không nỡ giã từ cái mùi quen thuộc này. Xuân Vũ có giác quan hết sức nhạy bén, ngay giấc ngủ cũng không quá sâu, mỗi lần đang đêm Thanh U nhổm dậy, đều khiến cô nằm giường tầng trên tỉnh giấc. Tuy nhắm mắt nhưng Xuân Vũ vẫn cảm thấy rõ chiếc giường vẫn khẽ rung rung, sau đó là tiếng bước chân Thanh U rón rén đi ra ngoài. Cô lặng lẽ nằm đợi Thanh U trở vào, bóng tối trong phòng dường như chỉ là ảo giác, bình minh kéo đến bên ngoài cửa sổ rất nhanh. Cứ thế, cô lại thiu thiu ngủ tiếp cho đến lần sau lại bị tiếng động đánh thức. Bây giờ, đã lại có tiếng động. Xuân Vũ vốn đã lơ mơ ngủ, bỗng cảm thấy ngay phía dưới có cái gì đó động đậy, như là bị chọc một cái. Cô bất giác sờ sờ cái chăn. Và dường như cả cái giường đều lay động. Cô cảm thấy Thanh U đã ra khỏi giường, đứng giữa căn phòng. Cô chờ đợi tiếng mở cửa, chắc Thanh U lại muốn ra toa-lét? Nhưng cô đợi đến vài phút mà vẫn không nghe thấy tiếng mở cửa. Thanh U đang làm gì thế nhỉ?

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Lọ Lem Đường Phố

Sau 10 năm yêu nhau, bạn trai đưa một cọc tiền rồi bảo: “Em yêu anh thì nhận rồi buông tha cho anh”

7 Ngày Để Giữ 1 Tình Yêu

Truyện Vì Anh Nghiện Em Rồi

Định Mệnh Nghiệt Ngã Của Vợ, Bồ Và…”sim Rác”