Đọc Truyện Ma - Hồn Người Trong Ly Rượu - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc Truyện Ma - Hồn Người Trong Ly Rượu (xem 112)

Đọc Truyện Ma - Hồn Người Trong Ly Rượu

đi cho khuất, kẻo thiên hạ sanh nghi. Hùng trố mắt, bước ra về, nghe ông hương kiểm căn dặn Lan: - Con tới nhà chị Huệ, nói như vầy, như vầy… kẻo người nói một đàng, người cung khai một nẻo. Đi cho gấp kẻo…. xã Tư về trước. À! Đem nải chuối cau này, gọi là mượn cớ thăm viếng. Năm ba hôm sau, Hùng cúi đầu làm việc, chẳng dám nhìn Huệ hoặc ông xã Tư. Thái độ ông ta thật khó hiểu, thỉnh thoảng vào phòng nói chuyện rù rì với Huệ rồi trở ra. Hùng mừng thầm hy vọng tai qua nạn khỏi vì chàng đã đánh lạc hướng xã Tư một cách khéo léo. Xã Tư mở tủ, trao cho Hùng mười đồng bạc. Hùng trố mắt: - Thưa ông, chưa tới ngày lãnh lương. - Tao cho mày mượn. - Dạ, làm sao tôi có tiền trả lại. Xã Tư nói: - Tao biểu điều gì, mày đừng cãi. Ngày mốt, mày cưới vợ. - Dạ, cưới ai? Câu hỏi vặn ngược khiến ông Tư càng nghi ngờ. Tại sao biện Hùng thú thật rằng nó yêu Lan nhưng nó lại không biết… cưới ai làm vợ? Ông ta nói: - Cưới con Lan. Tao nói với con Lan rồi. Ông hương kiểm Lưu đồng ý. Mày cầm số tiền này may sắm quần áo. Ngày mốt ông hương kiểm Lưu làm đám nói cho mày có thể xuống nhà ổng ăn cơm, ở tại đó để làm rể. Hàng ngày, mày được quyền nói chuyện tình với con Lan. Ban đêm mày… tự do ra vào phòng của nó. Quả thật ông xã Tư là đối thủ lợi hại. Ông ta xuất ra số tiền ấy để làm kế ly gián khiến cô vợ trẻ nghi ngờ mối tình son sắt của Hùng. Hùng đau xót nhưng chẳng biết nói sao… Đôi mắt chàng long lanh ngấn lệ: - Tôi chưa muốn cưới vợ. Xã Tư cười, đắc chí: - Thằng này lạ quá. Muốn cưới vợ lại không muốn. Mày giỡn với tao hả? Người ta cưới vợ rồi cười, mày lại khóc hận. Mua sắm quần áo đi. Từ giờ phút này, tao cấm mày nói chuyện riêng với vợ tao, hiểu chưa. Nếu bắt gặp, tao giết mày. Xứ này, thiên hạ nghe oai danh tao quá nhiều. Tao giết bất cứ ai, nếu tao muốn. Tao không sợ ở tù đâu… Và hễ giết kẻ gian thì lương tâm tao không bao giờ ăn năn hối hận gì ráo. Hùng ngoan ngoãn cúi đầu. Bơ vơ quá. Bỗng dưng, chàng yêu Huệ hơn bao giờ hết. Ngày mốt, chàng làm lễ hỏi Lan. Vô lý quá. Chẳng biết khi hay tin này, thái độ của Huệ ra sao? Xã Tư độc ác thật. Hắn ghen tương, trả thù, bày kế ly gián để giết lần giết mòn cuộc đời Hùng và Huệ. Nhưng khối óc non nớt của Hùng chưa suy luận, tiên đoán nổi những chuyện sắp xảy tới. Ngày mười lăm dương lịch, xã Tư đi hầu quan chủ quận như thường lệ. Huệ nằm rũ rượi trong phòng. Từ khi làm lễ hỏi Lan tới giờ, xã Tư bắt buộc Hùng nghỉ việc mười hôm. Ông ta bảo với vợ: - Em đừng hiểu lầm. Anh cho thằng Hùng nghỉ tạm để vợ chồng nó hưởng tuần trăng mật. Sau đó, nó về đây làm sổ sách như trước. Huệ ngơ ngác: - Mình nói sao? Hùng hưởng tuần trăng mật? - Nó ngủ chung một phòng với con Lan. Huệ đập tay xuống bàn, giận dữ. Xã Tư liếc thấy sự ghen tương đang hiện rõ trên mặt vợ. Huệ còn yêu Hùng. Huệ không muốn Hùng… nhập phòng với Lan. Ông ta cười gằn: - Em giận ai? Huệ lanh trí, tìm được câu trả lời: - Em giận tất cả mọi người. Mới làm đám hỏi mà nhập phòng à? Tục lệ nào cho phép chuyện bất lương đó? Ông ta đáp: - Tôi muốn như vậy để thằng Hùng khỏi làm chuyện bất lương khác. Nói xong, ông ta xuống ghe, ra lịnh cho mấy thằng trạo chèo đi dinh quan chủ quận ở tận chợ Gò Quao. Gian nhà trống trải lạ thường. Hồi lâu, nàng thấy Hùng và Lan bước vào. Lan rưng rưng nước mắt khi gặp chị: - Chị đừng hiểu lầm. Huệ vội đóng cửa phòng: - Về đi! Về hết đi! Tao muốn chết. Hùng chạy tới, xô cửa phòng, nói nhanh: - Huệ, em đừng dại dột. Hễ anh nói, chắc em không tin. Hôm nay, anh dẫn Lan tới đây. Lan sẽ trình bày cho em biết tất cả sự thật. Bây giờ, Huệ mới bắt đầu yên tâm. Hai chị em Huệ và Lan ôm nhau khóc nức nở. Lan nói nghẹn ngào: - Ông xã bắt buộc Hùng và em phải ngủ chung một phòng để gây dư luận xấu. Thiệt ra anh Hùng là người tốt. Đêm đó, anh Hùng ngủ dưới đất, em thì ngủ một mình trên giường. Huệ nghiến răng: - Khổ quá. Tại sao ba má không cản ngăn. - Dạ, ông xã hăm he. Nếu ba má từ chối thì ông xã sẽ làm lớn chuyện, giết chị lập tức. Ông nói chị tư tình với anh Hùng… - Chị hiểu rồi… Vợ chồng em về đi! Hùng và Lan vô cùng bối rối. Cuộc thăm viếng này sẽ làm cho Huệ uất ức đến mức tự tử. Chàng nài nỉ Huệ: - Lan đến thăm để nói sự thật. Huệ à, anh thề chung thủy, sống chết với Huệ. Anh chỉ sợ Huệ thay lòng đổi dạ thôi. Rồi chàng lau nước mắt cho Huệ. Nàng nắm tay chàng: - Anh nhớ giữ lời hứa. Em sợ rằng… - Thôi, em đừng nói nhảm! Lan cứ về một mình. Anh ở lại đây làm sổ sách…. Khi xã Tư trở về nhà, Huệ và Hùng đều sợ sệt. Mọi khi ông ta về vào khoảng bảy giờ tối. Phen này, mười hai giờ trưa, ông ta về để làm gì? Phải chăng Hùng và Huệ vừa sa vào cạm bẫy ông ta? Hùng đứng dậy chào: - Ủa! Ông không đi dinh quận sao? Xã Tư vỗ vai Hùng: - Đừng gọi tôi bằng ông! Hai đứa mình là bạn rể với nhau. Cứ gọi tôi bằng anh. Rồi ông ta hạ giọng: - Hay gọi thân mật… bằng thằng, thằng xã Tư cũng được. Huệ đỡ lời: - Mình nói khó nghe quá. Hay là bữa nay mình uống rượu nhiều? - Mới uống rượu chút ít. Tôi mới mua được một con khỉ nên lật đật trở về làm tiệc. Mình ăn thịt khỉ chớ. Để Hùng xuống ghe, đem con khỉ lên. Nói xong, ông xã Tư nắm tay, dắt vợ vào phòng. Ngoài này, Hùng bước lững thững ra sân, xuống ghe với hai thằng trạo thân tín của ông xã. Chiếc ghe rời bến, vào mương nhỏ khuất lá um tùm. Xã Tư đem cái ly to lớn để trên bàn nói rối rít với Huệ: - Máu khỉ uống bổ lắm. Hổm rày, em xanh xao… Huệ trợn mắt. Linh cảm như báo trước điềm không may: - Ừ? Uống bổ lắm. Cánh cửa hé mở. Một thằng trạo bước vào, nâng một tô rượu đỏ ngầu. Xã Tư cười hề hề: - Em uống đi. Huệ nâng tô rượu lên… Trong đáy tô rượu đỏ ngầu, tanh tanh, dường như ẩn hiện một dáng người… Nàng run rẩy, buông tay. Tô rượu đổ xuống bàn, văng vào áo ông xã. Xã Tư hỏi: - Em chóng mặt hả? Huệ nói gắt: - Em muốn mửa. Uống rượu như vầy, dã man quá! Dã man! Xã Tư hiểu rằng Huệ đang chửi mắng mình. Ông ta nắm tay vợ: - Em buồn mửa thì ra ngoài này… Mửa ở đây, dơ dáy nhà cửa. Ông ta đưa Huệ đến cái mương sau vườn rồi dắt nàng xuống chiếc ghe, nơi Hùng nằm sóng sượt tắt thở trong vũng máu linh láng. Huệ chạy trở vào nhà, rút thanh đoản đao – thanh đoản đao treo gần cái bàn toán, ngay cửa phòng. Nàng chờ đợi, đứng nép bên cửa. Nàng đâm ngay bụng xã Tư rồi đâm vào ngực mình, ngã gục. Từ đó về sau, thiên hạ đồn rằng Huệ trở thành ma quỉ linh thiêng, gọi là cô Huê, cô Huê ở cây dương đình làng Tây Yên. Huê chính là Huệ, nói theo giọng kỵ húy.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Là vợ mới khó là bồ ai chẳng làm được

Cô bạn thân

Mẹ kế của lọ lem

Bầy Chim Trắng Trong Sân Trường

Tôi Là Nấm Lùn Đó ! Càng Xinh