Sáng hôm đó em dạy sớm lắm từ 6h để chuẩn bị đi, hành lí cũng chả có gì ngoài mấy bộ quần áo, rồi ra ứng của cậu Hoan được 1 triệu. Đến 7h rồi đi, con Mực đang uống sữa thấy em lên bờ chạy ra theo đi, cậu hoan quát nó mãi mới chịu vào. Đi về lần nào cũng vậy cái mà mình nhớ nhất vẫn là con Mực, ở nhà cũng nuôi chó cơ mà con chó ở nhà ko khôn được như nó mình đi lâu lâu về còn ra sủa nhặng lên cắn như đuổi người lạ.
Đi gần ra đến chợ chợt nghĩ đên cái bà xem bói lần trước gặp nên ghé vào xem thử mụ ta nói gì, bà này hay lang thang ở chợ xem bói rong chứ ko lập đền điện như mấy ông bà xem bói khác, nghe chừng cũng nhiều người tin phết. vào đến nơi gặp bà đang ngồi ở đầu chợ em ra ngồi xuống chưa kịp hỏi gì thì bà đã phán cho 1 chàng:
-Định hỏi vong con bé lần trước phải ko? Ko phải thử thánh đâu con, nó vẫn lẽo đẽo theo mày đấy nhưng vong nó lành nên ko phải lo nó làm hại nó đi theo mày chỉ mong mày giải oan cho nó thôi. Sắp tới có nhiều chuyện sảy ra lắm con à. Mà mày có những 2 vong theo đấy chứ ko phải 1 mình nó đâu còn 1 đứa bé nữa.
Em giật mình hỏi lại:
-Đứa bé là con của đứa chết trôi hay là con của ai hả bác?
Bà nói tiếp:
-Cô chỉ nói với con được thế thôi nhưng ko lo đâu con à gắng mà làm phúc được lộc đấy con ạ. Mình là người làm phước nên ko sợ gì cả. Em đưa bà 30 nghìn rồi đi, vừa đi vừa suy nghĩ vớ vẩn nó theo thì mình cũng chả sợ nhưng mà giải oan cái gì cho nó chứ chẳng lẽ lai đi báo CA để điều tra nó à? Rồi lạt quật mộ nó lên cái đó thì phiền phức lắm mình chả ngu gì mà dây vào. Có khi lại vạ lây rồi mang tiếng ra.
Em ghé vào chợ mua ít quà về cho gia đình với mua 2 cân hoa quả cùng vàng hương tính ra mộ thắp hương cho nó, coi như là mình làm cho nó cái 49 ngày mặc dù hơi sơ sài. Ra ngoài tìm được anh xe ôm kêu anh ấy chở ra cái bãi hoang chỗ chôn nó. Từ chợ ra cũng chỉ khoảng 7 cây số đường nhưng chỉ ra được gần đến thôi phải đi bộ qua cái bãi cát chừng 1 km mới tới mộ nó.
Lủng củng 1 tay sách túi quần áo 1 tay sách quà với hoa quả đi đến nơi mệt lử người. Đến cái bải đó rồi nhưng ngó quanh để tìm cái mộ mà ko nhớ nó nằm ở chỗ nào, hôm đó chôn xong có đánh dấu cái gì đâu nhưng hình như em nhớ ko nhầm là cái bộ quần áo cũ của nó bác Tiến vẫn vứt quanh đấy chưa ném xuống nước. Chắc chỉ ở quanh đây thôi tìm được bộ quần áo là sẽ xác định được cái mộ. Lòng vòng tìm 1 lát thì cũng thấy cái ào vàng quen thuộc cùng với chiếc quần bò bị rách tươm đang nằm cách đó 1 đoạn à quên có cả bộ quần áo lót nữa. Cát nó phủ nên gần hết rồi ko có nó chắc ko tìm ra cái mộ mất, đi ngược lên tầm chục mét thì đây rồi còn vài cái đầu của que hương đỏ lòe ngả nghiêng ở đầu mộ, ít hoa quả hôm ấy cúng vẫn còn nguyên. Chắc là từ đó đến nay ko ai lai vãng ra đây.
Em bỏ hoa quả với ít tiền vàng ra bầy rồi châm lửa đốt nắm hương cắm vào đâu mộ. Em là em ko có khấn vái gì hết, mấy cái đó làm làm cái đếch gì, mình lớn tuổi hơn nó là cái chắc con này chỉ dưới 20 tuổi thôi. Mẹ nó chứ, sống từ bé đến h tự nhủ vô duyên như mình thi ma nó theo à, đến bây giờ thì có hẳn 2 con ma nó theo thật. Sống thì ko theo chết lại theo mới đểu chứ, thật sự em rất tò mò muốn biết mặt con này lúc còn sống nó như thế nào có xinh hay ko biết. Chứ nghĩ lại cái mặt hôm kéo xác nó lên chôn thì buồn lôn luôn, tả lại cho bác nào quên cái mặt nó nhá, hôm đó em viết bằng điện thoại gõ mỏi tay quá nên ko tả hết được vẻ đẹp kinh dị của em ấy
Cái mặt nhìn giống hệt cái thớt chòn chòn bị thủng 2 lỗ bên trên, cả 2 cái môi bị cá nó gặm đến tận lợi rồi, chỉ có 2 hàm răng cùng cái lợi thâm thì cắn chặt vào với nhau, cái mũi thì đỡ hơn 1 chút chắc chỗ mũi nhiều sụn nên cá nó khó gặm mấy cái lông mũi dính bệt vào với nhau lả lướt sang 2 bên. Còn cái tai thì gặm vào tận má rồi chông chỉ còn 2 cái lỗ tai. cái tai cũng có sụn như mũi nhưng mà nó thò ra ngoài nên cái nó dễ đớp. Cái giống cá nó cứ cắn mà thấy máu rỉ ra tanh tanh là chúng nó lại cắn ác hơn. Tả thêm chỗ kín của em ấy nữa nhá hình như có 1 bác nói là cảm thấy khoái khoái khi tưởng tượng ra đoạn bác Tiến lấy kéo cắt quần áo nó. Ko đẹp như bác tưởng tượng đâu. nó đâu còn như lúc sống chứ chả hiểu sao nhưng chỗ khác thì trương phình to ra còn chỗ đó nó lại co lại nhỉ nhìn như miếng thịt trâu các bác lấy dao xẻ 1 đường rồi đem bỏ vào tủ lạnh ấy. Em ngồi cạnh mộ và cứ suy nghĩ vẩn vơ, chắc là nó đang ngồi cạnh mình ăn hoa qủa ngon lành ấy nhỉ. Ko biết trước lúc nó chết nó có được ăn no ko, trước lúc chết mà bụng đói lại còn chết oan hồn vất vưởng ko nơi nương tựa thế này thì khổ lắm. Nó trôi trên sông gặp tàu bè người ta còn ném muối gạo chứ nằm 1 mình ở cái chốn này thì là ma đói là cái chắc. Em nhìn vào túi hoa qủa bung miệng đặt trên nấm mồ rồi chẹp miệng nói với nó:
-Chắc cũng đói lắm phải ko, anh quên ko mua thêm ít bánh kẹo cho e, con gái hay ăn vặt nên thích cái đó lắm nhỉ. Ăn hết chỗ đó đi ngày mai ko có đâu mà ăn. Tuần sau có gì anh lại ra thăm, có thích theo a về quê ko. Nếu ko thì ở đây rồi ra chỗ con Mực mà chơi. Em là người đặc biệt với nó đấy.
Em ngồi cũng chừng 30 phút ở đây, thấy cũng muộn muộn nên lấy bọc vàng ra đốt. Mặc dù hương nó vẫn chưa cháy hết nhưng thôi cứ đốt, chứ ở quê mình mỗi khi có giỗ chạp hoặc 49 ngày là cứ phải đợi đến tàn hương mới hoá vàng.
Hoá vàng xong, ra lấy đồ đạc rồi đứng cạnh mộ nó 1 lát nhìn xuống. Cũng có 1 chút cảm giác lưu luyến ko muốn rời, chắc nó cũng vậy thì phải. Thi thoảng có làn gió thổi nhè nhẹ làm đầu mấy que hương cháy đỏ rực lên 1 lát rồi lại trở về xám xịt, mấy lá vàng vẫn đang cháy dở lăn lông lông ở mặt cát xung quanh nấm mộ. Bác nào từng ra thăm mộ người thân sẽ hiểu được cảm giác đó như thế nào.
Em thở dài 1 lát rồi với tay xuống cầm 1 qủa lê tính vừa đi vừa ăn cho đỡ buồn mới lại cũng đang khát nước nữa. Nhưng vẫn phải lịch sự xin nó dù mấy cái đó là mình mua cho nó:
-A đang khát nước cho a xin 1 qủa thôi, chỗ này để lại cho em ăn đấy. A về đây!
Rồi lặng lẽ bước chân ra về, đoạn đầu vừa đi vừa ngoái lại nhìn nấm mồ. Về sau quay lưng đi thẳng tuột luôn, cũng được 1 đoạn xa xa rồi ấy nhỉ cố ngó lại lần cuối trong lòng man mác khó tả. Mà có khi nó đang sau lưng mình cũng nên ấy chứ, mình vừa rủ nó về quê chơi mà. Biết đâu nó rảnh nên theo luôn.
Bắt mấy tuyến xe khách rồi thuê xe ôm 1 đoạn mới về đến nhà. Con chó ở nhà lần này ko cắn nữa mà mừng tíu tít, chắc tại mới đi có mấy tháng nên vẫn nhớ. Nhà em có mỗi 4 người là bố mẹ với 2 chị em em, bà chị gái đi lấy chồng xa từ năm 17t cơ. Ở nhà giờ chỉ còn 2 ông bà sống với nhau, mẹ thì đi chợ bán hàng còn bố ở nhà chăn nuôi con vịt, con gà. Nói chung gia đình em khá là hạnh phúc. Cuộc sống ở quê ko xô bồ vội vã như tp, mình tự nhủ sau này dù có nhiều tiền đến m