Đọc truyện ma - God of Hell [Chúa Của Địa Ngục]. - coloawap.net - thế giới ma - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma - God of Hell [Chúa Của Địa Ngục]. - coloawap.net - thế giới ma (xem 263)

Đọc truyện ma - God of Hell [Chúa Của Địa Ngục]. - coloawap.net - thế giới ma

ấu ăn, thế rồi ngay khi mà cơm đã được bầy ra bàn, bà Liên định chạy tới gõ cửa phòng gọi chồng mình ra ăn cơm thì cũng là lúc cửa phòng vửa mở. Hương đứng ngay gần đó nên đã nghe thấy được mấy câu đối thoại. Hưng mở cửa cho ông Lâm ra trước, ông Lâm vừa bước ra vừa hỏi nhỏ;

-Cậu có chắc là lần này sẽ an toàn tuyệt đối chứ?

Hưng cúi đầu đáp khẽ:

-Dạ chắc chắn ạ…

Bà Liên quay qua Hưng nói:

-Nhân tiện đến giờ ăn rồi, Hưng ở lại ăn cơm luôn nha?

Hưng chỉ mỉm cười còn chưa kịp đáp lại thì Hương thốt lên:

-Anh Hưng ở lại ăn cơm với gia đình cho vui.

Lúc này tất thẩy mọi người quay lại nhìn Hương, Hương như hiểu ra thì cô đỏ mặt ngượng ngùng. Thế rồi ông Lâm nói:

-Cậu ở lại ăn cơm chung cho vui.

Hưng nhìn ông ta đáp:

-Thôi, chắc cho cháu xin phép để hôm khác ạ, bây giờ chau đi lo mấy việc kia luôn cho nó kịp.

Ông Lâm nghe thấy thế thì cũng chỉ biết gật đầu. Thế rồi ông ta tiễn Hưng ra tận cửa, còn Hương thì đứng trong bếp nhìn theo với một ánh mắt buồn rầu.

Tối hôm đó vào khoảng mười giờ tối, thằng Toàn do còn bé nên đã bị bắt đi ngủ sớm. Cu cậu đang nằm ngủ ngon lành thì đột nhiên cậu nhóc mở mắt tỉnh giấc. Thế rôì dường như cậu ta nghe được có tiếng bước chân bằng dép gỗ lộc cộc ở bên ngoài hành lang nhử thể có ai đó đang đi lại về phía phòng của cậu ta vậy. Thằng Toàn vốn là đứa nhát gan nên cậu ta sợ dựng tóc gáy, thế nhưng chợt Toàn nhớ ra rằng chị mình hôm bữa mới đi hội trợ Nhật Bản về và cũng có mua một đôi guốc gỗ nhật. Nghĩ vậy, cậu nhóc đoán là bà chị mình đang tìm cách dọa ma mình. Nảy ra được một mưu kế trong đầu, Toàn nhẹ nhàng rời khỏi giường, thế rồi cậu mon men tiến lại về phía cửa phòng. Toàn đứng đó lắng nghe cái tiếng guốc gỗ cứ “Lọc Cọc” tiến gần hơn tới cửa phòng. Toàn đứng đó cố nhịn cười khi cậu nghĩ thầm trong bụng rằng quả này bà chị mình sẽ bị mình hù lại, vì Toàn biết là Hương cũng rất sợ ma mà. Thế rồi ngay khi tiếng guốc gỗ đó dừng ngay trước cửa phòng của cậu, Toàn nín thở và chuẩn bị tư thế. Ngay khi mà Toàn nhìn thấy cái tay cầm động đậy, cậu ta nhanh tay mở cửa từ trong và hét:

-Òa!

Nhưng bên ngoài hành lang tối om này không có một ai hết, Toàn thò mặt ra ngoài ngó nghiêng một lúc. Thế rồi cậu đóng cửa phòng lại và nghĩ rõ ràng cậu nghe thấy tiếng bước chân đi guốc gỗ mà, sao mở cửa ra lại không thấy bà chị Hương của cậu đâu?

Sáng hôm sau, thằng Toàn có hỏi chị Hương coi là có đúng đêm qua chị ta đi lại ngoài hành lang hay không. Hương chỉ lắc đầu và nói với thằng em mình rằng tối qua chị ta mệt quá nên nằm nghe nhạc một lúc là ngủ luôn à. Thằng Toàn nghe thấy vậy thì thôi không hỏi thêm gì nữa. Mấy đêm hôm sau, Toàn không còn nghe thấy tiếng bước chân đi guốc gỗ lốc cốc ngoài hành lang nữa. Mà thay vào đó, nó có thể nghe thấy được tiếng cười đùa, nói chuyện của mấy đứa con nít. Thằng Toàn lúc đầu thì cữ nghĩ rằng chắc nó nghe lầm giống tiếng bước chân hôm nào. Tuy nhiên cái việc nó nghe thấy tiếng cười nói này đã kéo dài hơn một tuần, và có lẽ nó chỉ thực sự sợ hãi vào cái đêm mà nó dậy đi vệ sinh. Chả là tối hôm đó, thằng Toàn tỉnh giấc lúc mười giờ đêm để đi vệ sinh, nó mở cửa bật đèn hành lang và lững thững bước tới phía nhà vệ sinh. Trên đường, nó đi ngang qua phòng bà chị nó thì thấy đèn vẫn sáng, cu cậu nẩy ngay ra ý định là sau khi đi vệ sinh xong thì sẽ qua hù ma bà chị mình một phát chơi. Thằng Toàn đứng trong nhà vệ sinh tè thật thoải mái, bất chợt ngay sau khi nó xả nước, cái bóng đèn trong nhà vệ sinh bỗng chập chờn một lúc. Thằng Toàn lúc này bắt đầu sởn da gà. Thế rồi chợt nó nhớ ra rằng công tắc nhà vệ sinh nằm ngay ở cửa phòng, nó vội quay đầu ra nhìn, không có một ai cả. Thế ròi thằng Toàn quên cả rửa tay, nó vội vội vàng vàng lao ra ngoài hành lang đi thật nhanh về phòng. Mới đi được nửa đường, chợt bóng đèn hành lang tắt ngủm. Một mình thằng Toàn đứng đó lặng lẽ trong bóng đêm, bây giờ thì nó thực sự sợ. Thế rồi thằng Toàn nhanh chí nhìn xuống phỉa cửa phòng của chị Hương thì thấy vẫn còn có ánh đèn sáng phát ra, chắc là chị ta vẫn còn thức. Thằng Toàn cứ thế mon men trong bóng tối, nó lần theo bức tường tiến về phía phòng bà chị mình. Nhưng thằng Toàn cam đoan rằng nó có cái cảm giác như đang có ai đó đi ngay sau lưng mình vậy, mặc dù nó không nghe thấy gì, không nhìn thấy gì, nhưng có một cái linh tính mách bảo nó rằng nó không phải là người duy nhất đang đi lại ở cái hành lạng này. Thằng Toàn mò mẫm từng bước mãi cũng tới được cửa phòng của Hương. Chợt ngay khi nó kịp mơ cửa thì bỗng cái áo nó như bị ai kéo lại. thằng Toàn cũng gan, nó lấy tay cố kéo áo lại, bất chợt một tiếng nói vang lên:

-Toàn ơi chơi với tớ đi…

Thằng Toàn nghe thấy cái câu đó thì nó dựng tóc gáy, thằng bé khóc lóc ầm ỹ, nó mở tung cửa phòng lao vào. Thằng Toàn lao vào trong phòng ôm chầm lấy Hương mà gào khóc thảm thiết:

-Chị Hương ơi em sợ quá! huhuhu!

Hương đang ngồi ở bàn học đeo tai nghe nhạc và gõ bản luận văn cũng giật thót người khi có người ôm cô từ đằng sau. Hương quay lại nhìn thì thấy đó là thằng em của mình, cô từ từ bỏ tai nghe ra và vỗ về nó hỏi coi có chuyện gì. Thằng Toàn kể lại cho Hương nghe việc nó bị kéo áo rồi thì cái tiếng nói đó. Lúc đầu Hương nghe nó kể thì cô cũng rợn tóc gáy, thế nhưng lấy hết can đảm, cô bảo thằng Toàn là do nó chơi điện tử nhiều quá nên tưởng tượng mà thôi. Dù có dỗ dành thế nào đi chăng nữa thì thằng Toàn vẫn nhất quyết không chịu về lại phòng mình ngủ. Pó tay với thằng em, Hương đành phải cho nó ngủ với mình đêm hôm đó.

Sau đêm hôm đó Hương cũng chưa nói gì với ba má cả vì cô vẫn tin rằng thằng em mình tưởng tượng. Phải gần một tuần sau thì thằng Toàn mới quay lại buồng mình ngủ như thường. Và thế rồi sau đó mọi chuyện có vẻ như êm đềm. Vào một đêm khác, khi Hương đang mon men đi xuống nhà pha một ly cà phê để học ôn thi, lúc cô đi ngang qua buồng của thằng Toàn thì chợt Hương kinh ngạc khi cô nghe thấy tiếng thằng em mình đang cười đùa nói chuyện trong phòng. Cứ đinh ninh rằng bây giờ là gần mười hai giờ rồi thì thằng em mình nó phải ngủ rồi, Hương nghĩ vậy liền rón rén hé cửa phòng nó ra nhìn. Hương sợ hãi rùng mình khi cô nhìn thấy thằng Toàn ngồi một mình tỏng bóng tối, chỉ với cái đèn ngủ leo lắt, nó đang chơi đồ chơi và cười đùa như thể nó có bạn lại nhà vậy. Hương do quá sốc nên cô chưa biết nói gì, thế rồi cô từ từ khép cửa lại và quay về buồng quên cả việc pha cà phê. Mọi việc không chỉ dừng lại ở đó, có mấy lần khác Hương cũng rình lúc nửa đêm và hôm nào cũng như hồm nào, thằng Toàn ngồi một mình trong bóng tối mà chơi đồ chơi và nói chuyện như thể có mấy đứa trẻ nữa vậy. Trước tình cảnh đó thì Hương thực sự không biết làm sao, cố rất muốn nói cho bố mẹ mình biết nhưng có vẻ như Hương vẫn muốn biết chuyện gì đang xảy ra với em của cô trước đã. Cuối Tuần hôm đó trong lúc mọi người đang vui vẻ tiệc tùng ngoài vườn. Hương lựa lúc không ai để ý, cô gọi Toàn và kéo nó qua một bên, thế rồi Hương hỏi:

-Dạo này sao em thức k

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Phát hoảng với mâm cơm vỏn vẹn đĩa đậu luộc, tô canh xương và bát nước mắm của mẹ bạn trai ngày ra mắt

Hả hê vì khiến chồng ‘thèm vợ đến phát điên’ với chiêu trị ngoại tình cao tay

Bất hạnh do chiếc que thử thai không đúng sự thật

Dốc tiền phẫu thuật trả thù tình cũ, ai ngờ… đổi cả đời

Truyện Em Đã Là Thiên Thần