
Cách nhà tôi gần 2 cây số có một bãi đất trống rộng lắm, tôi không ước lượng được nó rộng bao nhiêu nữa. Nói chung là rộng. Cũng không biết của dân hay của nhà nước vì nó có từ đời não đời nao rồi. Bãi đất đó là cái “sân thể thao tự lập” của đám con nít trong xóm tôi. Lúc nhỏ tôi cũng thường ra đó chơi đá banh, đá cầu, giật cờ, tạt lon.., nhiều khi đánh nhau cũng kéo ra đó. Lâu lâu có mấy đoàn gánh hát hay lô tô về chọn bãi đất đó dựng rạp thì còn thu hút người lớn coi chứ thường chỉ toàn là con nít. Những người cao tuổi trong xóm nói ở đó thời chiến tranh có nhiều ngôi mộ đất lắm (giờ thành gò mã lạng rồi :D) bởi thời chiến nhiều người chết ,bên địch có, bên ta cũng có, do không biết người thân của họ là ai nên không liên lạc được vì vậy đem lên bãi đất đó chôn luôn. Nói thì nghe chơi vậy chứ toàn con nít quỷ không à, với lại tập trung một lần mấy chục đứa thì có ai mà sợ. Nhưng chuyện gì đến rồi cũng đến. Sau cái lần thằng N bạn tôi lâm vào cảnh thập tử nhất sinh thì tụi tôi mới biết sợ là gì, từ từ cũng lánh xa bãi đất đó. Năm đó tôi học lớp 4 ( năm 2000) mới đi học về, hơn 5h chiều thằng N chạy qua rủ ra bãi đất đá banh, nhà nó cách nhà tôi cái mương, chưa kịp cơm nước gì nhưng nghe đá banh là hứng lên vọt liền, nó chở tôi bằng chiếc xe đạp của ba nó dùng để đi bán vé số hàng ngày, đường lúc đó còn lộ đất, gặp mưa mới vừa tạnh nên chạy được một đoạn là phải dừng lại lấy cây gỡ sình non dính chỗ bánh xe cho đỡ nặng. Tính ra đi bộ còn nhanh hơn. Chạy hơn 5 phút cũng tới bãi đất đó. Nhìn xung quanh không có thằng ôn nào. Tôi mới hỏi thằng N: – Tụi nó đâu rồi mậy ? Thằng N nói – Hồi trưa thằng S nó rủ tao là chiều nay ra đá banh mà ? Thằng S cũng học lớp 4 chung trường tôi, nhưng học khác lớp. tính thằng này láo cá tôi ít khi chơi với nó. Tôi nói : – Thôi đứng đợi tí coi chắc tụi nó đang ra. Nhưng đợi hơn 10 phút chả thấy con ma nào tới, tôi bắt đầu bực quay qua cằng nhằng : – Biết vậy nãy tao ăn cơm rồi hả đi, tại mầy hối không à. Đói bụng thấy mẹ. Thằng N cười cười: – Đợi tí nữa đi, không thằng nào ra mai lên trường tao xử lý nó cho mày coi, mà mày ăn cơm no sao tí đá nổi. Tôi cũng ráng đợi thêm chút nữa, bụng bắt đầu kêu rồi, xui cái là mưa cũng lắc rắc. Tôi hối thằng N: – Thôi về N ơi, mày không về tao về trước à, gần 6h rồi đá đấm gì nữa. Thằng N gật đầu rồi quay đầu xe lại chở tôi về. Mưa bắt đầu lớn hơn, trời cũng sụp tối, cái xe đạp cà tàng chạy mỗi lúc một chậm do dính sình nhiều quá, chưa bao giờ đi đá banh mà khổ như vậy, vừa đói, vừa lạnh, tôi bực bội hết chỗ nói. Tội nghiệp thằng N nó ì ạch gồng mình đạp xe cộng thêm chở tôi nữa nên sức nặng gấp đôi. Tôi thì ngồi sau mặt mâm xụ xuống bực mình (tại lúc đó còn nhỏ không biết suy nghĩ chứ phải giờ chắc tôi không làm vậy. Giờ nghĩ lại thấy có lỗi với nó gì đâu). Còn 1 đoạn nữa sắp tới nhà thì trời xui đất khiến sao dây sên xe bị đứt ( chắc do nặng quá nên cọng sên nó yếu) tôi ngán ngẫm lắc đầu thôi xong. Thằng N thì mặt mày xanh chành thở hỗn hễnh vì mệt, đói, lạnh. với lại sợ ba nó la nữa. Tôi kêu : – Dắt bộ về mày ơi. Nó nhìn chiếc xe rầu rĩ : – Mày về trước đi tao quay lại nhà ông Ba sửa xe, mai cha tao đi bán sớm, ổng không có xe đi chắc tao no đòn. Nhà ông Ba sửa xe cách đó cũng không xa lắm nhưng phải quay ngược lại, trời mưa lớn lắm rồi, tối nữa, nhưng không còn cách nào khác đành phải vậy. Rồi thằng N dắt xe quay lại, tôi thì chạy về nhà trước, vừa chạy vừa chửi thầm thằng S trời đánh, dám cho 2 thằng leo cây, giờ lâm vào cảnh khổ này, mai thế nào cũng xử nó. Không mất nhiều thời gian tôi cũng chạy về tới nhà, tắm rửa cơm nước xong leo lên giường nằm chép bài một lúc rồi quay qua xem phim pokemon trên tivi, đang nằm xem đoạn 2 con bửu bối sắp chiến nhau thì cúp điện. Nay không biết ngày gì mà xui tận mạng. Thời đó cúp điện rồi coi như xong, gặp trời mưa nữa càng thảm hơn.

Vô mùng nằm chuẩn bị ngủ thì mẹ thằng N qua tìm tôi hỏi có thấy thằng N đâu không ?. Tôi nói : – Hồi chiều nó dắt xe lên nhà ông Ba sửa rồi Dì 8 ơi. Nói ra mới chợt nghĩ: Không lẽ sửa xe tới giờ chưa xong ? 8h mấy rồi, cúp điện nữa. Giờ này nó đi đâu chơi ? Dì 8 nghe tôi nói vậy thì cũng ừ, rồi về nhà. Tôi nằm một chút lục lọi những chỗ thằng N có thể ở giờ này nhưng nghĩ mãi không ra, thiu thiu ngủ một lúc thì nghe tiếng mẹ tôi : – Nó chưa về hả Chị ? Nghe Dì 8 nói : – Chưa, nó để xe trên nhà ông Ba mà không biết đi đâu rồi. Cũng không thấy ông Ba trong nhà nữa. Tôi chạy ra ngoài thấy Dì 8 mặc áo mưa đang dắt chiếc xe đạp vào nhà. Chắc Dì lên nhà ông Ba tìm nó nhưng không thấy nên sẵn lấy xe về luôn. Cha nó chắc đi nhậu rồi (ổng nhậu có tiếng ở xóm mà) Trời đã bớt mưa. Ếch nhái kêu ầm ĩ, Cha thằng N đi nhậu về nghe mẹ nó nói nó đi đâu tới giờ chưa về, ổng chửi um xùm, rồi kêu mẹ nó lấy đèn pin đi tìm. Tội nghiệp Dì 8 có ông chồng ma men, hở ra là chửi, đánh cũng có. 10 giờ đêm rồi Dì 8 mặc áo mưa đi tìm thằng N, tôi cũng lén cha mẹ đi theo sau, nghĩ mình cũng có một phần trách nhiệm trong chuyện này, nếu về nó bị đòn thì tôi sẽ xin tội dùm nó. Lên nhà ông Ba, nhà vẫn chưa ngủ, thấy ông Ba ngồi trong nhà tôi hỏi : – Chiều thằng N ở đây rồi nó đi đâu ông Ba biết không ? Ông Ba trả lời: – Lúc đang ngồi đợi sửa xe thì nó chạy ra cửa kêu thằng S. Tôi nghĩ chắc nó hỏi thằng S cái vụ cho leo cây. Ông Ba nói tiếp: – Rồi nó nói đi lên nhà thằng S có chút chuyện. mà ông không thấy thằng S chỉ có mình nó thôi. Muốn lên nhà thằng S phải đi qua bãi đất trống rồi đi lên thêm 1 đoạn nữa. Giờ này tối quá nên tôi nói với Dì 8 : – Về Dì 8 ơi, chắc nó lên nhà thằng S chơi mắc mưa nên ngủ lại đó rồi. Dì 8 nghe cũng có lý nên 2 dì cháu lội về, nửa đường gặp ba thằng S chạy xe máy về nhà, đèn xe sáng chiếu vào tôi với Dì 8, thấy 2 dì cháu. Ba thằng S hỏi : – Chị 8 với thằng H đi đâu khuya vậy ? Anh 8 nãy nhậu vô định đánh lộn với thằng T, tụi tui can gần chết ảnh mới chịu về ngủ. Dì 8 nói: – Anh 5 về gặp thằng N kêu nó ngủ ở đó, sáng về trễ trễ để về sớm gặp cha nó là nó mềm mình à. Ba thằng S ngớ người : – Chị nói thằng N ngủ ở đâu ? – Thì nó ngủ ở nhà anh, với thằng S chứ đâu ? Nhậu xỉn rồi hả ? Ba thằng Sơn nói: – Làm gì có. Thằng S hồi sáng tôi chở qua nội nó rồi, mai nhà nội nó đám giỗ. Nhà nội thằng S cách đây phải hơn 40 cây số. Nghe ba nó nói vậy tôi nghĩ ông này nhậu quá nên xỉn rồi nói lung tung, hồi trưa nó ở trường rủ thằng N chiều đá banh, rồi chạng vạng tối còn nói chuyện với thằng N nữa mà nói đi nội gì ? Tôi hỏi: – Hồi trưa thằng S trên trường rủ thằng N chiều đá banh nữa mà chú 5 ? Có khi nào nó về rồi mà chú không hay không ? Chú 5 ngạc nhiên nhìn tôi: – Trưa con thấy thằng S hả ? Tôi nói : – Dạ không, thằng N nói lại là thằng S rủ nó đá banh, hồi chiều 2 thằng còn đứng trước nhà ông Ba nói chuyện gì đó rồi về nhà Chú mà ? Chú 5 bắt đầu bực : – Nói gì vậy ? Chú đưa thằng S qua nhà nội nó ở tới chiều chú mớ