Sau 3 năm xa cách, nhớ vợ quá tôi đẩy cửa xông vào tắm chung với em để rồi sốc nặng khi thấy tấm lưng trần của vợ - Tâm Sự - thichdoctruyen.yn.lt

Sau 3 năm xa cách, nhớ vợ quá tôi đẩy cửa xông vào tắm chung với em để rồi sốc nặng khi thấy tấm lưng trần của vợ (xem 18)

Sau 3 năm xa cách, nhớ vợ quá tôi đẩy cửa xông vào tắm chung với em để rồi sốc nặng khi thấy tấm lưng trần của vợ

(ThichDocTruuen.Yn.Lt) Đập vào mắt tôi, tấm lưng trần của em, tại sao lại đen sì sì, cháy đen vì nắng thế kia cơ chứ. Chưa dừng lại, em còn gầy, gầy quá nữa.


Chẳng có cặp vợ chồng nào muốn chia xa nhau hết cả, nhưng vì điều kiện, hoàn cảnh không cho phép, tôi đành phải rời xa người vợ yêu thương của mình để lên đường đi làm ăn xa với hy vọng, sau khi trở về, tương lai của chúng tôi sẽ trở lên tốt đẹp hơn. Hai bên gia đình đều khó khăn nên đến với nhau bằng hai bàn tay trắng, vợ chồng tôi cũng không lấy đó là phiền lòng, ngược lại, chúng tôi tự nhủ càng phải cố gắng nhiều hơn thì mới mong có được cuộc sống no đủ.


Chỉ còn một tháng nữa là tôi lên đường thì em phát hiện mình có thai. Nghe em báo tin, tôi chần chừ trước quyết định đi và ở lại. Tôi lo, một mình em bụng mang dạ chửa, phải lo tất cả mọi việc lớn nhỏ trong nhà, còn phải tự chăm sóc bản thân sẽ vất vả, rồi lúc trái nắng trở trời, không có ai bên cạnh chăm sóc. Vì chúng tôi kết hôn xong là ra ở riêng luôn, anh chị em cũng đều có gia đình, bận rộn cả, bố mẹ hai bên cũng đã già yếu. Nhưng em:


– Anh cứ yên tâm đi đi, ở nhà em tự lo được mà. Em hứa sẽ giữ gìn sức khỏe, chăm sóc bản thân mình và con thật tốt, phụng dưỡng bố mẹ thay anh.


Tôi tin em chứ. Em là người con gái mà lấy được, tôi nghĩ là mình có phúc lắm. Em đảm đang, tháo vát, khéo léo như vậy cơ mà, tôi sợ là sợ em vất vả mà thôi. 3 năm, tôi sẽ đi 3 năm, quãng thời gian này đâu hề ngắn cơ chứ. Nhưng cứ ở nhà mãi thế này, con cái chúng tôi sẽ chẳng có một tương lai tươi sáng. Vậy là tôi quyết đi.


Sau 3 năm xa cách, nhớ vợ quá tôi đẩy cửa xông vào tắm chung với em để rồi sốc nặng khi thấy tấm lưng trần của vợ
TẢI ẢNH VỀ MÁY


Xa em, xa con, tôi như kẻ mất hồn. Một tháng đầu, tôi gần như chẳng làm được việc gì chỉ vì nhớ. Nhưng dần rồi tôi cũng hiểu, tôi cứ mãi như thế này thì đi xa chẳng phải là tốn công vô ích hay sao. Em ở nhà đang rất cố gắng, đang từng giây từng phút mong chờ tôi về, tôi càng phải lấy đó làm động lực hơn.


Mẹ tôi gọi điện báo tin em trở dạ sinh cho tôi một thằng cu bụ bẫm, tôi mừng rơi nước mắt. Lúc này, tôi chỉ muốn mọc cánh, bay thật nhanh về bên em và con mà thôi. Tôi tự nhủ bản thân phải cố gắng hơn nữa, gia đình chúng tôi sắp được đoàn tụ rồi.


Phải đến năm thứ nhất tôi mới gửi được tiền về cho em vì đường gửi qua nhiều khâu quá. Em dặn tôi cứ cầm hết lấy, khi nào về rồi cầm về luôn một thể, ở nhà em vẫn tự lo được. Nhưng tôi không muốn em quá vất vả nên vẫn cố gắng. Gửi tiền về cho em, tôi dặn em không được tiết kiệm, phải cố gắng tẩm bổ cho bản thân để còn chăm co, lo lắng công việc gia đình giúp tôi. Ấy thế mà tôi đâu ngờ, em lại dùng số tiền tôi gửi về để…


3 năm sau…


3 năm rồi cũng kết thúc trong những tháng ngày đợi chờ dài đằng đẵng. Thấy em và con tới đón mình ở sân bay, tôi trào nước mắt. Hôm đó, nhà tôi còn vui hơn Tết. Nhìn con trai kháu khỉnh, ngoan ngoãn, bố mẹ mạnh khỏe, tôi chỉ biết dùng ánh mắt vui mừng của mình thay lời cảm ơn với em. Mọi người ai cũng hết lời khen ngợi em, khen tôi tốt số lấy được người vợ điểm 10 như em càng làm tôi sung sướng.


Ba năm xa cách, tôi nhớ em khủng khiếp. Hình như bố mẹ cũng hiểu nên đêm đó đón cháu sang nhà mình để vợ chồng tôi được thoải mái. Tiếng nước róc rách chảy trong nhà tắm làm tim tôi cứ đập rộn ràng. Cảm xúc mãnh liệt của đêm tân hôn lại ùa về. Thực lòng tôi không thể kiềm chế bản thân mình được nữa. Hình như em cũng không có chốt cửa, tôi liền cởi quần áo rồi xông vào nhà tắm. Rồi…


Mắt tôi tối sầm lại, người đơ ra như trúng sét. Đập vào mắt tôi, tấm lưng trần của em, tại sao lại đen sì sì, cháy đen vì nắng thế kia cơ chứ. Chưa dừng lại, em còn gầy, gầy quá nữa. Bây giờ tôi mới có thời gian nhìn kĩ lại em vì ngày hôm nay quá bận rộn. Thấy tôi, em hốt hoảng, vơ vội tấm khăn che người, ấp úng:


– Anh… Em…


– Lưng em, tại sao lại thế kia. Mà em, sao lại gầy đến mức này. Chẳng phải anh có gửi tiền về cho em hay sao? – Tôi nhìn em, vừa có chút oán trách, vừa có sự gằn hỏi, lại vừa xót thương


Em cứ ấp úng mãi, không chịu nói. Phải đến khi tôi quyết liệt thì em mới nghẹn giọng:


– Tiền anh gửi về, em chỉ dùng một phần nhỏ, còn bao nhiêu em gửi tiết kiệm hết. Anh đi làm bên đó vất vả, khổ cực, em làm sao dám tiêu bừa. Quan trọng là con, là bố mẹ chứ còn em thì thế chẳng được.


Tôi ôm chặt lấy cơ thể gầy gò của em, rơi nước mắt. Tôi xót xa, xót xa em lắm, cũng trách em sao lại không nghĩ cho bản thân mình như vậy. Nhưng tôi cũng tự hào lắm, tự hào vì có một người vợ quá tuyệt vời như em. Thì thầm vào tai em, tôi nhẹ nhàng:


– Anh về rồi, anh sẽ chăm sóc cho em! Cảm ơn em nhiều lắm!


The post Sau 3 năm xa cách, nhớ vợ quá tôi đẩy cửa xông vào tắm chung với em để rồi sốc nặng khi thấy tấm lưng trần của vợ appeared first on .

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi Ác Quỷ Yêu Thiên Thần

Cô vợ nhí đáng yêu

“Tình địch” lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường

Làm sao để giúp người mình yêu?

Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh