Đọc truyện ma- Linh Hồn Ác - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Pair of Vintage Old School Fru

Đọc truyện ma- Linh Hồn Ác (xem 850)

Đọc truyện ma- Linh Hồn Ác

hác hiện ra trong cô, cô thấy người ấy run lên vì sợ, cố gắng khoét một lỗ dưới bức tường gỗ bằng đôi bàn chân đạp liên hồi. Juliette lắc mạnh đầu để tống khứ ý nghĩ đó ra khổi tâm trí và bỗng thấy choáng váng khi hơi clo nổi lên. Cô thở chậm để bình tâm lại và để làm dịu cơn đau.

“tốt hơn hết là hãy tiếp tục quan sát, nào, hãy cố nhìn tất cả những gì có thể.”

Các bức tường màu đen, làm từ thân cây xếp chồng lên nhau giống như một nhà nghỉ ở miền núi hay 1 túp lều. căn phòng không có bất cứ đồ đạc nào, chỉ duy nhất một cây nến nhỏ đặt ở góc nhà tỏa chút ánh sáng yếu ớt.

Juliette rùng mình. Trời se lạnh cô khồng biết giờ là mấy giờ, mọi khái niệm về time đều đã mất. vẫn đang là đêm? Có lẽ thế, hoàn toàn không có ánh sáng lọt qua khe gỗ. đột nhiên, một ý nghĩ còn đáng lo sợ hơn xâm chiếm cô. Cô cuộc tròn người lại để quan sát đầy đủ hơn về căn phòng và mỗi nghi ngờ của cô bỗng chuyển thành nỗi kinh hoàng khủng khiếp.

Không cửa sổ cũng không có bất cứ một lỗi ra vào nào. Căn phòng dường như bị đóng kín mít như một cỗ quan tài lớn.

Không hét to, nhất định không được hét to, julieette tự nhủ nhiều lần trong thâm tâm, nhưng bản thân tiếng nói của ý chí lại gần giống như sự cuồng loạn do sợ hãi. Nếu kẻ tấn công không nhét giẻ vào miệng cô, thì đó là do hắn tin chắc không phải sợ gì về việc này. Chắc chắn cô đang ở một nơi hoàn toàn tách biệt, nếu không thì ngoài việc buộc cổ tay, lẽ ra cô còn phải bị bịt miệng bằng cách này hay cách khác. Cô cảm thấy hơi thở đứt quảng của mình vì lo sợ và cố chiến đấu để không chìm vào nỗi hoảng loạn. Cách đây vài giờ, cô bình thản ngồi chơi với camelia, uống rượu vang và cười, vậy mà giờ đây cô bị nhốt chặt ở một nơi cách xa thế giới, hoàn toàn phụ thuộc vào một kẻ xa lạ. Trong cô trào lên cảm giác tuyệt vọng.

Không ai biết cô đang ở đâu, ngay cả bản thân cô. Không biết bằng cách nào cô lại ở đây, không có bất cứ cơ may nào để tự vệ. cô lại thấy mình đang bước đi không hề lo nghĩ và một giây sau, bị ngạt thở rồi tỉnh dậy thành một tù nhân. Như thể cuộc đời cô đột nhiên chao đảo trong một cơn ác mộng. không vì bất cứ lý do gì, cô bị lôi ra khỏi cuộc sống của mình và bị vứt vào chiếc quan tài này. Giờ đây, nỗi sợ hãi bị đan xen bởi cảm giác bất công sâu sắc. không ai có thể tránh được, chuyên này có thể xảy ra với bất cứ ai, mọi người đi làm về và khổng thể biết được rằng đã gặp một kẻ bệnh hoạn trên đường, rồi chìm trong nỗi kinh hoàng.

Juliette cảm thấy nét mặt mình bị co rúm lại và nươc mắt tuôn trào. Cô khóc rất lâu.

Rồi trong cơn điên dại bất ngờ, cô đứng bật dậy gào thét và ngồi dậy được. Khi cơn giận dữ và những tiếng nức nở dịu xuoogns, cô chăm chú quan sát quanh mình. Cách cô chừng 3 mét về bên phải có 1 hốc nhỏ ở ngay chỗ tiếp giáp giữa tường và nền đất. Cô nén cơ nức nở và bắt đầu trườn về cái dốc. ánh nến không chiếu sáng tới phần này của căn phòng, nên cô phải nằm xuống và cúi đầu để nhìn kỹ hơn. Cái hốc to hơn quả bóng rổ 1 chút, ăn sâu xuống dưới tường giống như 1 lỗ mèo chui. Những rãnh song song trên nền đất khiến cô rùng mình. Cô xua vội hình ảnh một người phụ nữ cào đất trong cơn hoản loạn đến nỗi bong cả móng tay.

Có lẽ cô có thể nhìn thấy bên ngoài bằng cách chui đầu qua bên kia? Ít ra cũng để biết được cô đang ở đâu, có gì xung quanh. Nhưng với đôi tay bị trói quặt sau lưng và 2 cổ chân bị buộc chặt, nếu có trườn, hay chỉ đơn giản nếu cô không có chỗ bấu víu để ngoi lên, thì cô sẽ bị kẹt đầu và 2 vai dưới bức tường trong cái hốc đang há miệng kia. Quả là đầy rủi ro.

Julieeete trườn như 1 con sâu tiến vào bóng tối dưới bức tương. Cô uốn người dể nằm ngửa và cố ngẩn g đầu lên bên kia tường. đầu cô chạm vào 1 viên đá. Không có gì ở phía bên kia.

Cô chợt run lên vì nhận ra sự thật hiển nhiên cái ngục tối này không có cửa ra vào cũng không có cửa sổ, còn các bức tường bị chặn bằng nhiều tấn đá! Cô bị giam giữ dưới lòng đất, trong một thế giới không lối thoát, một vũ trụ chết chóc.

Nỗi khiếp sợ lại xâm chiếm cô.

Rồi một tiếng ket vang lên trong phong. ở đâu đó bên trên, một cánh cửa sập vửa mới mở ra. “đúng rồi! trên trần!” juliette thầm kêu lên. Trần nhà tối om, cô ko thể phân biệt nổi bất cứ thứ gì. Ý nghĩ có thể có 1 lối thoát khiến cô thở phào, cô ko hoan toàn bị tách biệt với thế giới, còn có 1 điểm tiếp xúc, một khả năng chạy trốn. nhưng niềm vui thật ngắn ngủi. có tiếng vải sột soạt, hẳn là có 1 động tác chân hoặc tay ở đằng sau lưng cô, và nỗi khiếp sợ dâng lên ngay lập tức . cô bị kẹt đầu trong 1 cái lỗ hẹp, ko thể nhìn thấy gì diễn ra phía dưới vai mình, còn kẻ bắt cóc đứng ngay ở đó, bên canh cô, và có lẽ đang thỏa mãn nhìn cô cố uốn mình.

Như 1 tiếng chuông báo tử, giọng nói bất ngờ vọng xuống từ trần nhà, ngọt ngào nhưng đầy sự tàn bạo khủng khiếp.

- Đã đến lúc dành cho 2 chúng ta em yêu ạ.

Juliette vặn vẹo người để chui ra khỏi cái hốc, cơn hoảng loạn trào dâng trong cô cùng với nước mắt, và một tấm màn kinh hoàng đập vào mắt cô giông như 1 cơn bão hủy diệt.

Joshua brolin bắt đầu uống trà để cai thuốc lá.

Lý do lắt léo hơn thế 1 chút nhưng đó là cách lý giải của anh khi bị cảnh báo là đang uống qua nhiều thứ nước nóng và thơm như vậy. trong mùa hè- 2 tháng trước đây anh đã vứt bao thuốc winston cuối cùng đi và thề sẽ không bao giờ hút lại nữa. những ngày đầu tiên thật đau đớn, theo nghĩa đên của từ này, và brolin tự hỏi liệu rốt cuộc cảm thấy cháy phổi vì cai thuốc có ít độc hại hơn hút thuốc không. Sau đó anh nhanh chóng nhận ra rằng với 1 người đã nghiện lâu năm, thứ nhớ nhất ko phải là bản thân điếu thuốc lá, mà là động tác quen thuộc hàng ngày kẹp điếu nicotin giữa các ngón tay. Lại phải học thói quen thường ngày với 1 bàn tay tự do. 1 bàn tay tự do bất bình thương, nặng hàng tấn ở đầu cánh tay. Chỉ riêng việc nhớ tới cốc cà phê mà anh uống trong lúc cầm 1 điều thước trên tay, cứ rít 1 hơi thuốc lại làm 1 ngụm cà phê nóng bỏng, đã khiến anh phải chịu đựng cơn stress kinh khủng. phải đợi tới khi trong 30t, Brolin mới phát hiện ra rằng anh chỉ chịu đựng đươc vì café với điều kiện ngập trong khói nicotin. Và để bỏ khỏi thước lá, anh thay cappuccino bằng trà. Phải thật thơm, cùng với hoa quả rừng nếu có thể được, mặc dù còn rấy khó kiếm quả khô.

Anh uống 1 ngụm trà nóng rồi đặt cốc xuống trang bìa bằng các tông của tập báo cáo khám nghiệm tử thi.

Ánh mắt anh dừng lại trên 1 tấm ảnh chụp tử thi trước khi khám nghiệm. khó mà tưởng tượng được rằng đây là 1 cô gái trẻ, vì cô đã bị biến dạng do khí sinh ra trong quá trình thối rữa và do rất nhiều tổng các vết thương vì bị ngâm lâu trong nước. khuông mặt sưng phồng, da ngả màu nâu và xanh lục, mí mắt phồng to như hạt dẻ texas, môi sưng và vều ra như thể đang định ban tặng nụ hôn cuối cùng. Rất nhiều sinh vật biển đã rỉa cáci xác, tạo thành vô số vệt sưng đỏ trên da. Xác được vớt khỏi nước trước đó hơn 2 giờ nhưng ko có chút nấm màu nâu nào xuất hiện trong lỗ mũi và miệng. đó là dấu hiệu đặt trưng mà broin biết vì đã thấy trong các

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nếu Không Phải Là Anh

Bến xe

Nghe điện thoại rung, tôi chết điếng khi thấy chồng gửi clip đầy những âm thanh ám ảnh

Nhân tình trêu tức: “Chị làm thế nào chứ anh nhà ngày nào cũng đến đây đòi 5 nháy tôi mệt lắm” rồi cố tình rên thật to nhưng 30 phút sau đã phải hối hận tột cùng

Cặp đôi nghịch ngợm